SỰ QUYẾN RŨ CHẾT NGƯỜI


Cơ thể cao lớn ngay trước mặt, chiếc áo sơ mi được bung xả ra bên ngoài có phần nhăn nhúm, trên gương mặt điển trai có vài vết thương nhỏ
Đặt biệt bàn tay bị rỉ máu do xô xác nhưng hắn lại không cảm thấy đau đớn, còn quay mặt sang Mỹ Thanh lạnh giọng "Muốn chết sao?"
Nàng hất tay thật mạnh khiến bàn tay Anh Duy đau đớn, anh đành buông lỏng.

Trong lời nói nàng có chút thật lòng và đùa cợt
"Nếu chết dễ dàng như vậy...!Tôi đã không sống đến hôm nay để gặp các người!" Mỹ Thanh lạnh lùng nhìn hắn, miệng cười châm biếm
Lần này hắn không cười, dáng vẻ lãnh đạm nghiêm túc nhìn nàng như người đàn ông thưởng thành "Cậu nghĩ tôi đang nói đùa sao? Mạng cậu rẻ tiền như vậy?"
Nghe hắn nói Mỹ Thanh càng thêm bất mãn, giọng điệu khiển trách nói lớn
"Tôi không đùa! Cũng không có thời gian chơi với cậu, cậu thấy chưa đủ hả? Cứ để mọi chuyện theo quỷ đạo của nó không được sao? Đừng đến đảo lộn cuộc sống của tôi nữa! các người đang đóng kịch mèo vờn chuột à?"

Mỹ Thanh dùng tay đẩy anh nghiên người, những người xung quanh thấy vậy cũng lẳng lặng bỏ đi hết, chỉ còn hai người họ
Anh Duy cười nhạt, hình như cô đã đi quá giới hạn của anh "Đóng kịch? Em không thấy cô ta bị điên sao? Tôi mới vừa liều mạng giúp em đấy!"
Hắn nhấn mạnh từng chữ, kéo cơ thể Mỹ Thanh lại gần ngực mình
Nàng nghe thấy lại càng nực cười, người phụ nữ hắn vừa quen hôm trước...!Hôm nay lại đi nói những lời lẽ khó nghe như vậy! Bây giờ còn dùng hành động ôm ấp cô giữa đường
"Cậu cảm thấy tự hào khi trêu đùa tình cảm của người khác sao? Nói đi...!Cậu còn muốn lợi dụng tôi cái gì nữa?"
Mỹ Thanh lạnh lùng nhìn hắn, gương mặt diễm lệ trực tiếp đối diện mà không hề lo sợ
"Em muốn tránh né tôi như vậy...!thì đừng hòng toại nguyện, cho dù các người đã từ bỏ vào nhà họ Kiều thì tôi cũng không bao giờ tha thứ!" Giọng anh ngông cuồng kiêu ngạo, gương mặt đầy sự chiếm hữu
Đối diện với cơ thể cao lớn thích ức hiếp người, giọng điệu của cô cũng trở nên lạnh lùng cứng rắn
"Lúc trên giường cậu không ngừng nói tôi là người phụ nữ lẵng lơ, dơ bẩn! Nhưng tôi muốn cậu biết tôi không hề dơ bẩn! Cậu nghĩ mẹ tôi chỉ muốn cưới cha cậu thôi sao? Cậu sai rồi...!ngoài ông ta thì mẹ tôi còn rất nhiều lựa chọn khác, nếu trước đây cậu không thích thì cứ nói trước mặt...!đừng làm những trò đó với tôi!"
Đối diện với ánh mắt sắc bén của hắn, trong nháy mắt Mỹ Thanh muốn lùi bước.

"Điều đó có quan trọng sao? Nhưng tôi lại cứ thích đến tìm em đấy!" Hắn cố ý trêu chọc cô tới cùng thì mới chịu được
"Vô liêm sỉ " Mỹ Thanh trách mắng, lần trước bị hắn làm bẻ mặt, cô còn dựng chuyện có thai để ngăn cản mẹ mình để chấm dứt mọi chuyện....
Hắn miệng cười khoái chí, kéo eo nàng lại gần "Keo kiệt!"
"Vô liêm sỉ!" Mỹ Thanh cảm nhận hơi ấm từ cơ thể hắn liền tránh né "Cậu tiếp xúc thân mật với nhiều người như vậy...!Ai mới là người dơ bẩn!"
Hắn nghe xong liền giận đỏ mặt, giọng nói trầm kìm nén "Em có ngại thử lại lần nữa với tôi không?" hắn kề sát bờ môi mỏng gần mặt nàng cười quyến rũ
Nàng đẩy Duy ra khỏi người, dáng vẻ lạnh nhạt đề phòng, hơi thở nàng có chút mạnh " Cậu muốn phát tiết thì tìm người khác! Tôi không phải là kỷ nữ mà hầu hạ cậu.

Không chừng bây giờ lại có người muốn cưới cha cậu...!đi mà lợi dụng con gái người đó!"
"Xem ra gần đây em lại thích cắn người...!Nhưng tôi không ngại chơi cùng em!" Giọng nói hắn trầm thấp tà mị, có chút cao trào quyến rũ.

||||| Truyện đề cử: Sổ Tay Người Vợ Có Chồng "7 Năm Ngứa" |||||
Gương mặt điển trai được ánh nắng chíu vào không ngừng phát ra hào quang mạnh mẽ, mái tóc hai mái lần này không bị anh hất ngược ra sau nhìn rất thư sinh điềm đạm, ra vẻ một học bá đẹp trai ngoan hiền.


Bình luận

Truyện đang đọc