SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Đám người Lưu Dương lập tức khẩn trương. Ông vội vàng che chẩn trước mặt Giang Ninh, tuyệt đối không thể để cho bạn con trai mình phải bị thương, thậm chí là chết vì chuyện nhà bọn họ được!

Nhưng Giang Ninh không hề lo lắng, thậm chí còn chẳng buồn động đậy.

Hắn nói, bảo Trang Phấn kia qua xin lỗi trong vòng nửa giờ, xem ra lời mình nói không có tác dụng rồi.

“Đánh gãy chân chúng thành ba đoạn cho tôi!”

Giang Ninh đột nhiên mở miệng giống như giải trừ lệnh cấm Mấy người Anh Cẩu cũng không nhịn nổi nữa.

Mấy con sói nổi cơn giận dữ rồi hành động!

“Âm!”

“Âm!”

“Âm”

Bọn họ vốn đã tức giận, cái chết của Thập Bát khiến trong lòng bọn họ nghẹn một bụng lửa. Không ngờ bọn họ đưa Thập Bát về nhà, còn phải nhìn thấy cảnh ba mẹ của cậu ta bị người ta ức hiếp?

Ai có thể nhịn được?!

Nắm đấm cuồng bạo, điên cuồng giống như nước thủy triều!

Một quyền đánh bay một người!

Rắc!

“A..”

Tiếng kêu thảm thiết như chọc thủng trời cao!

Một đấm của anh Cẩu trực tiếp đập gãy chân của một kẻ gây rối, hoàn toàn không khách sáo.

Nỗi đau khi xương đùi bị gãy làm cho kẻ gây rối co giật, trên mặt đầy vẻ hoảng sợ và đau đớn!

Không quá nửa phút, mười mấy người đều năm ngã trên mặt đất!

Đám người Lưu Dương đều nhìn tới ngây người.

Ông không biết bạn con trai mình lại lợi hại như vậy?

Chưa tới nửa phút, lại đánh ngã tất cả mười mấy người à?

Con trai ông cũng lợi hại như vậy sao?

“Các… Các người!”

Người đàn ông vạm vỡ mặt sẹo biến sắc, gã đột nhiên chợt hiểu ra vì sao mấy người bị đánh gãy chân trước đó lại nói mấy người nhà Lưu Huy rất khủng khiếp.

Mẹ nó, đây còn là người nữa à?

Hai chân gã run lên, cổ họng chợt khô khốc, làm sao còn nói ra lời được nữa!

Lúc này, mười mấy người đều ngã trên mặt đất, đau đớn kêu thảm thiết, chân mỗi người đều bị đánh gãy!

“Bịchl”

Gã không dám nói ra một lời đe dọa nào nữa, bịch một tiếng, đã trực tiếp quỳ xuống, gương mặt sớm trắng bệch, mồ hôi lớn như hạt đậu từ trên trán lăn xuống.

Gã lăn lộn trong giới xã hội đen nhiều năm như vậy, sao không nhìn ra được đám người anh Cẩu mới thật sự là những người tàn nhẫn cơ chứt Nếu không phải bọn họ khống chế mức độ, lúc này mười mấy người đã sớm chết con mẹ nó hết rồi!

“Tôi… Tôi sai rồi…”

Người đàn ông vạm vỡ mặt sẹo run rẩy nói: “Các người…

Các người tha cho tôi, tha cho tôi đi!”

“Bốp!”

Anh Cẩu tiến lên tát một phát, đánh cho trên mặt gã đàn ông vạm vỡ mặt sẹo đầy máu: “Mày tưởng xin lỗi thì có tác dụng à? Nếu hôm nay bọn tao không ở đây thì mày sẽ quỳ xuống chắc?!”

Cùng là người trong giới xã hội đen, đám người anh Cẩu có thể hiểu nhiều hơn đám người không có đẳng cấp trước mặt này.

Hôm nay nếu bọn họ không ở đây, vậy nhà của mấy người Lưu Dương chắc chản không thể giữ lại được.

Đám người mặt sẹo này sẽ tiền trảm hậu tấu, bát bọn họ đồng ý, thậm chí đến lúc đó mọi chuyện đều bọn họ quyết định, cho dù không trả tiền, đám người Lưu Dương có thể làm được gì?

Bọn họ kêu trời nhưng trời không thấu, kêu đất đất cũng chẳng hay!

Anh Cẩu càng nghĩ càng phẫn nộ, hận không thể trực tiếp bẻ gãy cổ tên đàn ông vạm vỡ mặt sẹo này.

Anh ta hoàn toàn không khách sáo, nám lấy áo của tên mặt sẹo và tát liên tục mấy phát, đánh đến mặt gã cũng sắp biến dạng!

“Bọn họ là ba mẹ Thập Bát, cũng chính là ba mẹ của A.

Cẩu tao! Mày dám bắt nạt họ, vậy thì còn nghiêm trọng hơn là bắt nạt tao!”

Anh Cẩu đá mạnh một phát vào ngực của tên mặt sẹo, rắc một tiếng, xương ngực của gã đàn ông vạm vỡ gãy.

luôn rồi!

7A…

Người đàn ông vạm vỡ mặt sẹo kêu lên thảm thiết và co quắp trên mặt đất. Anh Cẩu vẫn chưa hết giận, nắm đấm lớn chợt giơ lên, dưới một quyền này đủ để đánh nát đầu gãt “A Cẩu”

Giang Ninh gọi anh ta.

Quyền phong của anh Cẩu đã lao tới trên mặt tên mặt sẹo, gã sợ đến mức toàn thân run rẩy, lần đầu tiên cảm giác chết là một chuyện khủng khiếp như vậy.

“Xem ra mặt mũi của tôi không mời nổi ông chủ của các người nhỉ”

Giang Ninh nói: “Nếu vậy, nói địa chỉ đi, tôi đích thân tới cửa”

Bình luận

Truyện đang đọc