THẾ GIỚI TIÊN HIỆP

Tiểu viện, phía sau núi Vô Ảnh Phong.

“Linh nhi, đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Con từ từ nói ra xem.” Tô Hạo ngồi ngay ngắn trước bàn đá, ngồi bên cạnh chính là Mộ Dung Vô Tình.

Tô Linh trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, trong mắt ngân ngấn nước rồi từ từ lăn xuống.

“Sư tôn, việc này cựa kỳ trọng đại, không thể quyết định đơn giản được.” Diệp Vân nhẹ nhàng vỗ vỗ tay Tô Linh, quay đầu lại nói.

“Chuyện này là tất nhiên, ta cùng với Vô Tình biết được tầm quan trọng của việc này, tự nhiên sẽ không dễ dàng đưa ra quyết định.” Tô Hạo gật gật đầu, nhìn sang Mộ Dung Vô Tình.

“Được rồi, các ngươi không cần nói nhiều, ta chỉ là có hứng thú muốn nhìn qua một chút, nha đầu Tô Linh kia trong cơ thể thật sự có hay không Yêu Tộc huyết mạch, về phần những cái khác, ta thật không có hứng thú.” Mộ Dung Vô Tình lạnh lùng đảo mắt nhìn qua hai người, chậm rãi nói.

“Ta cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, lúc ấy đầu óc bỗng nhiên trống rỗng, chỉ cảm thấy cả người mất đi khống chế, sau đó đến thời điểm ta có thể khống chế trở lại cơ thể thì Diệp Vân cùng tỷ tỷ bọn họ nói ta vừa xảy ra dị biết.” Tô Linh nhớ lại, đối với việc thức tỉnh của huyết mạch này, trong óc nàng hầu như không nhớ được chút gì.

“Diệp Vân, Ngâm Tuyết, các ngươi nói xem.” Tô Hạo nhíu mày, trầm giọng nói ra.

Diệp Vân cùng Tô Ngâm Tuyết nhìn nhau, sau đó bước lên một bước, nói:” Sư tôn, Vô Tình sư huynh, các người làm sao lại biết được sự tình Tô Linh phát sinh dị biến?”

Mộ Dung Vô Tình nhíu mày, ánh mắt lạnh dần, hắn có chút bất mãn hừ lạnh một tiếng.

“Đoạn Hồn Sơn Mạch mặc dù là một không gian độc lập nhưng mà trong đó một ít trận pháp biến hóa chúng ta có thể quan sát được, lúc ấy chúng ta chính là quan sát thấy một cỗ yêu khí phóng lên trời, dù cho có khoảng cách không gian vẫn có thể cảm giác được. Hơn nữa, khi không gian thông đạo của Đoạn Hồn Sơn Mạch mở ra lần nữa, chúng ta từ miệng Quân Nhược Lan lấy được tin tức, hai trưởng lão xác minh, chắc có lẽ không quá sai lầm.” Tô Hạo thấp giọng nói, theo bọn hắn quan sát, trong cơ thể Tô Linh việc Yêu Tộc huyết mạch thức tỉnh khả năng rất lớn.

Nhưng mà, hắn thân là Vô Ảnh Phong chủ, dù có muốn lấy tình riêng đem việc này che giấu đi cũng không có cách nào. Bởi vì tin tức đã bị tiết lộ, căn bản không cách nào che giấu.

“Đúng vậy, Đoạn Hồn Sơn Mạch không gian pháp trận, chính là do ta khống chế. Ở chính giữa Thiên Thần Điện, có một cao thủ tiền bối không biết dùng tài liệu gì luyện chế ra một tấm gương không gian pháp trận, dựa vào tu vi có thể quan sát được biến hóa của Đoạn Hồn Sơn Mạch. Đối với tu vi của ta, đại khái có thể thấy một ít hình ảnh mơ hồ không được rõ lắm. Bất quá ta chính xác quan sát được Yêu khí ngút trời, việc này không có khả năng che giấu, cho nên tất cả mọi người đều biết được.” Mộ Dung Vô Tình cũng không phải lãnh khốc như trong truyền thuyết, nói ra nguyên do mọi chuyện với mọi người.

Diệp Vân gật gật đầu, nói:” Lúc ấy chúng ta bị Quân Nhược Lan cùng Chân Hỏa Phi Sư hợp mưu tính toán, mọi người rơi vào hiểm cảnh, nếu không phải Linh nhi trong lúc đó phát sinh dị biến, chỉ sợ hiện tại chúng ta đều đã vùi thây trong biển lửa. Bất quá chúng ta cũng chưa từng gặp qua Yêu Tộc, cũng không cảm thụ qua yêu khí, thậm chí cũng chưa có xem qua điển tịch có liên quan, cho nên cũng không biết có phải là Yêu Tộc huyết mạch thức tỉnh hay không.”

Tô Ngâm Tuyết nghe đến đây, trầm giọng nói tiếp:” Diệp Vân nói không sai, chúng ta đối với việc này cũng không biết. Lúc ấy Linh nhi cả người bay lên không, vô luận chúng ta hô to gọi nhỏ thế nào đều không có phản ứng, trên người nàng ta bộc phát ra khí thế cường đại cùng năng lượng cuồng bạo, đem Chân Hỏa Phi Sư dọa lui, sau đó từ không trung rơi xuống và tỉnh táo lại.”

Tô Hạo nhìn ba người không nói lời nào, thật ra mà nói, hắn thật cũng không muốn nói ra lời nào, dù một chữ cũng không nói.

Mộ Dung Vô Tình khẽ gật đầu, nói:” Các ngươi đối với Yêu Tộc hoàn toàn chính xác là không biết, ghi chép về Yêu Tộc là bí mật của tông môn, chỉ có cao tầng mới có tư cách xem. Yêu Tộc cùng Nhân Tộc chúng ta bất đồng, bọn chúng trời sinh thần lực, không cần tu luyện cũng có thể có được lực lượng cuồng bạo. Yêu Tộc khi tu luyện đến cực hạn, trong cơ thể mỗi một giọt máu đều tích tụ lực lượng kinh người, mà cái gọi là Yêu Tộc huyết mạch chính là đem tu vi toàn thân, thậm chí trí nhớ, công pháp thần thông dung nhập vào một giọt tinh huyết, bằng công pháp đặc biệt liên tục truyền thừa, một đời kế tiếp một đời, cho đến khi huyết mạch thức tỉnh.”

“Nếu như trong thời gian ngắn mà huyết mạch thức tỉnh, như vậy người hậu bối mang huyết mạch truyền thừa sẽ bị người luyện chế Linh hồn trí nhớ khống chế, thậm chí đoạt xá. Bất quá thời gian truyền thừa càng kéo dài, huyết mạch của người luyện chế Linh hồn sẽ từ từ tiêu tán, ở thời điểm Linh nhi thức tỉnh chính là tình huống này, bị huyết mạch cuồng bạo chiếm cứ ý chí. Bất quá đây chỉ là phản ứng bản năng của huyết mạch, chỉ cần hoàn toàn thức tỉnh người thừa kế sẽ hoàn toàn khống chế được nó.” Tô Hạo gật gật đầu, bổ sung thêm.

Diệp Vân mỉm cười, nói:” Như vậy thì sao? Cũng không đủ để chứng minh trong cơ thể Tô Linh là Yêu Tộc huyết mạch thức tỉnh. Ta từng nghe nói Tiên Nhân cũng có huyết mạch truyền lưu, tại sao không thể là Tiên Nhân huyết mạch thức tỉnh?”

“Đúngvậy, nói không chừng trong cơ thể Tô Linh chính là Tiên Nhân huyết mạch thức tỉnh.” Tô Ngâm Tuyết liên tục gật đầu.

Tô Hạo càng Mộ Dung Vô Tình nhìn nhau, sau đó cùng cất tiếng thở dài.

“Tô Hạo, việc này ta không thể giúp được ngươi.” Mộ Dung Vô Tình hạ giọng nói ra.

“Ta biết rõ điều đó” Tô Hạo gật gật đầu, sắc mặt có chút ngưng trọng.

Vượt ngoài phỏng đoán của đám người Diệp Vân, thoạt nhìn Tô Hạo cùng Mộ Dung Vô Tình quan hệ rõ ràng không tệ, cũng không phải như trong truyền thuyết Mộ Dung Vô Tình đem tất cả tinh lực dồn vào việc tu luyện, trừ đệ đệ của hắn là Mộ Dung Vô Ngân ra, không có bất cứ chuyện gì có thể ràng buộc hắn.

“Kỳ thật, Linh nhi trong cơ thể Yêu Tộc huyết mạch có thức tỉnh hay không muốn khảo sát rõ ràng cũng không phiền toái lắm.” Tô Hạo lắc đầu, hạ giọng nói.

“Khảo thí như thế nào?” đám người Diệp Vân mở miệng cùng một lúc.

“Vạn năm trước Yêu Tộc hoành hành, Nhân Tộc hầu như không thể chống đỡ nỗi, đợi đến lúc yêu ma đại chiến, Tiên Nhân ra tay can thiệp, Yêu Tộc bị phong ấn. Nhân Tộc sợ Yêu Tộc lại trỗi dậy, liền nhờ Tiên Nhân chế ra một đan phương gọi là Yêu Chi Mạt Lộ. Đan phương sở dĩ có tên này chính là đan dược sau khi dùng đan phương này luyện chế ra, khi Yêu Tộc ăn vào sẽ hiện nguyên hình bản thể, nếu như có huyết mạch yêu tộc tiềm ẩn thì huyết mạch sẽ thức tỉnh. Hơn nữa đan dược này có thể làm cho trong cơ thể của người mang huyết mạch yêu tộc phát sinh biến hóa, cùng với yêu lực thuần khiết xung đột, cả hai tranh đoạt lẫn nhau, không chết không thôi.” Tô Hạo sắc mặt âm trầm, chậm rãi nói ra.

“Yêu Chi Mạt Lộ? Còn có loại đan dược như thế sao?” Diệp Vân kinh ngạc nói.

“Đúng vậy, yêu lực một khi biến dị, như vậy trong cơ thể sẽ tranh đấu lẫn nhau, mà người thừa kế Yêu Tộc huyết mạch sẽ bị đau đớn khó có thể tưởng tượng ra, hầu như không thể nào vượt qua, sẽ thân tử linh tiêu ( nói nôm na là chết chắc – ND) “ Mộ Dung Vô Tình chậm rãi nói ra.

Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Linh tràn đầy vẻ hoảng sợ, vội vàng chụp lấy cánh tay Diệp Vân, toàn thân run rẫy.

“Nếu quả thật có loại đan phương thần dị như thế, nếu muốn luyện chế thành đan dược chắc hẳn là cực kỳ khó khăn.” Diệp Vân tức giận hít sâu một hơi thật dài, trầm giọng hỏi.

Tô Hạo cùng Mộ Dung Vô Tình nhìn nhau, lại cùng lúc lắc đầu.

Tô Hạo thở dài nói:” Cái này mới chính là điểm mấu chốt. Theo lý mà nói đan dược thần dị như thế nếu muốn luyện chế thành công tự nhiên là ngàn vạn lần khó khăn, huống hồ đây là đan phương do Tiên Nhân truyền xuống. Nhưng mà không ai ngờ Yêu Chi Mạt Lộ lại luyện chế vô cùng đơn giản, đơn giản đến mức Thiên Kiếm Tông ta luyện chế một lần cũng có thể được hơn mấy trăm ngàn miếng, hơn nữa thời gian để luyện chế chỉ cần ba ngày.”

Đám người Diệp Vân hai mặt nhìn nhau, hầu như không ai có thể tin được những điều vừa nghe. Tiên phương như vậy mà có thể luyện chế thật nhiều, hơn nữa chỉ cần có ba ngày!!!

“Nói cách khác, ba ngày sau chính là ngày khảo thí Linh nhi thật sự có hay không Yêu Tộc huyết mạch? Nếu khảo thí không ra Yêu Tộc huyết mạch thì đan dược này có mang lại tác dụng không tốt gì hay không?

Đã trải qua vô số chuyện sóng gió, Diệp Vân đối mặt với những tình huống đột ngột phát sinh ngày càng tỉnh táo.

“Nếu như Linh nhi trong cơ thể không có Yêu Tộc huyết mạch thì đan dược này cũng không có bất kỳ tác dụng phụ nào, thậm chí còn có thể giúp nó ngưng luyện thần hồn, chẳng qua là công hiệu quá mức nhỏ bé mà thôi.” Tô Hạo giải thích.

“Diệp Vân ngươi đừng suy nghĩ quá nhiều, hiện tại Linh nhi đã bị giám sát và giam lỏng, cho dù ta và Vô Tình cùng liên thủ cũng đừng mong cứu thoát nó khỏi đây.” Tô Hạo nhìn thấy ánh mắt Diệp Vân khẽ đảo liền đoán được hắn định làm gì.

Diệp Vân giơ tay ra nói:” Ta cũng không muốn dẫn Linh nhi đào tẩu, nếu cứ như vậy rời đi chẳng phải là ngầm xác thực chuyện Linh nhi thân mang Yêu Tộc huyết mạch sao?”

Tô Hạo có chút nghi hoặc nhìn hắn.

“Bất kể như thế nào, ta nghĩ có lẽ nên chuẩn bị sẳn sàng. Có hai loại chuẩn bị, nếu như trong cơ thể Linh nhi không có Yêu Tộc huyết mạch thì phải hướng đến tông chủ bọn hắn đòi một cái công đạo. Nếu như quả thật có Yêu Tộc huyết mạch, chẳng lẽ chúng ta trơ mắt nhìn Linh nhi đi tìm cái chết?” Giọng nói Diệp Vân đầy vẻ nghiêm trọng, chậm rãi nói ra.

Tô Linh đã khóc đến nổi không thành tiếng, những giọt lệ như những hạt châu lăn xuống đôi má trơn bóng như ngọc, nàng từ nhỏ luôn được mọi người sủng ái, làm sao nghĩ tới sẽ có loại chuyện như thế này xuất hiện, bây giờ đã không còn chủ ý gì nữa, chỉ biết nắm chặt tay Diệp Vân.

“Tô Hạo, ta đi về trước. Ba ngày sau sẽ mang Yêu Chi Mạt Lộ đến đây, hy vọng đến lúc đó mọi người đã có biện pháp giải quyết.” Mộ Dung Vô Tình đứng lên, ánh mắt dừng lại một thoáng trên mặt Diệp Vân sau đó thân hình lóe lên liền biến mất.

“Linh nhi, ngươi cùng Ngâm Tuyết sư tỷ đi vào trước, ta có chuyện muốn nói riêng với sư tôn.” Diệp Vân đưa mắt nhìn Mộ Dung Vô Tình rời đi, quay đầu nhẹ giọng nói với Tô Linh.

Tô Linh cực kỳ nhu thuận gật đầu, nhìn hắn một cái, có vẻ không muốn rời xa.

Tô Ngâm Tuyết cũng không biết Diệp Vân muốn nói chuyện gì, bất quá nàng cũng không hỏi đến, dẫn theo Tô Linh đưa vào lầu nhỏ.

“Sư tôn, Huyên Di hiện đang ở đâu?” Diệp Vân ngồi xuống vừa cười vừa hỏi.

Tô Hạo lắc đầu, nói:” Có lẽ là ra ngoài đi dạo, đến giờ vẫn chưa về.”

Diệp Vân nói:” Hôm nay chính là ngày mà Linh nhi từ Đoạn Hồn Sơn Mạch đi ra, Huyên Di không tới đón tiếp cũng thật là lạ đó, đến thời điểm này cũng không xuất hiện thật sự làm người ta khó hiểu.”

Tô Hạo nhíu mày, nói:” Tiểu tử ngươi đến cùng là muốn nói điều gì, không nên ấp a ấp úng, cứ nói thẳng ra đi.”

Diệp Vân trầm ngâm một lát, sau đó khẽ vỗ lên đầu và nhỏ giọng nói:” Ta nhớ được Huyên Di không có cách nào tu luyện, lại có thể nhìn thấu tu vi của chúng ta, cho dù là Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong dưới mắt nàng cũng không có nửa điểm bí mật đúng không?”

Tô Hạo nhìn hắn một cái, gật đầu nói:” Đúng vậy, đúng là như thế. Đây là năng lực thần dị trời sinh của sư mẫu ngươi.”

Khuôn mặt Diệp Vân trở nên nghiêm túc, gằn từng chữ:” Thế nhưng cái này chính là Yêu Tộc thần thông!”

Bình luận

Truyện đang đọc