NƠI CUỐI CON ĐƯỜNG - MÔN CẤM TẠP

Chu Vân băng qua đường, đi đến trước mặt hắn, hai người đối diện nhau, ánh đèn vàng ấm áp làm cho mọi thứ trở nên mềm mại. Người đối diện rút tay ra, mở rộng vòng tay trước mặt cô.

Có phải con người luôn có tiềm thức chim mỏi về tổ hay không, hoặc là ai đó muốn chủ động cho cô ôm, có một sức mạnh mà cô không thể chối từ hoặc là sự cô đơn của một đất nước xa lạ khiến cô đặc biệt mong muốn được ôm.

Chu Vân ném xuống túi tiện lợi trong tay rồi lao tới, giây tiếp theo bị người ta ôm chặt vào lòng.

Cô nhắm mắt lại cảm nhận cái ôm trong giây lát rồi mở to mắt, hoa còn ở trong tay, nó sẽ theo cái ôm mà cao hơn đỉnh đầu.

Bờ môi ấm áp tìm được cô, đầu lưỡi linh hoạt với vào trong quấn quít lấy nhau. Cô bị ôm càng ngày càng chặt, thậm chí cả người bị nhấc lên cần phải kiễng mũi chân, sau đó cần rời khỏi mặt đất, trọng lượng cả người hoàn toàn bám vào hai cánh tay của đối phương.

Không ít tài xế đi ngang qua sôi nổi huýt sáo thậm chí còn bóp còi. Hai người đã trao nhau nụ hôn khó quên trong hương thơm vương vấn của hoa diên vĩ trong đêm đông.

Điền Đông xách theo túi tiện lợi, kéo va li theo cô vào chung cư. Cô vào cửa cất chìa khóa vào hộp đựng nhỏ ở cửa, rầm một tiếng, cô đi thay nước trong lọ thủy tinh trên bàn rồi cắm bó hoa mới mua vào.

Điền Đông cởi áo khoác trên người xuống, hắn nhìn khuôn mặt trong gương, vẫn sạch sẽ. Hắn rửa sạch tay với mặt trong nhà vệ sinh, dọc theo đường đi đã mệt lả người, cảm giác phong trần mệt mỏi. Nhưng lúc này hắn đã tràn đầy năng lượng, đồng thời lại có một loại cần phải tắm gội dâng hương thành kính.

Lúc bước ra, hắn thấy Chu Vân đứng ở cửa hành lang dựa vào tường nhìn hắn.

Hắn đi lên trước, hai người ôm nhau thật chặt, miệng cơ khát hôn sâu lẫn nhau. Trong lúc hôn hai người luống cuống tay chân, hoảng loạn dồn dập mà cởi quần áo nhau ra. Chu Vân vội vàng kéo thắt lưng hắn, cởi quần hắn ra. Điền Đông vội vàng tuột váy cô, chưa bao giờ quần áo lại vướng tay vướng chân giống như bây giờ.

Hắn bế cô lên đặt ở trên tường, đỡ chú rồng phía dưới của bản thân sớm đã cộm lên căng đau nhắm ngay cô bé của cô. Cả cây hàng đột ngột được cắm vào, thiên đường chẳng qua chỉ như vậy, hai người lớn tiếng rên rỉ, chỉ mong tiêu tán như thế.

Bọn họ giống như bị quái vật tham lam bám vào người, sự thỏa mãn chỉ là vấn đề trong nháy mắt, bởi vì dục vọng sẽ lại tấn công vào khoảnh khắc tiếp theo.

Không đủ, chính là không đủ, vẫn là không đủ mà cần phải sâu hơn, nặng hơn, gần hơn để xóa đi nỗi đói khát vô cớ sâu bên trong nội tâm nhau.

Lưng Chu Vân dính sát vào trên tường, càng ngày càng đau khi đối phương va chạm kịch liệt nhưng cô không sợ cơn đau này. Điều duy nhất cô có thể làm chính là ôm thật chặt người đàn ông trước mặt, như là con gái, như là phụ nữ, lại như là mẹ. Hai người an ủi nhau trong lúc làm tình kịch liệt.

Bên trong dục vọng cuồng phong lốc xoáy gào thét, cô càng ngày càng mê mang, đồng thời cũng ngày càng tỉnh táo hơn. Không phải cái loại gãi không đúng chỗ ngứa mà là cái loại ngứa ngáy càng ngày càng ngứa hơn, xoắn lấy rồi mất đi làm người ta muốn ngừng mà không được.

Tiếng kêu của cô theo động tác của đối phương càng lúc càng lớn, hai người không ngừng phối hợp động tác lẫn nhau khiến cho dương v*t cắm càng sâu hơn, đưa hai người đến gần nhau hơn, buông thả hưởng thụ cuộc tình ái xa cách lâu ngày gặp lại này.

Cuối cùng người đàn ông đè chặt cô lên trên tường. Cô ngẩng cao đầu giống như một con thiên nga sắp chết, đối phương cắn xuống cần cổ trắng nõn của cô thật mạnh rồi run rẩy bắn vào.

Nhất thời ham vui.

Sau khi dục vọng thỏa mãn thì giải quyết bụng đói, Điền Đông ôm cô đi tắm rồi hai người lau khô thay áo ngủ sau đó đến nhà bếp nấu cơm.

Nghỉ lễ đương nhiên phải có không khí lễ lộc, lễ hội nước ngoài cũng có thể khiến người ta vui vẻ. Trong nhà bếp có không ít nguyên liệu nấu ăn, hai người nửa nằm bò dựa vào nhau nghiên cứu công thức món gà quay trên bếp. Thỉnh thoảng trong quá trình nhìn công thức thì ngẩng đầu nhìn nhau, miệng không ngừng mổ nhẹ lên đối phương.

Tuy rằng mua loại nhỏ nhất nhưng gà tây vẫn quá lớn. Nếu không phải bởi vì không dễ chặt thì Chu Vân thực sự muốn dùng nó cho món gà hầm hạt dẻ.

Cuối cùng là làm món gà tây hạt dẻ, tất nhiên là cho hạt dẻ vào bụng gà tây đã ướp trước, rưới nước cốt lên da và quét một lớp dầu lần nữa rồi cho vào lò nướng.


Khi nướng gà tây, cô làm cá hồi hun khói và gan ngỗng, rửa hàu sống và rưới nước cốt chanh.

Bởi vì tất cả đều là thịt nên cô trộn một món salad đầy màu sắc với nhiều loại rau theo mùa và ăn kèm với bánh mì bên cạnh.

Dưới sự chỉ huy của cô, Điền Đông dọn xong bàn ăn, làm mờ  ánh đèn, thắp lên ngọn nến đỏ. Cô mang đế nửa chai rượu vang đỏ từ vườn nho Burgundy, hai người lại chọn một chai mới rồi mở ra.

Hai người ăn thức ăn, nhìn nhau rồi cụng ly uống cạn. Trong hương thơm của ngôi nhà, mọi thứ đều vừa phải.

Cơm nước xong xuôi, Điền Đông cầm chén bát đặt vào bồn rửa chén rồi nghiêm túc rửa sạch. Chu Vân đi rửa mặt, rửa mặt xong thì chăm sóc da, cầm lấy lược bảo hắn chải đầu cho cô trước lò sưởi.

Sau khi kết thúc, hai người cùng nhau ngồi trên thảm nhìn ngọn lửa trong lò sưởi. Điền Đông ôm cô vào lòng, dùng tay không ngừng vuốt ve cùng cảm nhân cơ thể của cô.

Cuối cùng hai người lại quấn quít trước ngọn lửa đung đưa. Hắn đè cô xuống thảm, nhét chặt hàng họ thô dài vào bên trong thân thể mềm mại của cô, da thịt cọ sát vào nhau thành từng mảng lớn. Nếu trước khi dùng cơm thì đấy là món bánh ngọt gió tạp mưa rào thì bây giờ sẽ là bữa ăn chính mưa thuận gió hoà.

Hắn không ngừng dày vò cô từ những phương diện khác biệt của cơ thể rồi nói vào tai cô những lời thẳng thắn hạ lưu và âu yếm lãng mạn. Bọn họ muốn làm gì thì làm, cố hết sức khiến đối phương và thân thể của bàn thân càng thêm vui sướng.

Cuối cùng cũng xong. Sau khi kết thúc hắn lau sạch thân thể hai người rồi ôm cả người xụi lơ của cô đi vào phòng ngủ.

Con người đôi khi là loại động vật có chút u uất sau khi giao hoan. Trên giường hắn không ngừng hôn cô, vừa hôn vừa hỏi: “Em có tha thứ cho anh không?”

Hắn cho rằng không có đáp án, một lát sau cô nói: “Không có”

Hắn thở phào nhẹ nhõm trả lời: “Vậy được rồi, bởi vì anh cũng không có, chúng ta có thể làm bạn, cùng nhau không tha thứ cho anh.”

Tiếp theo hắn ôm cô vào lòng từ phía sau, nhỏ giọng nói ở bên tai cô: “Chào em, bạn tốt.”

Bên ngoài trời đông giá rét, hai người chìm vào giấc ngủ.

Bình luận

Truyện đang đọc