SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Lý Văn Sinh ngay lập tức hiểu: “Phí tài trợ không phải là vấn đề gì lớn, đó là những gì đáng được nhận.”

Anh ta vãy vấy tay, Lý Thiên Tú lập tức từ trong túi lấy ra sổ chi phiếu cùng bút đưa cho Lý Văn Sinh.

“Giao lưu văn hóa võ đạo giữa hai nước cũng cần được khuyến khích, cần chỉ phí tài trợ cũng là điều dễ hiểu.”

Lý Văn Sinh cầm bút lên, nhìn Lâm Vũ Chân: “ Không biết, bình thường phí tài trợ của võ quán này nhà họ Lâm đưa bao nhiêu? “

“Ba mươi tư triệu.”

“Chỉ có ba mươi tư triệu thôi sao?”

Lý Văn Sinh ngẩn ra, chỉ có ba mươi tư triệu, trong ví của anh ta tùy tiện đều có thể móc ra ba mươi tư triệu.

“Xin lỗi, giám đốc Lý, đơn vị là mười triệu.”

Lâm Vũ Chân cười gật đầu: “Phí tài trợ là ba trăm bốn mươi triệu. “

Nghe được là ba trăm bốn mươi triệu cả người Lý Văn Sinh nhất thời ngây dại.

Không chỉ là anh ta, đám người Lý Thiên Tú ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm.

Ba trăm bốn mươi triệu?

Chỉ là muốn đi tỷ võ luận bàn một chút mà cần ba trăm bốn mươi triệu phí tài trợ? Đúng là nực cười!

Cái này không phải là cướp bóc sao?

Võ quán Cực Đạo rốt cuộc là địa phương nào, vậy mà sư tử ngoạm đến trình độ như vậy, ngay cả nhà họ Lâm, doanh nghiệp lớn nhất Đông Hải, bọn họ đều không để vào mắt như vậy.

“Ba trăm bốn mươi triệu?” Tải app truyệnholađọc khích lệ nhóm nhé cả nhà!

Lý Văn Sinh có chút không thể tin được, anh ta biết võ quán Cực Đạo không đơn giản, ở nước ngoài đều có một ít thanh danh truyền ra.

Có thể nói tụ tập rất nhiều cao thủ võ thuật của nước Vạn Hoa, nhất là bảo vật trấn quán của võ quán càng khiến cho không ít người bị thu hút.

Nhưng phí tài trợ lại lên đến ba trăm bốn mươi triệu, thật đúng là có chút khoa trương!

“Không gạt giám đốc Lý, quán chủ võ quán Cực Đạo tuần trước vừa mới từ chỗ tôi lấy đi ba trăm bốn mươi triệu, ngay cả chào hỏi cũng không thèm chào hỏi.”

Lâm Vũ Chân vẻ mặt không thể làm gì được: “Anh ta muốn lấy tiền từ tôi, tôi thật đúng là không dám nói không đồng x”

Kiêu ngạo như vậy sao?

Lý Văn Sinh cũng có chút không thể tin được.

Lấy tiền từ nhà họ Lâm, cũng không cần chào hỏi Lâm Vũ Chân, Lâm Vũ Chân còn không dám không đồng ý?

“Võ quán Cực Đạo bá đạo như vậy sao?”

“Thực sự là bá đạo như vậy.”

Lâm Vũ Chân bất đắc dĩ nói: “Chuyện này tất cả người nhà họ Lâm đều biết.”

Nói xong cô nhìn Tiểu Triệu một cái, Tiểu Triệu lập tức phối hợp gật đầu.

Không phải sao?

Bình luận

Truyện đang đọc