SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Một khi bọn họ muốn bắt tay vào làm, bản thân làm thế nào để ứng phó đây?

Cô ta căn bản là không ứng phó nổi.

Giang Ninh đã lấy những cổ phần này đi, vừa là thứ anh cần, cũng là giúp bản thân cô thoát khỏi rắc rối.

“Đây là kinh doanh làm ăn, không khách sao.” Giang Ninh trực tiếp nói.

“Tôi không hiểu lầm” Long Linh Nhi rất bình tĩnh: “Dù cho chỉ là doanh làm ăn, tôi cũng muốn nói lời cảm ơn với anh” Nhìn vào Long Linh Nhi ở trước mắt, Giang Ninh không nói gì cả.

Anh có thể cảm nhận được rằng người phụ nữ này đã có chút thay đổi.

So với quá khứ, thậm chí so với một tháng trước đây, cũng hoàn toàn không giống.

“Ừ, chăm sóc tốt bản thân” Giang Ninh không nói nhiều lời, gật gật đầu, liền chuẩn bị rời đi.

Năm lấy được những cổ phần này, thì chuyện đã dễ xử lý rồi, những sản nghiệp đó trước đây của tập đoàn Linh Long, anh muốn thu lại hết toàn bộ, mới có thể trải ra tất cả các mạng lưới thông tin.

Một khi mạng lưới thông minh được trải rộng ra, anh mới có thể càng nhanh chóng tìm thấy cánh cửa bí ẩn để tìm thứ mà mình muốn hơn so với Chủ thượng, buộc Chủ thượng phải phơi bày bản thân và hiện rõ ra thân phận của anh ta!

“Anh Giang.” Giang Ninh đang định quay người bước đi, thì sau lưng truyền đến một giọng nói.

Anh quay đầu liếc nhìn, không quen biết.

Mà sắc mặt của Long Linh Nhi lại liền thay đổi, dường như hơi ngạc nhiên. Người này, đột nhiên lại đến tìm Giang Ninh.

Cô ta hơi nhíu lông mày, lộ ra vẻ hơi lo lắng, nhìn Giang Ninh một cái, muốn nhắc nhở Giang Ninh đừng có quan tâm, phải đề phòng nhiều hơn. Nhưng người đó, đã bước tới rồi.

Có ai đó muốn giết ông ấy “Cô Long cũng ở đây à, đã lâu không gặp”

“Đã lâu không gặp, Bàng Bác.” Long Linh Nhi không gọi là cậu Bàng, mà là trực tiếp nói tên, Giang Ninh lập tức liền hiểu được, Long Linh Nhi đang nhắc nhở mình.

Bàng Bác.

Một người họ Bàng, ở phương bắc này, còn có nhà họ Bàng nào khác sao?

Ánh mắt của Giang Ninh trong nháy mắt trở nên sắc bén, nghĩ đến những lời Long Phi đã nói với mình.

“Chủ thượng… Rất có khả năng, chính là người của nhà họ Bàng!”

Giang Ninh vẻ mặt bình tĩnh, nhìn người đàn ông trước mắt có chút khôi ngô, nói chuyện có chút khí khái: “Tôi có quen biết anh hay không?”

“Ha ha, anh Giang là một nhân vật nổi tiếng như vậy, không biết tôi thì cũng là chuyện bình thường” Bàng Bác đi lên, vươn tay ra, nhưng Giang Ninh không để ý tới, anh ta cũng không cảm thấy xấu hổ, tùy ý thu tay lại, cười nói: “Cô Long đã giới thiệu qua cho tôi rồi, tôi tên là Bàng Bác, ngưỡng mộ anh Giang đây, cũng đã rất lâu rồi” Giang Ninh không nói gì.

Lời nói này anh ta không có cách nào chấp nhận được, chẳng lẽ muốn anh ta nói cảm ơn hay sao?

“Từ lúc anh Giang lần đầu tiên đến với một trong năm cửa khẩu lớn, quét dọn nhà họ Chu và nhà họ Ngô, lại còn trấn áp hơn mười gia tộc có họ lớn” Bàng Bác vẻ mặt tươi cười, ôn hòa làm cho người ta cảm thấy, anh ta thật sự là tới để vì theo đuổi thần tượng vậy: “Cho đến gần đây lúc nhà họ Thường bị diệt, nhà họ Long… Ôi, cô Long, xin lỗi, tôi không có ý gì khác”. Anh ta hơi khom người, thể hiện sự xin lỗi đối với Long Linh Nhi, tỏ ý áy náy.

Long Linh Nhi mặt không chút thay đổi, đối với người của nhà họ Bàng, cô ấy vô cùng kiêng ky!

Bàng Bác trước mắt này, cũng coi như là cùng một hạng người, làm cho người ta cảm thấy vô cùng kh ủng bố!

Bình luận

Truyện đang đọc