ÔM ĐÙI BOSS ÁC ÔN

CHƯƠNG 575

Chuyện trong lòng quá nhiều, Mâu Nghiên vậy mà quên mất anh trước đây căn bản không chạm đồ ngọt, anh nhận lấy cái thìa mà Thương Mẫn đưa qua rất tự nhiên mà ăn vài miệng, mãi tới khi cảm thấy ánh mắt Thương Mẫn nhìn anh không đúng lắm thì mới dừng lại.

“Sao vậy? Trên mặt anh có thứ gì sao?”

“Không có, bánh kem ngon không?”

Thương Mẫn ép mình cười, dịu dàng hỏi.

“Ngon.”

Mâu Nghiên gật đầu, rất nghiêm túc trả lời.

Mâu Nghiên ghét nhất ăn đồ ngọt sao có thể cảm thấy bánh kem ngọt ngấy như vậy ngon chứ?

Thấy vẻ mặt nghiêm túc của anh không giống như đang nói dối, Mâu Nghiên cũng khinh dùng lời nói dối như vậy để dỗ cô vui.

Trong lòng Thương Mẫn lúc này sớm đã cuộn trào, nhưng không thể thể hiện bất kỳ cảm xúc gì trước anh, chỉ có thể tìm một lý do trốn về phòng.

Lúc đóng cửa phòng lại, nước mắt của Thương Mẫn không kiểm soát được mà rơi xuống, sự lo lắng đối với cơ thể của Mâu Nghiên khiến cơ thể gầy gò của cô run rẩy, cô ôm chặt cánh tay của mình, từ từ dựa vào cánh cửa rồi ngồi bệt dưới sàn, đầu rúc vào đầu gối, cắn chặt môi không dám để mình khóc thành tiếng.

Không dễ gì thức hết cả tối, Mâu Nghiên quả nhiên lại ra ngoài chạy bộ giống như trước, sau khi xác nhận với Tô Huệ Phi là bạn của cô đã tới thì Thương Mẫn lo lắng ngồi đợi ở trên sô pha.

Rất nhanh thì cô đã nhận được tin nhắn của Tô Huệ Phi.

“Cậu hai Mâu sau khi chạy về dưới tòa nhà chung cư thì trực tiếp vào trong xe, không nhìn thấy anh ta ở trong xe làm cái gì?”

“Làm phiền bạn của cậu tiếp tục để ý.”

Hơn 20 phút sau, mắt thấy đã tới thời gian Mâu Nghiên quay về, Thương Mẫn lại nhận được tin nhắn Tô Huệ Phi gửi.

“Cậu hai Mâu luôn ở trong xe hơn 20 phút, bây giờ mới rời khỏi, nhìn bộ dạng của anh ta rất mệt, đi đường rất chậm, còn luôn lau mồ hôi.”

“Tớ biết rồi, cảm ơn.”

Thương Mẫn sau khi trả lời tin nhắn của Tô Huệ Phi thì lập tức xóa tin nhắn, còn đặc biệt dặn Tô Huệ Phi xóa mấy tin nhắn này đi.

Mâu Nghiên rốt cuộc ở trong xe làm cái gì?

Ngồi hơn 20 phút có thể khiến anh mệt thành như vậy sao?

Tuy cô rất tin tưởng Mâu Nghiên, cũng cảm thấy tình cảm của bọn họ đã được khảo nghiệm, hơn nữa Mâu Nghiên trước giờ cũng không phải là loại người nông cạn tham mê sắc đẹp.

Nhưng, bây giờ dù sao cũng trong tình trạng đặc biệt, ngộ nhỡ Mâu Nghiên đột nhiên suy nghĩ lệch lạc, làm ra chuyện gì có lỗi với cô thì sao?

Dù sao anh sáng tối mỗi ngày đều sẽ ở trong xe hơn 20 phút, sau khi đi ra thì mệt thành như vậy?

Khác thường như vậy, cô thật sự không tìm được lý do gì hợp lý để giải thích giúp anh.

Vào lúc này, cửa chung cư được mở ra, Mâu Nghiên đi vào quả nhiên cả người mệt mỏi, vừa vào cửa thì uống một ly nước lớn, sau đó ngửa đầu dựa vào sô pha không nhúc nhích.

Bình luận

Truyện đang đọc