ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Lãnh Tư Thành cũng không để ý tới, thử thử nước ấm, điều chỉnh vị trí vòi hoa sen đến độ cung vừa lúc không xối xuống đầu cô, duỗi tay bắt lấy cổ tay cô, kéo cô xuống dưới vòi hoa sen.Dòng nước ấm áp đổ xuống, lại có thân thể ấm áp của anh, bao trùm lấy cô, trong phòng tắm nhỏ ấm áp như xuân, dòng nước ấm áp của vòi hoa sen rơi xuống, tắm đi bụi bậm trên thân thể cô, còn có, sương mù trong lòng.Lãnh Tư Thành nhìn thấy cô ngốc ngốc đứng ở trong phòng tắm, còn tưởng rằng đầu cô thật sự bị tổn thương, “Như thế nào, động đều không động, chờ anh tắm cho em sao?”Vừa dứt lời, Cố Thanh Thanh chợt quay đầu, ôm chặt lấy anh.Tay Lãnh Tư Thành cứng đờ, vốn trên tay còn nặn ra dầu gội, cũng không dám khép lại, toàn bộ thân thể vẫn duy trì một loại tư thế“Không cho phép nhúc nhích, giơ tay lên” , có điểm cứng đờ nói: “Em…… Làm cái gì?”Trời biết, anh bên ngoài sát phạt quyết đoán, vẻn vẹn chỉ một ánh mắt, là có thể làm một người đàn ông tráng niên sợ tới mức run bần bật, lại bị cô một cô gái nhỏ vừa ôm liền trấn trụ -- còn là lỏa thể.“Cảm ơn anh.” Tuy rằng nói, đại ân không lời nào cảm tạ hết được, đặc biệt là giữa vợ chồng -- không phải đều nói vợ chồng vốn là chim cùng rừng sao, hỗ trợ là nên làm. Nhưng giữa bọn họ, dù sao cũng không phải là vợ chồng bình thường.Ba chữ, tiếng Trung là cảm ơn ngươi, tiếng Anh là thank-you. Từ ngữ rất đơn giản, lại lập tức thiếu chút nữa xé rách bề ngoài bình tĩnh cao lãnh của anh, làm nội tâm của anh lập tức bại lộ ở trước mặt cô, không có chỗ nào che giấu.“Như thế nào, anh cứu em hai lần, chỉ nói một câu ‘ cảm ơn ’ liền đuổi đi rồi?” Nửa ngày sau, anh nỗ lực trấn định xuống, tay cũng chậm rãi buông xuống, muốn ôm cô, lại không dám, thậm chí đến thân thể cũng không dám tiếp xúc quá mức thân mật với cô, sợ vừa chạm vào cô, liền nhịn không được nhào lên.Anh lại cầm thú hơn nữa, cũng sẽ không ở bệnh viện làm gì cô. Nhưng mà, có lẽ là vì che dấu điểm này, anh ngược lại còn giơ khóe môi lên, âm cuối hơi hơi khơi mào: “Cổ đại, cứu người một mạng, là muốn lấy thân báo đáp.”Cố Thanh Thanh ôm lấy anh nửa ngày cũng không nói chuyện, rất lâu rất lâu sau mới mở miệng: “Lãnh Tư Thành, anh thật sự muốn đứa bé sao?”----






Bình luận

Truyện đang đọc