SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Hôm ấy, Amy hẹn Giang Ninh dùng bữa, cô ta cố tình uống say và trong bức ảnh chụp lại cảnh Giang Ninh ôm lấy cô ta rời khỏi chỗ hẹn.

Gương mặt Amy lập tức biến sắc.

“Đạo Sâm, anh thật là quá đáng” Sắc mặt cô ta trầm xuống.

“Quá đáng, đó là cô mới phải!” Sắc mặt Đạo Sâm cũng thay đổi: “Cô vốn dĩ đâu có coi gia quy của nhà Slanka ra gì”

“Thân mật với đối thủ cạnh tranh như thế, thậm chí bây giờ còn mang thai con của hắn, cô chính là muốn dồn hết tài nguyên của gia tộc cho nhà họ Lâm đúng không?”

“Amy, là cô, chính cô đã bán đứng gia tộc, cô có hiểu không hả?” Nét mặt của những người có mặt ở đó đều trở nên vô cùng khó coi, nhất là ba của Amy, ông Cơ Đức.

Trong gia tộc Slanka này, địa vị của ông Cơ Đức rất cao và con cái ông chính là người được quyền kế vị trong tương lai.

Nhưng ông ta lại chỉ có duy nhất một cô con gái là Amy.

Dù cho Amy có tài giỏi đến mức nào thì cô ta cũng chỉ là phụ nữ.

Cô ta đời này sẽ không kết hôn, nhưng bây giờ thì sao?

“Đạo Sâm, anh đừng ở đó ăn nói lung tung” Amy nhìn chằm chằm anh ta: “Tránh ra” Đạo Sâm không tránh, anh ta vung tập hình trên tay lên, tỏ vẻ hả hê đắc ý.

“Tôi không hề nói lung tung, vậy xin cô giải thích những bức hình này là ý nghĩa gì?”

“Anh!” Amy hạ thấp giọng xuống, hai người lại lập tức đứng vào thế đối chọi gay gắt.

“Được rồi!” Cơ Đức đập bàn một cái, cao giọng nói răng: “Chuyện này có vẻ không phù hợp để bàn đến vào hôm nay, nếu như không có chuyện quan trọng gì cần phải nói thì hôm nay cứ đến thế thôi đã” Trong gia tộc Slanka, ông vẫn là người nói một là một, hai là hai như xưa.

Thấy Cơ Đức đã lên tiếng vậy rồi, Đạo Sâm cũng không nói tiếp thêm nữa, anh ta chỉ cười cười, hơi cúi mình, nói: “Vâng” Nhừng nụ cười trên mặt anh ta đã không còn sot lại chút gì nữa.

Ánh mắt anh ta nhìn về phía Amy thì lại rõ ràng đang mang vẻ đắc thắng của kẻ được thế.

Anh ta biết, đối thủ cạnh tranh của mình đã phạm phải sai lầm.

Đã thế còn là loại sai lâm nghiêm trọng đến như vậy.

Cuộc họp kết thúc.

Amy quay về phòng của mình.

Cô ngồi chưa được bao lâu thì ngoài cửa có người gõ cửa.

“Baạ” Amy biết Cơ Đức sẽ đến tìm mình.

“Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?” Cơ Đức nhìn thoáng qua bụng của Amy, nhíu mày nói: “Con làm ba thất vọng quá đỗi!” Trong tay ông đang giữ vài tấm ảnh chụp. Chính là hình ảnh khi cô ta đang bị say đến độ không biết trời trăng gì, bị Giang Ninh đỡ đi, rồi lại thêm chuyện Amy hiện giờ đang mang thai.

Phản ứng nôn ói, rõ ràng là khiến người ta có liên tưởng mập mờ.

“Con có quyền lợi theo đuổi hạnh phúc của riêng mình”

“Không có đâu!” Cơ Đức phẫn nộ quăng mớ ảnh chụp thẳng vào mặt Amy: “Con bắt buộc phải tiếp quản gia tộc Slanka, bắt bược phải ngồi vào vị trí của ba! Chứ không phải là bị cái thằng ranh Đạo Sâm đó cướp đoạt hết tất cả như vậy!” Ông ta giận đến độ không thể kiềm được.

Amy thì vẫn giữ nguyên vẻ bình tĩnh.

Cô nhặt xấp ảnh lên, cẩn thận lau đi bụi bẩn trên đó, khuôn mặt thoáng hiện ra nụ cười.

Bình luận

Truyện đang đọc