CHƯƠNG 578
Khi mấy anh em bọn họ tâm trạng không tốt không phải thích nhất đến câu lạc bộ Nova thư giãn hay sao?
“Lê Chuẩn đã hơn nửa tháng không gặp Mâu Nghiên rồi, khiến bản thân trở nên rất bận rộn và căng thẳng, sợ Mâu Nghiên đột nhiên quay về không hài lòng về biểu hiện của anh ấy.”
Thương Mẫn mệt mỏi không có tâm tư đi dỗ dành Tô Huệ Phi, tiếp tục hỏi: “Mấy ngày nay Mâu Nghiên có tới Đạt Phan không?”
“Không có. Cậu hai Mâu đã rất lâu không có tới rồi. Ngược lại Cậu Khải, tớ dạo này nhìn thấy anh ta hai lần ở Đạt Phan.”
Nửa câu sau của Tô Huệ Phi một chữ cũng không nghe vào, lại nói vài câu về chuyện đám cưới với cô ấy thì điện thoại của Đồng Tiên gọi tới.
“Tìm tôi có việc à, Cậu hai nhà cô lại biến mất sao?” Giọng nói của Đồng Tiên mang theo vài phần trêu chọc.
“Mấy ngày nay Trữ Trình có gặp anh ấy không?” Thương Mẫn hỏi thẳng.
“Không, Trữ Trình đã rất lâu không có gặp Cậu hai Mâu rồi, kiểu buông tay cho người khác làm có phải anh ta làm tới nghiện rồi không, ngay cả chuyện lớn như đám cưới cũng giao cho Trữ Trình toàn quyền xử lý, làm như là chúng tôi muốn làm đám cưới không bằng.” Đồng Tiên vừa bỏ đồ ăn vặt trong miệng, vừa càm ràm.
“Đám cưới gì?”
Mâu Nghiên vậy dám lén kêu Trữ Trình chuẩn bị đám cưới, cô không biết một chút gì?
“Đương nhiên là đám cưới của cô và Cậu hai Mâu rồi, lẽ nào là đám cưới của tôi sao?”
Đám cưới, là cách anh cầu xin sự tha thứ sao?
Nếu như Mâu Nghiên có thể giải thích rõ vết son trên áo sơ mi, lại có sự bất ngờ của đám cưới, cô chắc sẽ miễn cưỡng tha thứ cho anh một lần.
“Mâu Nghiên từ bao giờ kêu Trữ Trình chuẩn bị đám cưới?” Bọn họ không phải rất lâu không có gặp Mâu Nghiên rồi sao?
“Khi vừa quay về từ Milan.”
“Ồ.”
Nghe thấy giọng nói thất vọng của Thương Mẫn, Đồng Tiên thật sự muốn tát mình một cái, ở bên tên đầu gỗ Trữ Trình lâu quá, EQ của cô ta cũng bị tụt giảm.
“Cô đừng sốt ruột, bên tôi nếu có tin của Mâu Nghiên nhất định lập tức nói cho cô.”
“Cảm ơn.”
Tắt cuộc gọi của Đồng Tiên, Thương Mẫn ngửa đầu lên hai mắt vô hồn nhìn lên trần nhà, Mâu Nghiên rốt cuộc đi đâu rồi?
Lâm Chí?
Trong đầu của cô đột nhiên nhảy ra một cái tên.
Nếu như Mâu Nghiên thật sự bị bệnh, anh tin tưởng Lâm Chí như vậy, bây giờ chắc ở chỗ Lâm Chí.
Nghĩ tới người đàn ông nho nhã đó, Thương Mẫn bất giác cảm thấy không thoải mái.
Thương Mẫn lập tức đi tới bên ngoài cửa phòng của Bạch Chấp, Bạch Chấp nghe thấy tiếng gõ cửa ‘cốc cốc cốc’ thì lập tức mở cửa.
“Bạch Chấp, tra Lâm Chí giúp tôi. Cậu có thể hack hệ thống hồ sơ điều trị của anh ta không?”