TẤT CẢ CHỈ LÀ LỪA DỐI!

Hoá ra Tân Vinh là một môn phái, nó nằm dưới chân núi sâu. Đường đi thì khó khăn nên ít ai lui tới.

Đến dưới chân núi có một cánh cửa bằng đá rất to lớn, chắc chắn có cơ quan nào đó. Hạc Hiên nói:"Môn chủ mới đến lần đầu nên chưa biết, ở đây rất nhiều cơ quan, đi sai sẽ mất mạng. Nhưng khi áp lệnh bài lên góc đá dấu trong phía cây bên kia, cơ quan sẽ tắt khi môn chủ đi qua."

"Trong thư, phụ thân đã chỉ dẫn cho ta hết rồi! Không cần phải hướng dẫn lại nữa đâu!"

Nghiên Dương lấy lệnh bài ra áp vào cục đá giấu dưới cành cây, cánh cửa mở ra. Cô có thể vào một cách an toàn.

Bên trong, cứ cách một khoảng lại có một đến hai cây nến để thắp sáng cho động đá này. Đi thêm một quãng đường nữa, qua khỏi đường nhỏ, cô đến được một nơi rất lớn.

Khung cảnh rất tươi đẹp, cây cối trồng xung quanh, mọi người đã ngồi đợi sẵn. Trước mặt cô là một chiếc ghế to khắc hình con rồng, được đặt cao hơn những người khác.

Mọi người đều đã biết việc Trần quốc công qua đời, bây giờ con gái ông ấy là tân môn chủ. Vì vậy, bọn họ quỳ xuống và hành lễ:"Môn chủ!"

Nghiên Dương mặt lạnh như tiền, cô đi đến chiếc ghế đó một cách chậm rãi. Cô giơ tay ra lệnh mọi người đứng dậy. Sau đó cô quay xuống nói:"Chắc hẳn mọi người cũng biết, phụ thân của ta mất như thế nào rồi chứ?"

Nam sơn chủ đứng lên nói:"Môn chủ, tiên môn chủ mất...nỗi thù này Tân Vinh nhất định phải trả!"

"Vậy mọi người cũng biết hết rồi, ta không vòng vo nữa. Ta muốn ai đó cấu kết với người trong cung, tìm ra thật nhiều bí mật của thái tử. Sau đó, gửi đến cho Sở tưởng quân. Ông ta là một tướng tốt, trung thành. Biết chuyện thái tử làm nhất định sẽ không buông."

Bắc sơn chủ không vừa lòng với ý của Nghiên Dương. Ông ta đứng lên nói:"Môn chủ. Như thế là nhẹ nhàng quá so với hắn ta sao?"

"Ta chưa nói hết. Đồng thời đem tin tức Sở tướng quân biết bí mật cho thái tử. Để hai người đó tự xử lý với nhau. Nhưng với tính cách của tên thái tử đó, hắn ta nhất định kêu người xử lý Sở tướng quân. Tiếp theo, cứ để hắn ta xử lý hết những người trung thành nhất với Thiên Kỳ đi. Sau đó gài người của chúng ta vào. Làm được tới đó, ta sẽ nói tiếp theo nên làm gì!"

Bốn sơn chủ nghe đều gật đầu, họ có vẻ hài lòng với ý kiến này. Tân môn chủ mới rất thông minh, xảo trá lại còn ác độc. Không hổ danh là con của tiên môn chủ!

Đâu đó có một người tự động lên tiếng:"Ta không đồng ý! Từ trước giờ Tân Vinh không tham dự chuyện triều chính. Không thể phá lệ!"

Bình luận

Truyện đang đọc