THẬT TỐT VÌ CÓ ANH BÊN ĐỜI


Sự việc trải qua nhiều năm nhưng từ lời kể của Mộ Dung Trạch, Sở Tịnh Nhiên dường như thấy lại cảnh tưởng năm đó vừa kinh ngạc, vừa sửng sốt không ngờ người con trai năm đó cô tình cờ ra tay giúp đỡ hóa ra là anh.
Cô buồn cười nghĩ, thật giống mối tình đầu trong những tiểu thuyết cách xa nhau vạn dặm sau đó nam chính tìm ra nữ chính.

Éo le thay cô có chồng còn anh cũng có vợ.

Rồi cảm xúc cũng thay đổi khi cô nghĩ bây giờ linh hồn lại trong thân xác của Dương Mộng Hàm, là vợ của Mộ Dung Trạch.
Đây được xem là gì đây? Cô có nên nói cho Mộ Dung Trạch thật ra cô là Sở Tịnh Nhiên? Không được, đó cũng là chuyện lúc nhỏ, nói thật anh còn nghĩ cô dựng chuyện.
Mộ Dung Trạch vừa thuật lại vừa quan sát dáng vẻ Mộng Hàm.

Thấy cô không nói gì vẫn im lặng mới đầu một bộ nhu thuận, hiền hòa, dễ nói chuyện, sau đó thần sắc thay đổi, trầm tư, một bộ đắn đo khó nghĩ, điều đó khiến cảm giác không thoải mái lúc đầu vì cô không có phản ứng gì khi anh đang hoài niệm đến một người phụ nữ khác sau đó thay vào sự lo lắng.
- Dương Mộng Hàm, em sao thế!
- Thật ra em là Sở..
Khi Mộ Dung Trạch ngồi thẳng dậy nhìn cô ánh mắt như hoa đào mang chút ngờ vực, cô mới chợt giật mình, khựng lại xém chút cô đã nói ra bí mật của bản thân.


Chuyện này tuyệt đối phải giữ kín "sống để bụng chết mang theo".

Nhắm mắt lại cô, như hạ quyết tâm, cô nhỏm người dậy, choàng tay ôm lấy anh.
- Em?
- A Trạch, thật may quá, lúc nhỏ e..

cô ấy vô tình gặp anh khi bị lạc, cả hai đều an toàn trở về, nếu không tại nơi xa lạ, em cũng không dám nghĩ sẽ có chuyện gì xảy ra.
Hành động bất thình lình của cô, khiến anh sửng sờ, câu từ của cô có chút rối loạnkhông trật tự nhưng có lẽ anh đã hiểu, cô đang đặt mình trong tình cảnh của anh lúc đó mà suy nghĩ, quan tâm đến sự an toàn của anh.
Quả thật, nếu lúc đó không phải là bé gái tìm thấy anh mà là bọn người xấu thì sao đây..
Đôi bàn tay khẽ vuốt nhẹ mái tóc cô, kẽ nói
- Cũng trễ rồi, ngủ thôi.

Đúng rồi, ngày mai tôi có chuyến công tác, chủ nhật này hình như em phải về nhà tham dự tiệc cưới? Em có thể đi một mình sao?
Cô ngước mắt lên mơ hồ nhìn anh, sau đó theo đà ngồi thẳng dậy.
- Hả? A đúng rồi! Anh không nói em quên mất tiêu!
Mộ Dung Trạch chỉ lắc đầu, khẽ cười.
- Tôi sẽ dặn bác Phúc chở em đến bữa tiệc..
- Cũng được, cảm ơn lão công nhìu, Chụt! Anh ngủ ngon!
Sở Tịnh Nhiên duỗi người lên trước, hôn má anh một cái, rồi nằm xuống quay lưng về phía anh, người nào đó khẽ giơ tay chạm lên má, chỉ biết cười khổ, nhìn người con gái là vợ hợp pháp của mình.

Anh không nghĩ tới có một ngày, anh còn có thể trông mong lần nữa vào hôn nhân này.
- Mộng Hàm, hy vọng em sẽ không làm tôi thất vọng..
Đến khi Sở Tịnh Nhiên thức dậy vào sáng ngày hôm sau thì Mộ Dung Trạch đã đi công tác rồi.


Trong lòng hơi có chút hụt hẩng thoáng qua, rồi cô cũng nhanh chóng bình thường lại, bắt đầu như chưa có chuyện gì xảy ra, chuẩn bị một số thứ rồi chờ đến ngày chủ nhật.
Trong khi cô sửa soạn hoàn tất tính ra ngoài mua trang phục dạ tiệc thì tiếng gõ cửa ngoài phòng vang lên, cô nghi hoặc dự định lên tiếng.
- Thiếu phu nhân, tôi có thể vào được không?
Giọng thím Diệp từ tốn, nhẹ nhàng vang lên
Thím Diệp lại tìm cô vào giờ này chắc có chuyện gì cô nhanh chóng lên tiếng trả lời
- Cửa không khóa thím vào đi!
Đi cùng với bà vào phòng là hai người lạ mặt, họ đẩy thứ gì đó theo vào chung.
- Đây là?
Trước nghi vấn của cô, thì hai người đi theo sao cũng nhẹ nhàng, chuyên nghiệp chào cô
- Mộ thiếu phu nhân, đây là lễ phục chuẩn bị cho buổi tiệc ngày chủ nhật.

Mộ thiếu gia đã đặt may theo kich thước của cô, kêu chúng tôi đem đến một vài mẫu, mời ngài xem thử trước nếu không ưng thì chúng tôi sẽ đổi kiểu dáng khác.
Sau lời nói thận trọng, bình tĩnh thì xe đẩy bị bao trùm bởi lớp vải ngà, mặc dù đoán để treo quần áo nhưng khi đồng loạt mở ra cô sửng sốt giây lát.
Nhiêu đây mà nói vài bộ cô thử chơi, gần như cả shop quần áo bày biện khắp phòng cô rồi.
Xuất hiện trước mắt cô đủ loại kiểu dáng lễ phục, trang nhã, mộc mạc, hoa lệ, kiều diễm tất cả đều có.


Thử một vài bộ, cô quyết định chọn một cái đầm đen lệch vai xẻ đùi trái đính kim sa, đây là bộ sưu tập có hạn của Charlery, giúp tôn dáng người phụ nữ thướt tha ba vòng đều đặn, cùng sợi dây chuyền pha lê hồng- xung quanh đính những hạt kim cương nhỏ làm nổi bật làn da trắng mịn như da em bé của cô, đi cùng với lễ phục là đôi cao gót chín phân màu bạch kim.

Với thêm vài chiếc váy nhẹ nhàng khác khi ra ngoài rồi nhờ thím Diệp tiễn họ về.
Sở Tịnh Nhiên không ngờ Mộ Dung Trạch cũng chu đáo, cẩn thận đến vậy.

Đêm qua mặc dù, không nóng không lạnh, những tưởng anh không để ý đến việc cô về nhà mẹ đẻ tham dự yến tiệc, không ngờ anh đã chuẩn bị mọi thứ cần thiết cho sự xuất hiện ngày hôm ấy của cô.
Bên cạnh đó việc cô cho người điều tra mối quan hệ bất chính giữa Tâm Lan và Ngụy Hàn cũng đã có kết quả.

Cô thật trông chờ vào đêm chủ nhật á.
Sau khi thử và chọn được trang phục yêu thích, Sở Tịnh Nhiên không quên soạn mẫu tin nhắn đáng yêu gửi cho Mộ Dung Trạch
- Lão công chuẩn bị, em rất thích, cảm ơn anh
* * *.


Bình luận

Truyện đang đọc