[QUYỂN 1] NHÂN NGƯ HÃM LẠC

Ngón tay gầy gò của Knicks ở bên cổ Bạch Sở Niên bên gò má đè ra vết bầm tím.

Eris ở phía sau hắn nghiên cứu xương đùi của hắn, trong tay tùy ý ném chủy thủ chiến thuật của Bạch Sở Niên, mũi đao ở bên đùi hắn vạch ra một đường cắt vải rách đồng thời cũng lưu lại một vết máu trên da.

Bạch Sở Niên liếm sạch vết máu trên môi, trong miệng có mùi rỉ sắt, tốc độ tự chữa khỏi của thân thể hắn không bằng tốc độ phá hư của Eris, thể lực sắp tiêu hao hết, lồng ngực cùng bụng bị tổn thương nghiêm trọng.

"Chú Sử cùng người tạo con rối liên hợp. Cũng chỉ có chút uy lực này sao..." Bạch Sở Niên bắt lấy cổ tay Knicks, cố hết sức chống đỡ thân thể.

"Tôi cũng không tán thành tên của mình, muốn tiêu diệt tôi, cậu làm không được." Knicks hừ cười: "Điện Quang U Linh có phải theo bồn rửa đi xuống lấy dược thủy hay không, tôi nói cho cậu biết, ngân hàng dược tề nước sâu là một chiều, không có mống mắt cùng vân tay cũng chỉ có thể xuống mà không thể lên, bên trong lắp đặt hơn mười cửa bức xạ một chiều, dược tề HD ở phía dưới cùng. Tín hiệu của thiết bị liên lạc cũng bị chặn, bây giờ cậu bị mất liên lạc với anh ta phải không? Ngay cả khi chúng tôi giết cậu ở đây, anh ta cũng không thể nghe thấy được."

"Rimbaud... Ở..." Bạch Sở Niên cong hai mắt: "Phía sau ngươi..."

Knicks cảnh giác quay đầu lại, phía sau lại trống rỗng, lúc quay đầu lại, Bạch Sở Niên mở miệng ra, trong miệng hắn hai cái răng nanh nhọn duỗi dài, con ngươi đen phai màu, con ngươi chợt dâng lên một mảnh bảo thạch lam sắc, tóc đen từ chân tóc đến ngọn tóc toát ra tuyết trắng, từ trong cổ họng phát ra một tiếng sư tử âm trầm.

Một cỗ tin tức tố Brandy nồng đậm kịch liệt từ trong tuyến thể bị thương của hắn lao ra, lấy hắn làm trung tâm hướng tung tóe ra bốn phía.

Knicks lập tức buông tay ra, đầu ngón tay của hắn đã cứng ngắc không thể uốn cong, từ đầu ngón tay đến cánh tay lan tràn lên một tầng thủy tinh sáng bóng.

Ngoại trừ Knicks, Eris gần Bạch Sở Niên nhất, mặc dù phản ứng nhanh chóng giơ tay lên để ngăn chặn nhưng vẫn bắt đầu kết thành thủy tinh từ khuỷu tay, lây lan như một lớp băng nhanh chóng đến nửa dưới của cơ thể.

Đế Ngạc canh giữ khoang nuôi dưỡng cách Bạch Sở Niên chừng năm mươi thước, cỗ áp bách nặng nề kia cũng lan đến hắn, bàn tay hắn vươn ra trong nháy mắt ngưng đọng đứt gãy ngưng kết thành một viên thủy tinh châu rơi trên mặt đất văng tung tóe.

Thi thể của Samel dưới khoang nuôi cấy trực tiếp ngưng tụ thành một hạt thủy tinh.

Võng Lượng rụt rè ở góc tường, hắn cách Bạch Sở Niên ước chừng bảy mươi thước, khí tức trầm trọng vẻn vẹn đem hắn đè đến quỳ xuống nhưng vẫn chưa bị tiêu diệt.

Tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt.

Thậm chí vài giây sau, Đế Ngạc mới cảm thấy tay phải của mình bị cắt đứt, đau đớn của thực cốt làm cho hắn ôm cánh tay phải tê tâm liệt phế rống lên, hắn ngã vào trong bàn thuốc thử hỗn loạn khiến chúng phát ra một tiếng nổ thật lớn.

Vết thương trên người Bạch Sở Niên khép lại, hắn chống đầu gối chậm rãi đứng lên, ánh mắt màu xanh bảo thạch sâu thất thần, hung quang chợt hiện.

Quặng thạch xương cá ghim vào tai hắn ám quang chớp động, bên tai hắn phát ra tiếng sóng vỗ vào bãi cát yên tĩnh trấn an.

Răng nanh của Bạch Sở Niên đã sinh trưởng gần như sư tử mới có chút rút ngắn, trong mắt quang ảnh thanh minh thay thế hung quang.

"Vậy tôi sẽ xử lý ông trước..." Bạch Sở Niên giống như mãnh thú nhào lên tìm ăn nhảy vào vị trí của Knicks.

Knicks bỗng nhiên biến mất, Eris thay thế hắn xuất hiện ở chỗ hắn vừa đứng, cứng rắn khiêng một chân Bạch Sở Niên quét ngang, Bạch Sở Niên chạm vào hắn, trên người Eris lập tức từ mặt tiếp xúc bắt đầu kết thành một tầng thủy tinh.

Eris lui về phía sau vài bước, thân thể đụng vào trên bàn dược tề đổ xuống, thủy tinh bị đập nát, làn da của hắn bạo phát ra một mảnh máu.

Xem ra năng lực phân hóa của người làm con rối có liên quan đến thế thân con rối, có thể chọn một người hoán đổi vị trí thay hắn gánh một lần thương tổn.

"Muốn đồng quy vu tận sao, cái này cũng không có lời đâu." Knicks xuất hiện ở vị trí ban đầu của Eris phủi bụi bặm cùng mảnh thủy tinh trên người, lạnh lùng nhìn chăm chú Bạch Sở Niên, trong lòng đang thông qua nồng độ tin tức tố mà Bạch Sở Niên phóng thích ra ước tính cấp bậc cùng năng lực phân hóa của hắn, nếu như lần chiến đấu này có thể thăm dò rõ năng lực A3 của Thần Sứ, hắn cũng không thiệt thòi.

Bất luận là ghi chép của viện nghiên cứu hay là tin tức mà các trinh sát khác mang đến, mấy năm nay không ai thấy Thần Sứ kích hoạt năng lực A3, trước đó bọn họ thậm chí cũng không xác định được mức độ phân hóa của Thần Sứ.

Nồng độ pheromone tràn ra từ trong cơ thể Bạch Sở Niên đã vượt xa cấp M2, nhưng vẫn chưa đạt tới A3. Knicks nghĩ rằng đó không phải là khả năng A3 của hắn, Bạch Sở Niên đang kiểm soát, hoặc là một cái gì đó hạn chế hắn.

Ánh trăng trên mái vòm xuyên thấu qua thủy tinh bao phủ trên người Bạch Sở Niên, hắn đứng tại chỗ, nhẹ nhàng nắm chặt lòng bàn tay, răng nanh phản chiếu hàn quang bên ngoài môi: "Đồng quy vu tận? Tại sao tôi lại phải cùng các người đồng quy vu tận cơ chứ, như vậy không phải không có người thu dọn thi thể cho các người sao?"

Knicks sâu sắc nhìn hắn: "Tại sao cậu không sử dụng khả năng cao hơn?"

Bạch Sở Niên cười: "Đối phó các người, phải dùng đến nó sao?"

Knicks nhìn thấu hắn: "Cậu sợ mình sẽ mất kiểm soát, không thể lấy lại được, không thể kiểm soát được sao?"

Bạch Sở Niên liếm liếm răng nanh, thu liễm tươi cười.

"Đau thật. Đây là muốn tôi nghiêm túc sao?" Eris dựt bỏ lớp thủy tinh còn lại trên người ra, giật giật cổ, phát ra tiếng bánh răng răng rắc.

Mái vòm phòng thí nghiệm đột nhiên hấp phụ một quả bom dính, một giây sau khi đếm ngược, quả bom phát nổ, mái vòm thủy tinh bị nổ tung vết nứt, ngay sau đó một bóng đen liền đập vào mái vòm, một tay đập xuyên qua lồng thủy tinh, ném hai vật thể hình cầu màu đen xuống phía dưới.

Bạch Sở Niên thấy thế lập tức lấy tay che mắt, một tay chống đỡ đài dược tề trốn vào, hai viên đạn lóe sáng kia liền nổ tung ra, ánh sáng mãnh liệt cùng tiếng ong ong chói tai ở trong phòng thí nghiệm hiệu quả tụ âm cực mạnh quấy nhiễu càng mạnh, người bị cường quang lóe tới lập tức mất đi thị giác.

Viên thứ hai là đạn bạo thiểm, cường quang cố hóa, hóa thành vô số gai nhọn sáng bóng, Knicks che mắt lui ra, nhẹ nhàng nhảy về phía sau đến bên cạnh khoang nuôi dưỡng.

Mái vòm bị dây leo đen kịt điên cuồng sinh trưởng hoàn toàn vỡ vụn, đội viên tổ đặc công mặc áo chống đạn logo IOA theo dây leo nhảy xuống, liên tiếp rơi xuống đất, trong tay ôm súng, viên đạn bắn ra chung quanh.

Lục Ngôn nhảy đến bên cạnh Bạch Sở Niên, nghiêng đầu nhìn hắn: "Móa, anh tẩy tóc à?"

"Tóc đúng là bạc thật." Bạch Sở Niên tùy tiện lắc lắc đầu, tóc và mắt lại khôi phục màu đen, quay đầu nói với Tất Lãm Tinh: "Nắm bắt thời cơ tốt, tìm lộ tuyến cũng được."

Bạch Sở Niên không chút che dấu nói với mọi người: "Đế Ngạc am hiểu tốc độ phòng ngự nhược điểm, Võng Lượng khống chế lực công kích yếu, năng lực có phạm vi hạn chế thôi nên đừng đến gần hắn, tên tây phục tóc vàng kia có thể dùng thế thân thoát ly, Eris thì để tôi đến đối phó. Có cơ hội thì hãy đem cái khoang nuôi dưỡng kia nổ tung đi."

Thời gian hợp tác của tổ đặc công cũng không ngắn, sớm đã quen với đấu pháp của Bạch Sở Niên, sau khi có được điểm mạnh yếu của địch, dựa vào ý thức cùng thói quen tự động tách ra chiến đấu.

Còn một phút nữa là kết thúc kỳ nuôi dưỡng của Kỳ Sinh Cốt.

Tay phải bị cắt đứt của Đế Ngạc đã một lần nữa sinh trưởng ra, hắn muốn đi bảo trì khoang bồi dưỡng, nhưng trước mặt bị một con thỏ cụp tai nhỏ nhắn chặn đường đi.

Đế Ngạc thở hổn hển cười to: "Lấy đâu ra chén trà mini hình thỏ thế này, tránh ra đi, đừng để bị giẫm bẹp."

Cũng không phải lần đầu tiên Lục Ngôn bị xem thường, hai tay đều cầm một thanh chủy thủ chiến thuật, trong nháy mắt liền xuất hiện ở sau gáy Đế Ngạc, hai thanh chủy thủ đồng thời đâm về phía tuyến thể hắn.

Đế Ngạc cả người da rắn như sắt thép, sau gáy cũng giống nhau, chủy thủ không có khả năng dễ dàng đâm vào, lực lượng lớn hơn nữa cũng không cách nào đột phá. Nhưng cận chiến lục ngôn cũng không dựa vào lực lượng.

Hắn trở tay bắt Lục Ngôn, Lục Ngôn hình thể nhỏ bé lại có năng lực đồng sinh tốc độ siêu âm phụ trợ, Đế Ngạc căn bản là không bắt được cậu, Lục Ngôn cũng không tham thương tổn, mỗi lần xuất hiện ở sau gáy Đế Ngạc chỉ đâm hai đao liền biến mất khỏi hang thỏ giảo hoạt, lại từ một nơi khác không ngờ tới xuất hiện, đâm hắn hai âm đao.

Đế Ngạc da dày lại không chịu nổi mấy lần ám sát hơn một ngàn lần, lặp đi lặp lại mấy lần chủy thủ của Lục Ngôn liền đâm sâu vào sau gáy hắn, sử dụng năng lực phân hóa M2 phân liệt bốn chiều, mười mấy con thỏ omega vây quanh Đế Ngạc.

Đàm Thanh Đàm Dương tuyến thể hydroxy liên hợp, từ xa nổ tung đồng hồ cát Võng Lượng, chính là không tới gần hắn, đồng hồ cát Võng Lượng không cách nào dùng năng lực chống cự bọn họ, ôm đồng hồ cát chạy trốn khắp nơi.

Dây leo của Tất Lãm Tinh đem toàn bộ phòng thí nghiệm chia thành mấy khu vực cách ly độc lập, làm cho đối phương không cách nào dễ dàng tụ lại với nhau.

"Các người nhiều người như vậy! Không công bằng!" Eris chống mặt bàn thân thể bay vòng, hai chân quét đi trên mặt Bạch Sở Niên, Bạch Sở Niên lắc mình tránh đi: "Lúc các người lấy bốn đánh một sao không nói như vậy đi."

"Hừ!" Eris hai tay đan vào nhau, từ giữa ngón tay hắn phân ra một sợi chỉ vàng, quấn quanh trên người Bạch Sở Niên, kim tuyến nhanh chóng quanh co nối với các thành viên khác của IOA: "Tôi giết cậu cũng giống như để cho bọn họ chết!"

Khả năng đi kèm của dây phép nguyền rủa có thể kết nối mười mục tiêu tùy ý, và khi một trong những mục tiêu được kết nối bị tổn thương, các mục tiêu được kết nối khác cũng sẽ bị tổn thương với cường độ tương tự.

Bạch Sở Niên cười ra tiếng: "Cậu cùng đội ngũ có bác sĩ đánh tiêu hao sao?"

Ở chỗ dây leo nâng má quan sát chiến cuộc, cánh chim của Hàn Hành Khiêm khẽ sải rộng, tiêu trừ đường nguyền rủa của Eris.

Thuận tiện làm một lần thiết lập lại sức chịu đựng cho Bạch Sở Niên.

Trong đội ngũ có một Bạch Sở Niên đã đủ khó chơi, chứ đừng nói là còn xuất hiện một alpha cấp A3 khác, Knicks thấy tình thế đã không bị ông ta khống chế nữa bèn thấp giọng mệnh lệnh: "Mang theo Kỳ Sinh Cốt rút lui!"

Đế Ngạc: "Còn thiếu mười lăm giây nữa."

Knicks: "Không đợi nữa, chúng ta đi!"

"Eris, đuổi theo Điện Quang U Linh, mang dược tề HD trở về." Knicks khẽ hất cằm ý bảo, Eris hung hăng nhìn chằm chằm Bạch Sở Niên, nhếch khóe môi khiêu khích: "Vậy tôi sẽ đi tìm lão bà của cậu chơi, Knicks nói lúc anh ta khóc sẽ rớt trân châu, tôi muốn nhặt thêm mấy cái."

Eris dứt lời, xoay người nhảy xuống bồn.

Hai tay Đế Ngạc ôm lấy khoang bồi dưỡng rút ra, kéo đứt ống vận chuyển, đem Kỳ Sinh Cốt còn lại năm giây cuối cùng có thể thức tỉnh liền kề lên vai, đỡ gáy bị thương đụng phải dây leo và vách tường phòng thí nghiệm nặng nề chạy ra ngoài.

Bạch Sở Niên lau cặn máu trên khóe miệng: "Các cậu đuổi theo. Tôi sẽ đi tìm Rimbaud!"

Rimbaud bị kẹt trong ngân hàng dược tề nước sâu, đường trở về bị cửa mật mã bằng thép khóa lại, anh một quyền một quyền mãnh chùy đóng chặt đại môn, rốt cục phá hủy một đạo, lại còn có đạo tiếp theo ngăn cản anh.

Ở phía dưới này, tín hiệu của máy thông tin là hoàn toàn bị che chắn, anh không nghe được thanh âm của Bạch Sở Niên.

Trái tim anh bỗng nhiên đập rất kịch liệt, khối khoáng thạch cho Bạch Sở Niên làm bông tai đang hô ứng với trái tim anh.

Rimbaud đỡ lấy ngực, một trận kinh hoàng rung động kinh động anh.

"Randi...... Rất đau." Rimbaud nhíu mày, vỗ vỗ ngực, thấp giọng trấn an: "Không đau, chờ tôi."

Miệng anh ngậm vali chứa thuốc HD, không ngừng bơi sâu vào trong. Đáy hồ chứa thuốc nước sâu thông với biển, áp suất nước ngày càng mạnh mẽ, dần dần có thể nhìn thấy bộ lọc phía dưới.

Bạch Sở Niên trèo lên mái vòm, nhảy ra khỏi phòng thí nghiệm, từ bên ngoài truy đuổi ngăn cản Eris.

Từ mái vòm phòng thí nghiệm trượt xuống mặt đất bên ngoài, Bạch Sở Niên bước chân chậm lại, một tay vịn vách tường, một tay chống đầu gối khom lưng ho khan, ho ra một vũng máu, tuyến thể của hắn cũng không có khép lại, máu chảy ra thấm ướt cổ áo, thấm vào trong quần áo.

Chú Sử cùng người làm con rối liên hợp, cho dù kiên trìxuống, đối với Bạch Sở Niên mà nói cũng đủ miễn cưỡng, nếu như không phải các đội viên kịp thời, kết quả cuối cùng còn không thể biết được.

Bạch Sở Niên đỡ vách tường rời khỏi xưởng thuốc, đi về phía bờ biển.

"Vật điều khiển..." Loại cảm giác ràng buộc duy nhất của thế giới này tương liên thật tốt.

Hắn có chút ghen tị khó hiểu, trong miệng nhẹ giọng lẩm bẩm: "Mình cũng muốn. Rimbaud sẽ có thứ này sao... Nhỡ may không có... Mình có thể xem là... Thần Sứ của anh ấy sao... Nếu không được thì thôi vậy, mình không muốn... bị người khác điều khiển."

Bình luận

Truyện đang đọc