RẤT YÊU, RẤT YÊU EM

Khương Thục Đồng và adam hai người ở trong cửa hàng của Khương Thục Đồng nói rất nhiều chuyện.

Khương Thục Đồng lời nhiều, Adam thì lời ít, anh vẫn nhàn tản nho nhã nghe Khương Thục Đồng nói chuyện, thỉnh thoảng cũng sẽ cười, Khương Thục Đồng cảm thấy không giống nụ cười không ràng buộc khinh nước khinh thành của Cố Minh Thành, nụ cười của adam thì khoan dung mà nho nhã.

Adam lần đầu tiên nhắc đến ba mẹ của mình với khương Thục Đồng, Khương Thục Đồng kinh ngạc về xuất thân cao quý của adam.

Khương Thục Đồng nói lúc nhận được bức ảnh bia mộ của anh mà ba mẹ anh gửi đến, cả con người cô đã sụp đổ luôn.

“Việc của anh, không cần họ thay anh xử lý! Biết em và Ken đều tốt, anh liền yên tâm rồi!” Adam vẫn trước sau khoanh tay trước ngực, rất điềm nhiên nói chuyện.

Những lời nói này, Khương Thục Đồng vừa nghe liền thấy có cái gì đó, càng nghĩ càng cảm thấy không đúng.

Cô vẫn chưa kịp nhắc đến Ken mà, hơn nữa ba mẹ adam nếu không muốn để cho adam và Khương Thục Đồng gặp nhau lần nữa, thì chắc là không nên nói tin tức của cô cho adam chứ, hơn nữa ba mẹ anh không hiểu Khương Thục Đồng, thì càng không thể biết Ken, adam vẫn chưa liên hệ với cô, cũng không thể biết được.

Đối với hiểu biết của Khương Thục Đồng về adam, anh tuyệt đối sẽ không ở sau lưng điều tra Khương Thục Đồng.

Anh từ trước đến nay quang minh lỗi lạc.

Cố Minh Thành vài ngày trước đã đi Thụy Sỹ.

Khương Thục Đồng hồ nghi hỏi, “ Anh ấy đã đi tìm anh à?”

“ Ai?”

“ Minh Thành!”

“ Không có!”, tiếp theo anh nói thêm một câu “Anh ta đi tìm anh làm gì?”

Chính là câu nói này mà Khương Thục Đồng biết, Cố Minh Thành xác thực là đã đi tìm adam rồi.

Bởi vì adam dùng từ là “ đi” mà không nói là “ đến”, điều này nói rõ adam vừa trần thuật một sự thật, không có biểu hiện giả dối, là thật sự, Cố Minh Thành xác thực đã đi Thụy Sỹ tìm adam.

Hơn nữa adam vẫn còn vẽ rắn thêm chân thêm một câu cuối, vẫn không phù hợp với phong cách nói chuyện bình thường nói chuyện đơn giản sắc bén của anh.

Cố Minh Thành trở về vì sao không nói với cô?

Khương Thục Đồng khó hiểu.

Khương Thục Đồng sau ba ngày trở về Hải thành, trên máy bay, cô luôn nghĩ Cố Minh Thành là làm như thế là vì cái gì.

Nghĩ lại những ngày qua anh luôn lo lắng sợ cô rời đi, nhớ đến việc cô đã từng bày tỏ tình cảm với anh trong vườn, Khương Thục Đồng cảm thấy, việc gặp mặt adam ở Đức, tạm thời không cần nói với Cố Minh Thành đi, để tránh anh sinh ra nhiều nghi ngờ đợi sau này từ từ dần dần nói với anh.

Cô lại không biết rằng, việc cô và adam gặp nhau, Cố Minh Thành sớm đã biết rồi.

Trở về ngày hôm đó, cô mới phát hiện bản thân đã quên mang chìa khóa nhà, gọi điện thoại cho Cố Minh Thành, anh nói bảo mẫu mang Ken đến công ty, Ken không muốn một mình ở nhà, nên bảo Khương Thục Đồng đến văn phòng tìm anh.

Khương Thục Đồng đồng ý đến.

Lúc đến nơi, anh vừa hay đang họp.

Ý Khương Thục Đồng là, trực tiếp đi lấy chìa khóa, mang con về nhà, cô cũng muốn đi tắm trước, thu dọn đồ đạc gì đó.

Mở cửa phòng họp, liền nhìn thấy Cố Minh Thành đang ngồi trên ghế, khoanh hai tay, vốn dĩ hai mắt thu lại nghe thấy tiếng Khương Thục Đồng mở cửa, ánh mắt của anh đột nhiên trừng lên, nhìn trằm trằm Khương Thục Đồng.

Không có tình cảm gì khác, không khác gì thời khắc bình thường.

Khương Thục Đồng sợ dáng vẻ này của anh, rất đáng sợ.

Cố Minh Thành cho thư ký đi chià khóa cho Khương Thục Đồng, ánh mắt rời khỏi thân hình của Khương Thục Đồng, tiếp tục họp.

Trái tim Khương Thục Đồng lập tức rơi xuống vực sâu không đáy.

Có điều cô lại từ lừa dối mình nghĩ, anh chắc là không tức giận với cô, cô vừa quay về, anh có thể tức giận chuyện gì? Có thể công ty gặp phải vấn đề bỏng tay gì đó.

Nghĩ như thế mà đến tối ăn cơm xong, dỗ con đi ngủ xong, Khương Thục Đồng cũng đã lên giường rồi, Cố Minh Thành vẫn chưa về, Khương Thục Đồng đang đợi anh.

Đợi đến khi có âm thanh phát ra trên bậc thang, trái tim Khương Thục Đồng đập liên hồi.

Anh đã về rồi

Vừa vào đến cửa, anh liền ôm chặt lấy Khương Thục Đồng.

Tiếp xúc với phía bên dưới của cô, sờ nhẹ.

Có thể chỗ đó của Khương Thục Đồng rất ẩm ướt nên có chút lỏng.

Động tác của Cố Minh Thành ngừng một chút.

Bởi vì biết adam còn sống, Khương Thục Đông vô cùng hứng phấn.

Vốn dĩ thời gian trước đối với việc này cô rất bài xích, lần này cũng không bài xích nữa, vô cùng cuồng nhiệt, nhiệt tình đáp ứng Cố Minh Thành, hai người đã trải qua một hồi rất tốt đẹp.

Sau khi xong việc, Khương Thục Đồng suýt nữa thì ngủ mất, bên tai truyền đến âm thanh của Cố Minh Thành, “ Cố phu nhân đối với việc này không phải rất bài xích sao? Lần này sao mà làm vui vẻ thế?”

Khương Thục Đồng lập tức không buồn ngủ nữa, vì sao bản thân không cảm thấy điểm này?

Khương Thục Đồng hạ quết tâm kiên quyết làm như vậy, trước tiên không nói ra việc adam và Khương Thục Đồng gặp mặt nói với Cố Minh Thành, cũng cảm thấy anh nhất định là không biết.

Mặc dù anh cũng trăm phương ngàn kế dấu diếm cô, lời nói dối này, nói tóm lại cũng là dấu diếm.

“ Em nhớ anh mà, mấy hôm nay không có anh ôm ngủ, thật sự rất nhớ. Em lại không phải lòng dạ sắt đá, cũng có thất tình lục dục.”Khương Tiểu Đồng nắm cánh tay Cố Minh Thành mà nói.

“ Vậy sao?”Cố Minh Thành lạnh lùng nói chuyện.

Khương Thục Đồng cảm thấy, việc vừa nãy anh không những không vui vẻ mà còn dùng quá sức.

Có người nói, không thể dùng việc trên giường để đánh giá hai vợ chồng, nhưng có rất nhiều việc, chính là phản ứng từng chút một của lúc trên giường mà người bên cạnh không nhìn thấy nhưng tình nhân nhất định sẽ nhìn ra được.

Hành động có thay đổi thì tư tưởng cũng thay đổi, chỉ bản thân cô không phát hiện.

Ví dụ Khương Thục Đồng tâm tình đột nhiên cởi mở, ví dụ, cô chỗ đó không quá chặt!

Cô đã mấy ngày không làm với Cố Minh Thành rồi, bình thường tuyệt đối không phải như thế!

Vì sao?

Cố Minh Thành nói anh đột nhiên nhớ ra, văn phòng có việc chưa làm xong, đợi làm xong sẽ quay lại.

Khương Thục Đồng rất buồn bực, trước đây, anh từ trước tới nay không có những lúc như thế này, nửa đêm quay về văn phòng là chuyện tuyệt đối không có.

Xem ra hôm nay tâm trạng anh không tốt, Khương Thục Đồng không hỏi nhiều, để mặc kệ cho anh đi!

Nhưng sau khi anh đi, Khương Thục Đồng sao cũng không ngủ được!

Cố Minh Thành lái xe đến văn phòng.

Cả một tập đoàn Minh Thành đồ sộ to lớn như vậy mà chỉ có một mình anh.

Bước chân anh dậm bước trên hành lang, phát ra âm thanh vừa có lực, vừa có nhịp điệu.

Âm thanh của tiếng mở cửa văn phòng, của tiếng bật đèn.

Đề xi ben âm thanh được vặn to hơn gấp mười lần so với lúc bình thường như đang nhẹ nhàng quét qua màng nhĩ của anh.

Quả đều là những động tĩnh vô nghĩa.

Anh ngồi trước bàn làm việc của mình, châm một điếu thuốc, ánh mắt không tự giác bị một chậu hoa lan móng cua trên bàn thu hút.

Lan móng cua, loài thực vật tầm gửi, dựa vào giá chỗng đỡ để sống, rất lâu về sau, đã cùngía chống đỡ gtuy hai mà một hợp lại với nhau.

Anh đã nuôi Khương Thục Đồng nhiều năm như thế, cô và người đàn ông khác ôm ôm ấp ấp, dấu diếm anh, không có một chút tự giác của người phụ nữ đã có chồng.

Anh có thể làm sao?

Anh con mẹ nó cuối cùng có thể làm sao?

“ pặc” máy lửa bị vứt trên mặt bàn, khói thuốc mê li soi chiếu khuôn mặt anh.

Khuôn mặt đó, anh tuấn lạnh lùng, nói năng thận trọng. Trong công ty có hơn một nửa số phụ nữ yêu thầm cấp trên của bọn họ, lúc làm việc anh cũng xác thực là rất ít cười, đại đa số là cười với người phụ nữ đó.

Nhưng có tác dụng không?

Cô được chiều sinh hư vô cùng.

Có điều lại là niềm vui của anh!

Cố Minh Thành nhìn ánh trăng trong văn phòng, tất cả không chỗ nào được che lấp, tất cả bóng tối đều được ánh sáng chói lóa che dấu đi,

Anh dập tắt thuốc, gửi một tin nhắn wechat cho Khương Thục Đồng “ Nếu không ngủ, đến văn phòng một chuyến đi!”

Khương Thục Đồng đang mặc đồ ngủ, dựa đầu vào đầu giường, đang nghĩ ngợi một số vấn đề.

Nếu là trước đây, cô mấy ngày không về nhà, Cố Minh Thành khẳng định không thể có phản ứng này, cô đang nghĩ bản thân rốt cuộc chỗ nào đắc tội với anh rồi.

Nhưng nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra,

Anh biết việc cô và adam gặp mặt rồi?

Không phải chứ nhỉ

Lúc nhận được tin nhắn của anh, Khương Thục Đồng nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo, đi tới phòng của Ken xem một chút, cậu bé đã ngủ rất say rồi, Khương Thục Đồng nói với dì bảo mẫu một tiếng, liền lái xe ra khỏi cửa.

Đã nửa đêm rồi, cô rất sợ hãi, muốn gọi điện thoại cho Cố Minh Thành, cuối cùng vẫn không gọi.

Cô đến bây giờ vẫn không biết, là sự chủ động đáp lại đã nói cho Cố Minh Thành chỗ sơ hở, càng không biết Cố Minh Thành đã nhận được ảnh chụp ôm hôn của cô và adam.

Đến tập đoàn Minh Thành

Gõ cửa

Nhìn thấy Cố Minh Thành đang ngồi trên ghế của mình hút thuốc.

Khương Thục Đồng nhẹ nhàng xua đi làn khói thuốc trước mặt, đi đến trước mặt anh, lấy điếu thuốc anh đang hút ra, dập tắt vào cái gạt tàn.

Cố Minh Thành một tay kéo cô đặt ngồi lên đùi mình.

“ Cố phu nhân, anh đã triệt để dâng cho em rồi, em vẫn còn muốn dày vò anh sao nữa?” Anh nhìn đối diện Khương Thục Đồng nói.

Loại khói thuốc đó, đã nửa đêm là Khương Thục Đồng có chút buồn ngủ, não theo không kịp, ít nhiều có chút không hiểu ý của Cố Minh Thành.

“ Em không hiểu!” Ánh mắt mịt mù nhìn Cố Minh Thành.

“ Không hiểu?”

Làn tóc xõa của Khương Thục Đồng bay bay trước mắt anh, thoang thoảng qua lại trêu ngươi.

“ ùh, không hiểu”

“ Không gọi anh cũng thôi đi, thời gian qua đi cuối cùng sẽ có một ngày như thế. Trong tim em nhớ nhung một người đàn ông khác, anh tuyệt đối không cho phép!” Cố Minh Thành véo chặt eo của Khương Thục Đồng,

Khương Thục Đồng nghĩ rất lâu, mới biết trong lời nói của Cố Minh Thành có tầng nghĩa khác, chắc là Cố Minh Thành đã biết việc cô và adam gặp mặt.

Nhưng anh làm sao mà biết?

Khương Thục Đồng lúc này mới bừng tỉnh nhớ ra, là cô lúc trên giường nhiệt liệt đáp ứng nên bại lộ rồi.

Nhưng cô không nói với anh, không phải là vì khiến anh không lo lắng như thế sao? Anh không phải cũng là thiết kế biện pháp dấu diếm cô sự thật adam vẫn còn sống sao?

“ Lần này đi Đức, em mới biết adam vẫn còn sống. Em rất vui mừng, sở dĩ em không nói với anh, là bởi vì em sợ anh nghĩ nhiều! Em lúc trước nói với anh những lời đó, cũng là bởi vì em biết trong lòng anh còn khúc mắc về anh ấy. Cho nên, chưa dám dễ dàng nói với anh. Anh tức giận rồi sao? Khương Thục Đồng nhìn vào mắt của Cố Minh Thành, cẩn thận nghiêm túc nói ra.

Dường như giống cô gái nhỏ phạm lỗi lầm đang cầu xin ba tha thứ.

“ Em thích anh ta” Cố Minh Thành hỏi

Không có lửa làm sao có khói, hơn nữa ánh mắt Khương Thục Đồng lúc được adam ôm, anh nhìn ra được, Khương Thục Đồng chắc là thích người đàn ông này, bất luận là ánh mắt nhìn nam thần hay là ánh mắt nhìn thần tượng cũng tốt.

Cô thích anh ta

Quả nhiên ánh mắt Khương Thục Đồng đang lấp lánh, cả thân người đang chuyển động.

Cố Minh Thành vê cằm của cô, lần này không làm giống như lần trước từ tai sờ xuống cằm, mà là trực tiếp cầm cằm của cô, “ Thích sao?”

Khương Thục Đồng không lối thoát, ánh mắt không dám nhìn Cố Minh Thành, gật gật đầu, “ Có một chút”.

Bình luận

Truyện đang đọc