ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Lại thổi khí lần nữa, Cố Thanh Thanh vẫn không hề có phản ứng. Lãnh Tư Thành cau mày, hai bàn tay mở ra xếp chồng một chỗ, ấn ở ngực mềm mại của cô. Lúc ấn thong thả mà lực đạo trầm trọng, nhưng thời điểm buông ra lại rất nhanh chóng.Sau một lần, không hề phản ứng, lại đến một lần. Ngực vẫn luôn ấn hơn mười lần, Lãnh Tư Thành lại buông ngực ra, tiếp tục nắm cái mũi của cô, dùng sức thổi khí!Mọi người bên cạnh đều vẫn luôn ngốc lăng nhìn Lãnh Tư Thành dùng sức ấn, hô hấp nhân tạo cho cô, sắc mặt anh ngưng trọng, ánh mắt nhíu chặt, động tác sấm rền gió cuốn, lại cực kỳ bén nhọn hữu lực, bọn họ gần như chưa từng gặp qua Lãnh Tư Thành như vậy! Chưa từng có nghĩ tới, Lãnh Tư Thành vẫn luôn lạnh như băng, laii có thể để ý sống chết của một nhân viên công ty quảng cáo như thế!Sau vài lần như thế, Cố Thanh Thanh rốt cuộc ho khan hai tiếng, Lãnh Tư Thành lập tức nâng đầu cô lên, để cô có thể nâng cổ lên, nghiêng đầu phun ra nước sặc vào trong lòng ngực.Nhưng sau khi Cố Thanh Thanh phun nước xong, còn chưa có mở to mắt liền tiếp tục hôn mê, Lãnh Tư Thành xem xét dưới mũi cô, tuy rằng hơi thở thực cạn, nhưng là đã có thể hô hấp, nhịp tim cũng vậy.Vừa mới để cô khôi phục triệu chứng sinh mệnh, bác sĩ Nhiếp Chi Ninh gọi tới lúc trước cũng tới rồi.Lãnh Tư Thành không đợi bác sĩ lại đây, lập tức quay đầu, nhìn về phía trợ lý Trình, giọng nói cực kỳ nghiêm khắc, “Chú, cởi áo khoác tây trang của chú ra!”Trợ lý Trình sửng sốt, chính mình cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, cởi áo khoác tây trang ra, bị Lãnh Tư Thành một phen đoạt qua, đắp lên cho Cố Thanh Thanh.“Tôi mang……” hai chữ “bác sĩ" còn chưa kịp nói, ngay tiếp theo Lãnh Tư Thành đã ôm Cố Thanh Thanh trùm trong kiện tây trang kia, lập tức đi về phía xe cứu thương, ném tất cả mọi người ở phía sau lại sau lưng!Bác sĩ y tá cũng chạy nhanh tiến lên, ba chân bốn cẳng đẩy giường bệnh ra, Lãnh Tư Thành ôm cô nằm xuống, rốt cuộc lười đi để ý một đám quần chúng vây xem phía sau, ngồi xe cứu thương liền rời đi!Thẳng đến xe cứu thương đóng cửa lại, “Ò e ò e” gào thét mà đi, lưu lại một đám người mới sôi nổi mắt choáng váng!






Bình luận

Truyện đang đọc