THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2216

Khi Ngô Bình nhìn thấy người đàn ông kia thì không khỏi ngạc nhiên. Anh cười hỏi: “Ông Khương, dạo này ông phát tài rồi sao?”

Người tới là Khương Đông Thăng, ban đầu Ngô Bình cho ông ấy một trăm triệu. Thật không ngờ còn chưa tới một năm mà ông ấy đã khác hoàn toàn.

Khương Đông Thăng cười đáp: “Cậu chủ Ngô, nhờ phúc của cậu mà mấy năm nay tôi kinh doanh tiền ảo cũng kiếm được một ít”.

Ngô Bình biết nửa năm nay, tiền ảo tăng giá mấy chục lần. Anh cười đáp: “Ồ? Ông kiếm được bao nhiêu vậy?”

Khương Đông Thăng cười nói: “Tôi đã đầu tư hết số tiền cậu đưa vào đó, sau đó dùng đòn bẩy đầu tư hai mươi lần trong nửa năm. Hiện tại số tiền thu được đã lên tới khoảng hơn hai mươi tỷ tệ”.

Ngô Bình giơ ngón tay cái cảm thán: “Hết nước chấm!”

Khương Đông Thăng: “Cậu chủ Ngô, nửa năm nay tôi khá bận rộn, tôi đã tìm hiểu kỹ tình hình của xe ô tô năng lượng trên thị trường hiện nay. Tôi đến đây là để tìm cậu bàn chuyện hợp tác”.

Ngô Bình vẫn đang xem xét lĩnh vực kinh doanh này nên nghe Khương Đông Thăng nói vậy, anh mỉm cười đáp: “Ông đến đúng lúc lắm, vào nhà ngồi đi”.

Vào đến phòng khách, Ngô Bình gọi người bưng trà lên. Hai người họ bắt đầu bàn công chuyện. Khương Đông Thăng nói nhà nước đã ban hành chính sách, đề ra mục tiêu trong vòng mười lăm năm tới, doanh số bán xe năng lượng sẽ vượt sáu mươi phần trăm. Với tình hình hiện tại, trong vòng mười lăm năm, sản lượng sản xuất xe ô tô sẽ vượt qua năm mươi triệu chiếc, trong đó ba mươi triệu chiếc sẽ là dòng xe năng lượng mới.

Với kỹ thuật điện và hệ thống kiểm soát mạch điện như hiện nay, ngành công nghiệp sản xuất xe hơi động cơ hỗn hợp đã vô cùng phát triển. Đây là tiền đề giúp ngành công nghiệp này càng phát triển và đạt được thành tựu lớn hơn trong tương lai.

Một tháng trước, Khương Đông Thăng thu mua một công ty sản xuất ô tô năng lượng. Công ty này nghiên cứu phát triển lĩnh vực này đã mười năm nay, trình độ kỹ thuật đi đầu. Chỉ có điều do đổ quá nhiều vốn vào quá trình nghiên cứu dẫn đến thâm hụt vốn trầm trọng nên sau cùng phải bán cả công ty đi.

Khương Đông Thăng mua lại doanh nghiệp này với giá mười sáu tỷ tệ, sau đó cho những cán bộ cốt cán cũ của công ty nắm một số cổ phần để họ tiếp tục nghiên cứu và phát triển. Đồng thời, ông ấy cũng đã đi khảo sát các nhà máy sản xuất ô tô lớn trên thế giới, tiếp theo chỉ cần đủ vốn là trong vòng một năm có thể sản xuất ra dòng xe năng lượng chất lượng cao.

Ngô Bình thấy ông ấy trình bày quá dài dòng nên hỏi luôn việc chính: “Ông nói đi, cần bao nhiêu tiền?”

Khương Đông Thăng: “Nếu cậu có đủ vốn thì mỗi năm tôi muốn đổ vào đó tổng cộng một trăm tỷ. Trong một năm sẽ có đủ tài nguyên để tạo ra xe năng lượng hàng đầu. Trong hai năm có thể trở thành một trong ba doanh nghiệp hàng đầu về ô tô năng lượng trên cả nước. Trong ba năm, có thể vươn lên hàng top thế giới”.

“Còn nếu không có đủ vốn thì mỗi năm chúng ta đập vào đó ba mươi tỷ, làm từ từ từng bước”.

Ngô Bình chỉ suy nghĩ trong vòng một phút rồi đáp: “Được, mỗi năm tôi sẽ đưa ông một trăm tỷ”.

Khương Đông Thăng mắt sáng lên, đáp: “Cậu chủ Ngô, doanh nghiệp sẽ do tôi quản lý. Cậu sẽ có chín mươi lăm phần trăm cổ phần của công ty”.

Ngô Bình cười hỏi: “Ông chỉ muốn năm phần trăm cổ phần thôi sao?”

Khương Đông Thăng: “Nếu tôi ra ngoài tìm thêm người góp vốn thì không chỉ rắc rối mà còn có nhiều hạn chế. Sau cùng còn chưa biết tôi có giữ nổi năm phần trăm cổ phần hay không. Chẳng bằng tôi nhượng cho cậu chủ Ngô chín mươi lăm phần trăm cổ phần ngay từ đầu”.

Ngô Bình gật đầu: “Được, cứ quyết như vậy đi. Những việc đằng sau tôi sẽ để Lý Mai thay mặt tôi làm việc với ông. Còn nơi đặt nhà máy sản xuất thì chọn Vân Đỉnh đi. Tôi đang có không ít đất đai ở đây”.

Bình luận

Truyện đang đọc