SÁT THỦ TẠI DỊ GIỚI (CUỐN 2): TRỖI DẬY

<ta có lẽ khá đề cao ngươi nhưng với năng lực thế này? Đừng nói là giết ta chứ ngay cả con rối của ta còn không chạm tới được nổi một sợi dây của chúng>(Haruto)
Haruto cười mỉm, nói rằng cười nhưng khuôn mặt lạnh lùng nhìn thẳng tới Hamiko.
<ngươi quên ta rồi?>(Hamiko thần chiến)
Ánh sáng bạch kim mê muội phát lên, mái tóc của Hamiko phủ bạc tuyệt đẹp, đôi mắt trở lên cùng màu mà sắc nét rõ ràng.
<thì?>(Haruto)
<không thể nói rằng tới lúc đó ta không mạnh lên? Tới khi đó nghịch tử nhà ngươi sẽ biết năng lượng thực sự của bà mẹ này>(Hamiko thần chiến)
Nghịch tử? Haruto lắc đầu mà đáp lại
<ngươi quên rằng "ta" đã chết rồi hay sao?>(Haruto)
<cớ đó ta mới nói ngươi là tên nghịch tử>(Hamiko thần chiến)
<vậy ta xin nhận>(Haruto)
Haruto đứng dậy, bước đi về phòng của mình đã được dọn sẵn, không ngại quăng lại một nụ cười khinh khỉnh, ngạo nghễ vô cùng.
Trước mặt Hitomi, tới bây giờ Hamiko dạng thần mới ngồi xụp xuống.
<không thể nói! Thằng bé kia vẫn quá đáng sợ>(Hamiko)

<cũng không thể nói là cậu ấy như trước được nữ hoàng! Cậu ấy đã mạnh hơn trước rất nhiều >(Hitomi)
<điều đó ta biết nhưng ta không biết, "Luân hồi" nghĩ gì khi không tháo trừ cái linh hồn nguy hiểm từ hắc ám này>(Hamiko)
<cậu ấy đã từng nói rằng"Luân hồi" không có đủ khả năng để loại trừ cậu ấy, có lẽ điều ấy không phải sai>(Hitomi)
<đúng thực là.....bá đạo>(Hamiko)
Không còn gì để nói về Higa Yami nữa, còn năng lực cao hơn cả "Luân hồi" chính là một con ác quỷ theo như cái tên.
Haruto bây giờ đã nằm trên giường, đôi mắt ngắm nghiền
<có lẽ ta sẽ làm ngươi thất vọng, "ta" của quá khứ à?>(Haruto)
Quá khứ là quá khứ nhưng không nữa? Quá khứ sẽ được lặp lại một lần nữa, tới lúc đó, cậu không muốn nói rằng mình sẽ còn ác quỷ hơn này nhiều. Nhưng kệ nó! Dù gì đó cũng là năng lực bản thân, cậu là nó mà nó là chính cậu, lo lắng làm gì ? Giờ ưu tiên hưởng thụ.
Mở mắt ra, từ trong hư không Haruto rút ra cán kiếm của Hikagari, dù không có một sự bền chặt về kết cấu nhưng nó vẫn toả năng lượng chí ít là tràn ngập căn phong này.
<rừng thiêng Elves? Có lẽ phải tới đó thăm thú chút>(Haruto)
Cậu không thể biết lưỡi kiếm đó nguy hiểm như thế nào, nhưng cậu biết một điều rằng, nếu vô tình một Elves chạm vào lưỡi kiếm, chúng sẽ trở thành Gakushou của Hikagari. Cậu không nghĩ một khi trở thành Gakushou của Hikagari, nó có phải là con người nữa không.
<nếu ngươi sẵn sàng làm vật tiêu khiển của ta một lần nữa, Hikagari>(Haruto)
Đặt lại chuôi Hikagari vào hư vô, Haruto nhắm mắt mình lại.


Sáng hôm sau, Haruto dậy từ rất sớm để đi loanh quanh trong thành phố, không phải đi chơi khi mà cậu đang lượn từ cửa hàng đá quý này cho tới cửa hàng đá quý khác, hết cửa hàng ngọc này cho tới ngọc khác nhằm tìm ra một thứ nghịch đỡ buồn tẻ. Kim Thiên Tuý Linh chẳng còn bao, khoảng một cục bé, bây giờ tìm gặp được Mirin để lấy thêm thì thực sự không cần thiết lắm, Kim Thiên Tuý Linh được tìm thấy tại một nơi các dòng nội lực đọng lại thành dịch lỏng mà kết tủa lại, thường thì kết cấu kết tủa rất lâu , hàng nghìn năm mới có thể thi được vài ba viên. Còn Mirin đưa cho cậu là một viên lớn hơn bàn tay chút, tiền nong đối với cô ta cũng khá là vấn đề lớn. Tuy là người trong thị tộc anh hùng nhưng không phải cứ cần là có tiền ngay, anh hùng Yuna dù là một người thuộc thị tộc nhưng tiêu xài phải tiết kiệm đôi chút, điều đó đã được cô cho thực hiện vài trăm nay. Có thể nói tiền mua Kim Thiên Tuý Linh phải nói là hạ sách của Mirin mà có vẻ tiểu sử của cậu khá liên quan tới nữ anh hùng Yuna. Có lẽ Ilumina cũng có thể biết về Yuna nhưng cậu không hứng thú với cố nhân cho lắm? Người chết rồi thì đừng lôi chúng lên để mà dèm pha.
Đang đăm chiêu nhìn vào trong cửa hàng ngọc thô, chợt có một chút ồn ào khiến cậu chú ý bằng cách nhìn ảnh phản chiếu qua tâm gương.
Trên không trung phía sau cậu, bỗng nhiên vỡ nát như thuỷ tinh ngay sau đó lại liền lại. Chẳng cần nói cũng đã biết, đây chỉ là liên kết tạm bợ che mắt nhân gian, dù có thể khôi phục sau một áp lực nhưng sao có qua mắt những kẻ có cấp bậc cao? Cậu là một điển hình.
<không biết chiến địa này có gì thú vị?>(Haruto)
Búng tay một cái, Haruto đã tan biến thành những hạt nhỏ li ti đen biến mất.

Trong khoảng liên kết đó hàng chục nữ nhân đang tay nắm đấm, tay binh khí đối đầu với nhau.
Moitj bên là những cô gái với lớp hoàng bào phía sau, có lẽ đã ăn "kẹo" với một bên là những nữ nhân với những chiếc mặt nạ khác nhau cùng y phục chủ đạo màu đen, người luôn toả ra ám khí ngút trời. Không cần nói!? Kẹo của Haruto quả thực có thể khiến chủ mạnh hơn nhưng đó là tuỳ thuộc vào cách chúng tu luyện, không phải cứ ăn là khai thông năng lực được? Chí cần nhìn cũng biết chúng đang yếu thế với nhưng nữ nhân y phục đen kia.
Haruto trên một tầng thượng ngước mắt nhìn xuống trận chiến, bọn áo đen kia được huấn luyện quả thực kinh khủng, khí tức còn mạnh hơn cả Huyền Long Điện. Nếu tính theo Level, chúng có lẽ từ 259- tới tận 300, không thể để Huyền Long Điện có thời gian phản kháng, chỉ đứng đó mà chịu những vết chém đứt da toạc thịt của chúng.
Chục người bên Huyền Long Điện và hơn ba mươi mấy người của hội áo đen kia, năng lực cũng mạnh mẽ lắm!
<chúng quá mạnh! Nhưng chúng ta không thể thoát ra khỏi kết giới này>(Konoka)

Kết giới? Ếch ngồi đáy giếng có ngày chết vì thiếu hiểu biết.
<Ku!>(Yun)
Dù có cố gắng tới thế nào nhưng cũng không còn trụ vững, Yun bị một cô gái bên kia tung một cước vào bụng mà cũng ăn trọn cả hoả quyền vào cánh tay, bay đi và đau đớn vì bỏng nặng.
Những người còn lại không còn cách nào khác ngoài việc nhảy lại mà chống đỡ thay Yun, tấn công cũng không thể được! Tình hình nguy cấp vô cùng, ngàn cân treo sợi tóc! Nếu lâu dài chắc chắn sẽ chết vì bị hạ thủ nhưng Haruto vẫn không có ý định giúp, vẫn đứng đó ngắm khung cảnh tan hoang, miệng hơi nhếch lên cười. Có thể nói ai thấy đều chửi rủa cậu là một kẻ không còn tính người? Thấy mà không cứu bất anh hùng nhưng cậu đâu quan tâm? Trên đầu cậu rõ hẳn hai chữ trung lập kia mà?
<Có nên sử dụng Hoả Viêm Ignis không?>(Lira)
Lira phát biểu một câu khiến tất cả trong cái mừng lại còn hơi lo lắng.
Nhưng không ai nói gì? Để ngọn lửa bùng lên trên người của Lira, đem màu tóc tím dần được rót bởi màu đỏ mạnh mẽ của hoả viêm, đồng tử cũng bừng cháy lên để vương lại trên không khí ánh đỏ .
<Viêm Bộc!>(Lira)
Oành!
Một cột lửa đâm từ đất lên, đem tưởng chừng thiêu đốt tất cả nhưng mạnh mẽ như thế nhưng tốc độ ra chiêu quá chậm, còn chậm hơn cả Liên Châu Bạo Kích ,cho nên tất cả đã kịp né trước khi trúng. Chúng đã bắt đầu dè chừng nhưng không có ý định đầu hàng vì biết rằng Lira chắc chắn sẽ bị Viêm Ngọc Ignis vắt kiệt năng lượng, cô ta gục xuống mà thở dốc chỉ còn là vấn đề thời gian.
Ngọn lửa dần bám tụ, hình thành ra một đại rìu hừng hực sức nóng, đem thân mình lao lên vung về phía đối phương, tốc độ vung cũng khá nhanh, tiếc rằng chưa có kinh nghiệm chiến đầu nhiều nên thủ thế, công thế còn quá nhiều, hơn nữa những kẻ sử dụng chiến rìu còn phải tự cho mình một nội tại đó là "Nghỉ thế". Những kẻ thông thạo rìu đều có nghỉ thế, chúng không quá dồn trọng tâm vào vung rìu nữa mà sẽ vừa cử động nhẹ vừa nhìn vào thế tấn của đối phương, phán đoán nhanh nhạy mà đỡ lại một đòn, thời gian suy nghĩ là thời gian để các thớ cơ ngưng kêu gào vì nặng nề nhưng cô ta mặc kệ cơ tay đang bắt đầu gào thét, như thiêu thân lao vào bọn kia.
<Ga!>(Lira)
Một đường chém ngọt sượt qua hông của Lira buộc cô phải nhảy bật ra sau để thủ.
Nhưng chúng là một tổ đội, trong khi Lira đang trên không trung, một hắc cầu đã tung ra, Lỉa giương rìu ra để đỡ
<nhưng tiếc là.....>(Haruto)

Quả cầu bay theo vòng cung , bay ra phía sau Lira mà ban tặng cô sự bỏng cháy da thịt, thân xác bắn mạnh lên phía trước.
<vô dụng thực! Càng nhìn chỉ càng thêm thất vọng>(Haruto)
Haruto sẽ giúp nhưng buộc lại cậu sẽ đòi một thứ sau? Haruto giơ bàn tay lên, không gian bắt đầu vặn xoắn thành một vùng đen tối khiến cả hai bên đều bất ngờ.
Không có gì nhưng điều bất ngờ nhưng một kẻ bá đạo như cậu lại có skill riêng biệt của Paladins đỡ đòn, hỗ trợ.
Nhưng đó là "Ám Cường" thay vì là " Linh Cường", đây là skill của những Paladis hệ bóng tối.
Ám Cường sẽ giúp đồng kinh tăng 100% tốc độ hồi phục, 50% khả năng hồi phục năng lượng, chữa lành hầu hết những vết thương cho dù nặng tới đâu. Đối phương sẽ bị giảm tốc, giảm máu, năng lượng và một điều bá đạo của Ám Cường do đích thân cậu thi triển.....
<trong khu vực tác dụng này, các ngươi không thể chết ngoại trừ đối phương>(Haruto)
Đang đăm chiêu nhìn vào thế trận lật ngược phía dưới, Haruto dồn sát ý ra phía sau, lên tiếng hỏi
<ngươi đã đứng nhìn ta khá lâu rồi phải không? Nữ nhân kia?>(Haruto)
<ngươi cũng đã biết lâu rồi?>(?)
<từ đầu>(Haruto)
<vậy hân hạnh giới thiệu muộn, ta là Vạn Vật Hoang Vương>(?)
<cái tên đủ biết ngươi thống lĩnh vạn vật>(Haruto)
Nữ nhân kia che miệng cười.


Bình luận

Truyện đang đọc