THẤT GIA VỢ NGÀI LẠI BƯỚNG RỒI!!


Ngôn Lạc Hi nhíu mày, nhận thấy bốn phía ném tới ánh mắt khác thường, sắc mặt cô khó coi, đưa tay nắm chặt cổ tay Lục Chiêu Nhiên, kéo hắn ra khỏi đoàn làm phim.
"Lục Chiêu Nhiên, rốt cuộc anh muốn làm gì?"
Ngôn Lạc Hi hất tay ra, tức giận chất vấn.

Lục Chiêu Nhiên hai tay đút trong túi quần, dáng vẻ cà lơ phất phơ cực kỳ giống nhị thế tổ, hắn nói: "Đương nhiên là muốn bồi dưỡng em thật tốt, Lạc Lạc, chỉ bằng nhan sắc và diễn xuất của em, cần gì phải lãng phí thời gian và tinh thần vào một bộ phim mạng như vậy?"
Ngôn Lạc Hi cười lạnh, rốt cuộc là ai ép cô đến đường cùng này? Hiện tại lại chạy tới giả mù sa mưa nói muốn bồi dưỡng cô, cô nếu tin hắn, chính là nhớ ăn không nhớ đánh.
"Anh nên bồi dưỡng Lý Trí Viện cho tốt đi, cô ấy có tiềm chất hơn tôi"
Nói xong, cô xoay người rời đi.

Lục Chiêu Nhiên tựa vào tường cung, cười như không cười nhìn bóng lưng của cô.
"Lạc Lạc, anh biết em còn đang giận, anh và Lý Trí Viện chỉ gặp dịp thì chơi, em không cho anh chạm vào, anh cần tìm người phát ti3t không phải sao?"
Ngôn Lạc Hi cho tới bây giờ chưa từng thấy qua nam nhân vô sỉ như vậy.

Cô thậm chí hoài nghi mình trước kia có phải bị mù hay không, sao lại không nhìn ra nhân phẩm hắn ta có vấn đề?

"Lục Chiêu Nhiên, anh đừng đến phá hủy tam quan của tôi nữa, ghê tởm đến mức tôi ăn không ngon, chỉ bằng loại người như anh, mắt tôi mù mới tiếp tục cùng anh chung một chỗ."
Ngôn Lạc Hi cười nhạo, khóe mắt đuôi lông mày đều là giễu cợt và khinh miệt.

Phàm là đoạn tình cảm này của cô, bởi vì Lục Chiêu Nhiên vì cô bị thương mà còn có một tia lưu luyến, giờ phút này cũng đã bị phai mờ không còn một tia nào.
Lục Chiêu Nhiên biến sắc, hắn lạnh lùng chế giễu nói: "Anh làm cho em ghê tởm đến ăn không ngon? Lạc Lạc, người bức anh thành cái dạng này của hôm nay, chính là em!"
Ngôn Lạc Hi ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt tuấn tú gần như vặn vẹo của anh, cô nói: "Không ai ép anh được, tôi không cho anh chạm, anh có thể chia tay tôi rồi đi tìm phụ nữ khác.

Nhưng không, một bên thì tham luyến thân thể phụ nữ khác, một bên lại lấy danh nghĩa yêu trói buộc tôi".
Lục Chiêu Nhiên chậm rãi đi tới, đứng lại trước mặt cô, "Nhưng anh yêu em, cho dù người nằm dưới thân anh không phải em, anh cũng gọi tên em."
Hơi thở hormone nam tính quanh quẩn ở chóp mũi, Ngôn Lạc Hi cảm thấy ghê tởm, nhíu mày lui ra, "Lục Chiêu Nhiên, đừng nói yêu, sẽ làm bẩn hai chữ tình yêu này"
Lục Chiêu Nhiên giận quá hóa cười, ung dung nói: "Lạc Lạc, em ở trước mặt anh giả bộ thanh cao cái gì, ai không biết em vì kéo tài nguyên, đã sớm bị những lão nhân kia ngủ nát, em nói muốn lưu đến đêm tân hôn cho anh, bất quá là sợ anh biết em không phải xử nữ, muốn trả lại hàng!"
Bốp "một tiếng, Ngôn Lạc Hi thu hồi bàn tay nóng bỏng, buông xuống bên người nắm chặt thành quyền.
Cô giận không kềm được nhìn chằm chằm người đàn ông bị cô đánh lệch đầu, trong lòng đau đớn một trận, "Nếu chưa từng tin tưởng sự trong sạch của tôi cần gì phải đến trước mặt tôi giả vờ tình thâm, cút, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa!"
Nói xong, cô cũng không quay đầu lại đi vào tiểu viện của đoàn làm phim.

Vốn tưởng rằng đau lòng đến trình độ nhất định sẽ không đau nữa, nhưng vẫn tan rã dưới lời nói ác độc của hắn.
Trở lại đoàn làm phim, tất cả mọi người nhìn về phía cô, cô dụi dụi mắt, vùi đầu vào phòng hóa trang.
Trong phòng hóa trang, Phó Luân vừa trang điểm xong, thấy cô không nói tiếng nào đi vào, ngồi ở trên ghế ngẩn người, anh ta khoát tay áo, ý bảo thợ trang điểm đi ra ngoài trước.
Anh ta đứng dậy đi tới, ngồi xuống ghế bên cạnh cô, giống như ảo thuật, hai tay cầm một con thỏ đến trước mặt cô, "Đương đương, thỏ con mới ra lò, có thích không?"
Ngôn Lạc Hi nín khóc mỉm cười, cô cầm lấy con thỏ quan sát.
"Không ngờ anh còn có thể dùng khăn tay gấp thỏ, kỹ năng nhiều thật đấy"
"Muốn Liêu muội, dù sao cũng phải học chút kỹ năng, em xem, em có giống con thỏ này hay không, mắt đều hồng hồng."
Phó Luân thao thao bất tuyệt nói.

Ngôn Lạc Hi trừng mắt:"Em giống thỏ chỗ nào? Ngược lại thì anh đó sau này bạn gái cũng không tìm thấy."
"Tìm không thấy cũng có sao, vừa lúc em đang thất tình anh cam đoan sẽ dỗ em vui vẻ, không bao giờ để em thương nhớ tên cặn bã kia nữa"

Lời của Phó Luân nửa thật nửa giả.
"Đừng nha, em không muốn bị vợ anh nhổ nước bọt dìm chết" Ngôn Lạc Hi sợ hãi nói.
Phó Luân là tiểu sinh nổi tiếng, nam nhân xinh xắn như nữ nhân môi hồng răng trắng, hơn nữa ra mắt là một vương gia si tình không hối hận, khiến không ít fan hâm mộ mê sống mê chết.
Theo nhân khí tích lũy trong hai năm qua, fan weibo của anh ta đã vượt qua mười triệu, đang tiến quân về phía hai mươi triệu.
Trước đó không lâu, Điền Linh Vân mới ch ảy nước miếng với fan anh ta, nói nhìn thấy không phải fan, mà là nhân dân tệ màu hồng phấn đầy mắt.
"Sợ cái gì, có anh bảo vệ em" Phó Luân cười to, hàm răng trắng kia thật chướng mắt.
Ngôn Lạc Hi duỗi chân đạp anh ta, "Cút đi, ít tới trêu chọc chị, coi chừng chị dập anh chết".
Phó Luân vẻ mặt sợ hãi, "Chị, tha cho em đi, đêm nay em bưng nước rửa chân cho chị"
Mấy ngày nay hai người quay phim cũng quen đùa giỡn ai cũng không để trong lòng.

Chỉ chốc lát, trợ lý tới gọi Phó Luân đi quay phim, phòng hóa trang lập tức yên tĩnh lại.
Ngôn Lạc Hi nhìn con thỏ nhỏ xấu xí trong tay, nghĩ đến lời Lục Chiêu Nhiên nói, trong lòng lại nghẹn ngào.
Cô không muốn bản thân đắm chìm trong cảm xúc tiêu cực ảnh hưởng đến việc quay phim, cô lấy điện thoại ra lướt trang web mua sắm, mua một đống đồ cần và không cần, lúc điền địa chỉ cô gặp chút khó khăn.
Cô nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sau đó gửi một tin nhắn cho Lệ Dạ Kỳ.
Lệ Dạ Kỳ đang họp, di động chợt run lên nhìn thoáng qua thấy ba chữ Lệ phu nhân, anh cầm lấy mở tin nhắn ra đọc.

"Địa chỉ nhà anh?"
Lệ Dạ Kỳ nhanh chóng nhập vào một chuỗi địa chỉ, cuối cùng nghiêm trang sửa lại, "Là địa chỉ nhà chúng tôi, em hỏi làm gì?"
Kết quả tin nhắn như đá chìm đáy biển, không trả lời, ngược lại làm cho người nào đó liên tiếp thất thần nóng ruột nóng gan đến khi hội nghị kết thúc cũng không nhân được cô trả lời.

Sau khi Ngôn Lạc Hi nhập địa chỉ mới, điện thoại nhảy ra, tiêu đề như sau: Sự kiện Lê Trang Trang mang thai lại đảo ngược, bạn trai thần bí của cô ta lại là anh!
Ngôn Lạc Hi theo bản năng nhấn vào, tin tức lưu loát mấy ngàn chữ, có hình có chân tướng.
Tốc độ săn tin bới móc chuyện riêng tư của người khác không ai bằng, ngay cả chuyện cũ của mấy năm trước cũng bị đào ra, lộ ra dưới ánh mắt mọi người, khiến người ta không thể không cảm thấy sởn gai ốc.

Trước khi Lê Trang Trang thành danh, có một người bạn trai đã bàn hôn luận gả, đối phương là quân nhân, số liệu có thể bới ra đã ít lại càng ít.

Chỉ biết là bạn trai sau đó ly kỳ tử vong, Lê Trang Trang bi thương sinh con quá mức.
Mà đêm hôm đó cô ta xuất hiện ở bệnh viện, cũng không phải đi kiểm tra phụ khoa, mà là ngày giỗ của người yêu qua đời, lúc đi tế bái bị trật chân được bạn cùng ngành đưa đến bệnh viện.

Lần đảo ngược này, hình tượng Lê Trang Trang nhất thời từ tác phong bất chính chưa kết hôn đã có thai biến thành người đáng thương tình thâm ý trọng.
Dưới trang tin tức, có không ít fan chân chính bắt đầu spam an ủi cùng chúc phúc.

Ngôn Lạc Hi đóng trang web, không biết vì sao luôn cảm thấy mục đích tin tức này, không đơn giản chỉ là tẩy trắng cho Lê trang trang!.


Bình luận

Truyện đang đọc