SIÊU CẤP ĐẠI GIA



Tên Vương Huy cháu trai ngoại của Hoàng Chí Thành kia, sau khi Hoàng Chí Thành bắt Lâm Nhuyễn Nhuyễn đã bị Lý Mạc dẫn người đến bắt đi từ câu lạc bộ.

Lý Mạc hận thấu xương tên Vương Huy này, nếu không phải vì anh ta thì vợ con Lý Mạc cũng sẽ không phải bỏ mạng.

“Vương Huy, khi anh bắt vợ tôi thì anh phải biết mình sẽ có kết cục ngày hôm nay!” Lý Mạc ngậm thuốc lá, tay cầm dao găm, lạnh giọng nói với Vương Huy đang quỳ trên mặt đất.

Giờ phút này Vương Huy đã bị tra tấn đến mức không còn hình dạng người, thậm chí sức lực xin tha cũng không có, chỉ có thể mong Lý Mạc cho anh ta được chết một cách thoải mái.

“Tôi… tôi…”
Không chờ Vương Huy nói xong, Lý Mạc cầm dao găm đâm thẳng vào ngực Vương Huy.

Vương Huy mở to hai mắt, con ngươi trừng lớn.

Không đến ba ngày, công ty nhà họ Hoàng hoàn toàn giải tán, gia tộc giàu có đứng sừng sững ở Giang Nam suốt mấy chục năm đã đi vào lịch sử…
Cùng lúc đó, tập đoàn Lôi Thị cũng thông báo một tin tức khiến người ta khiếp sợ.

Bọn họ sát nhập vào tập đoàn Phi Vũ, trở thành một công ty chi nhánh, nghiệp vụ và nhân viên quản lý không thay đổi nhưng chủ tịch lại đổi thành Từ Nghị.


Sau khi Lôi Lực thông báo xong tin tức này, việc đầu tiên là đưa cô gái tên Uyển Như kia rời đi, bay đến nước Mỹ ở bên kia địa cầu.

Chỉ trong một thời gian ngắn, Tập đoàn Phi Vũ đã vươn lên đứng đầu Giang Thành.

Liên tiếp thâu tóm tập đoàn Lôi Thị rồi lại hoàn thành dự án khu vực Tân Hải mới rồi tuyên bố với bên ngoài kế hoạch cải tạo phố cổ.

Kế hoạch này một khi được đưa ra sẽ không đơn giản khiến toàn bộ cư dân phố cổ sục sôi, nu cả những lãnh đạo ở Giang Nang đều vô cùng khiếp sợ!
Nếu như phố cổ có thể được cải tạo, vậy thì có thể dẹp bỏ hoàn toàn sự bẩn thỉu dơ dáy ở đó, việc này cũng giúp cho Giang Nam có một bước tiến lớn trong việc vươn tầm đô thị ra quốc tế.

Nhóm lãnh đạo vô cùng coi trọng việc này, gần như hoàn toàn đồng ý với kế hoạch cải tạo mà tập đoàn Phi Vũ đưa ra, tận lực bật đèn xanh với chính sách của tập đoàn Phi Vũ.

“Từ Nghị, từ trước đến nay tập đoàn Giang Nam chúng ta luôn là một doanh nghiệp mẫu mực, lần này kế hoạch đưa ra rất hoàn mỹ, đã để lại cho Giang Nam một lịch sử ấn tượng, lại còn tạo ra một cơ hội tỏa sáng mới cho phố cổ, thật đúng là kỳ diệu!” Lãnh đạo Trương nhìn thấy Từ Nghị triển khai kế hoạch cải tạo, không ngớt lời khen ngợi.

Từ Nghị vô cùng khiêm tốn cười nói: “Lãnh đạo quá khen rồi, kế hoạch này thật ra cũng không phải do tôi đề xuất mà là do chủ tịch Thẩm Lãng đưa ra, anh ấy nói cả Giang Nam đã có lịch sử lâu đời, nếu như cứ theo đuổi hiện đại hóa thì sẽ phá hỏng lịch sử văn hóa của Giang Nam, cho nên mới đưa ra kế hoạch cải tạo như vậy!”
Nghe được lời này, lãnh đạo Trương hơi sửng sốt, chủ tịch Thẩm Lãng trong miệng Từ Nghị trong ấn tượng của anh ta vô cùng trẻ, không ngờ lại có ánh mắt nhìn xa trông rộng như vậy.

“Thật đúng là tuổi trẻ tài cao, không biết có thể mời chủ tịch Thẩm của anh ăn bữa cơm không, tôi cũng muốn hiểu biết hơn về anh ấy!” Lãnh đạo Trương cười nói.

Đối với người tài giỏi như vậy, lãnh đạo Trương vô cùng bội phục và kính trọng!
“Ý tốt của lãnh đạo Trương, đương nhiên chủ tịch Thẩm Lãng của chúng tôi sẽ không từ chối, ông yên tâm, tôi nhất định sẽ chuyển lời tới chủ tịch Thẩm Lãng!” Từ Nghị nói.

Cùng lúc đó, Thẩm Lãng “công việc bận rộn” đang chuẩn bị đi tới nhà hàng dùng bữa với Trương Tịnh Di.

Bởi vì lúc trước đã đồng ý lời mời của Trương Tịnh Di, cho nên buổi trưa, Thẩm Lãng đã chủ động gọi điện thoại cho Trương Tịnh Di.

Trương Tịnh Di vui mừng khôn xiết, nhưng lại không có chuẩn bị trước, bởi vì buổi chiều phải làm việc cho nên chọn địa điểm là một nhà hàng cơm Tây gần công ty.

Bởi vì nhà hàng cơm Tây ở gần ngay tập đoàn Phi Vũ nên có nhiều nhân viên của tập đoàn Phi Vũ ra vào, đương nhiên cũng có rất nhiều ứng viên tới đây ăn vặt để chuẩn bị cho việc ứng tuyển buổi chiều.

Nhưng bởi vì tập đoàn Phi Vũ quá rộng, cho nên không nhiều nhân viên quen biết nhau.

Tiến vào nhà hàng, Thẩm Lãng và Trương Tịnh Di tìm được một chỗ ngồi gần cửa sổ.


Vừa mới ngồi xuống, Thẩm Lãng đã nghe được cuộc đối thoại của hai bố con ở bàn bên cạnh.

“Minh Hạo, tập đoàn Phi Vũ hiện giờ là công ty lợi hại nhất ở Giang Nam đấy! Ngay cả mười tập đoàn lớn ở Giang Nam cũng đều phải nhìn sắc mặt của tập đoàn Phi Vũ.


“Hiện giờ con có thể ứng tuyển vào tập đoàn Phi Vũ, dù là trợ lý tổng giám đốc, nhưng sau này nhà chúng ta cũng được thăng tiến nhanh hơn.

” Người bố nói với vẻ mặt vui mừng.

Mà chàng trai tên Minh Hạo kia lúc này cũng vô cùng vui sướng nói: “Bố, bây giờ con mới chỉ là một trợ lý nhỏ thôi! Có điều, con tin là với năng lực của con, không bao lâu sẽ trở thành giám đốc, thậm chí tổng giám đốc, tới lúc đó nhà chúng ta mới thật sự thăng tiến được!”
Nghe được lời này, vẻ mặt người bố không giấu nổi tự hào, phải biết rằng hiện giờ tập đoàn Phi Vũ như một bảng hiệu vàng ở Giang Nam, có thể vào được tập đoàn này là vinh dự của gia tộc!
Thẩm Lãng nghe được lời này, trong lòng âm thầm đắc ý, hiện giờ tập đoàn Phi Vũ lớn mạnh như vậy, lấy được lòng tin của mọi người, cũng không uổng phí anh hao tâm tổn sức.

Sau khi gọi đồ ăn, Trương Tịnh Di ngồi đối diện anh có chút ngại ngùng.

Bởi vì dù đã quen biết lâu nhưng đây là lần đầu tiên cô ấy ăn cơm riêng với Thẩm Lãng, vì thế trong lòng Trương Tịnh Di có chút căng thẳng.

“Anh Thẩm Lãng, chuyện lúc trước thật sự cảm ơn anh, nếu không phải nhờ anh, chỉ sợ hôm đó tôi…” Trương Tịnh Di chủ động nói ra chuyện ngày hôm đó.

Thẩm Lãng lại xua xua tay nói: “Cô là bạn của Chu Linh, đương nhiên không thể đứng nhìn được rồi, nếu sau này cô có phiền toái gì thì có thể tìm tôi bất cứ lúc nào!”
“Nếu không có phiền toái gì phiền phức thì có thể tìm anh thường xuyên không?” Trương Tịnh Di đột nhiên mở miệng hỏi.


Có lẽ đã đè nén trong lòng quá lâu, ngay cả Trương Tịnh Di cũng không ngờ mình sẽ nói ra lời như vậy.

Chỉ là vừa dứt lời, trong lòng Trương Tịnh Di lại hối hận, bởi vì nói ra vấn đề này không khác gì thổ lộ với Thẩm Lãng.

Không chờ Thẩm Lãng trả lời, sắc mặt Trương Tịnh Di đã đỏ ửng.

Lúc này Thẩm Lãng cũng có thể thấy được sắc mặt biến hóa kỳ lạ của Trương Tịnh Di, hơn nữa cũng có thể hiểu được ý trong lời nói cô ấy.

Chỉ là trong lòng Thẩm Lãng vô cùng bất đắc dĩ, khi tiếp xúc cùng Trương Tịnh Di anh không hề có bất kỳ suy nghĩ gì về tình cảm nam nữ.

Cùng lắm cũng chỉ xem Trương Tịnh Di là một người bạn tốt hoặc là một người hàng xóm mà thôi.

“Đương nhiên có thể tìm tôi, dù sao thì chúng ta cũng là bạn, hơn nữa cô còn là bạn thân của Chu Linh, tôi đối tốt với bạn bè là chuyện đương nhiên!” Thẩm Lãng cười nói, sớm hay muộn cũng phải nói rõ ràng chuyện này với Trương Tịnh Di, nếu như bây giờ có cơ hội thì không cần kéo dài thêm nữa, nếu như kéo dài càng lâu thì sẽ chỉ càng khiến Trương Tịnh Di tổn thương nhiều hơn.

Nghe vậy, Trương Tịnh Di sửng sốt, sau đó đôi mắt xinh đẹp như phủ một lớp sương mù, đây là lần đầu tiên cô ấy bị người ta từ chối, phải biết rằng với một người chưa từng yêu đương bao giờ, đây là một đả kích lớn đến nhường nào.

.


Bình luận

Truyện đang đọc