THIÊN GIÁ SỦNG NHI: VỢ MỚI CỦA TỔNG TÀI



Kiều Khinh Tuyết mặc một chiếc đầm hở eo gợi cảm, gương mặt ưa nhìn bị lớp trang điểm dày bao phủ.

Lúc cô trông thấy Có Nhược Hy, cả người cũng ngây ra trước cửa phòng.
“Hai người quen biết nhau sao?” Ân Khải nhìn Có Nhược Hy một cái rồi chuyển tầm mắt về phía Kiều Khinh Tuyết.
Cái tay luôn thích cầm lấy một ly rượu của anh ta thân mật khoác lên vai của Kiều Khinh Tuyết: “Người mới, tôi rất thích.”
Cố Nhượng Hy vừa định bảo Ân Khải buông tay thì Kiều Khinh Tuyết đã kiên định hét lên một câu: “Chúng tôi không quen biết!”
Kiều Khinh Tuyết quay người xông ra ngoài nhưng cô bị Ân Khải kéo lại, anh ta cười tà: “Tiêu Tiêu, sao phải bỏ đi nhanh vậy? Thiếu gia anh đây không thích trò muốn nghênh còn cự đâu!”
Kiều Khinh Tuyết vẫn không quay đầu mà hát tay Ân Khải, vội vàng chạy ra ngoài.
Cố Nhược Hy lập tức đuổi theo, trước khi rời đi còn không quên tàn nhẫn trừng mắt nhìn Ân Khải một cái, làm cho anh ta không biết đang xảy ra chuyện gì.


Sau đó anh ta mới hiểu ra rằng chắc chắn hai cô quen biết nhau.

Đây là lần đầu tiên Ân Khải bị một người phụ nữ ném sang một bên rồi bỏ đi trước mặt Cố Nhược Hy và cả Lục Nghệ Thần, nhất thời anh ta liền cảm thấy khó chịu vì bị mắt mặt.
Lục Nghệ Thần nhíu mày, anh yên lặng ngồi ở ghế sô pha rồi tiếp tục rót một lượng ít rượu vang đỏ vào ly.

Anh hiểu rõ Ân Khải, anh ta là loại người sẽ không bỏ qua cho việc bị người phụ nữ khác ném qua một bên.
Cố Nhược Hy kéo Kiều Khinh Tuyết vào nhà vệ sinh, thấy bên trong không còn ai khác thì cô mới khóa trái cửa.
“Tại sao cậu lại ở đây? Tiêu Tiêu là nghệ danh của cậu sao?” Cố Nhược Hy chẳng hề nghĩ đến Kiều Khinh Tuyết lại đến Hoa Đô làm gái hầu rượu!
Kiều Khinh Tuyết cắn môi, cô cúi thấp đầu, mái tóc xoăn dài rơi trước ngực.

Cô bỗng bật cười: “Cố Cố, cậu không nên bỏ chồng cậu lại một mình rồi chạy ra đây.

Bọn họ sẽ xem thường cậu vì cậu có một người bạn làm gái hầu rượu đấy.”
“Đây là lúc nào rồi mà cậu còn nói những lời như vậy?
Kiều Kiều, rốt cuộc cậu đang làm gì vậy? Cậu có hiểu rõ không vậy?” Cố Nhược Hy tức giận đến thét lên.

Thế nhưng Kiều Khinh Tuyết lại ngẳng đầu bình thản nhìn cô, dung mạo xinh đẹp ngọt ngào hơi hiện lên vẻ mệt mỏi: “Mức lương thực tập ở công ty quá thấp rồi, đến chỉ phí sinh hoạt cũng không đủ.

Công việc của nhân viên phục vụ lại bận rộn nhưng đồng lương lãi chẳng có bao nhiêu.
Đến khi nào mình mới có thẻ trả lại 30 vạn cho cậu?”
“*Ý của cậu là vì muốn trả nợ cho Tần Vạn Ninh nên tự nguyện sa ngã đến nơi này là gái hầu rượu sao?” Cố Nhược Hy lại một lần nữa mắt khống chế nói lớn: “Kiều Kiều! Từ khi nào mà mình hồi cậu phải trả tiền cho mình?
Chúng ta có còn là bạn hay không? Khi mà cậu khóc lóc vì Tần Vạn Ninh đi làm trai bao thì sao? Cậu quên mát lúc đó cậu có bao nhiêu ghê tởm người đó rồi sao? Tại sao cậu cũng phạm phải sai lầm như vậy?”
Kiều Khinh Tuyết cười cay đắng: “Bây giờ mình hiểu rồi, tại sao Tần Vạn Ninh cũng đi hầu rượu… bởi vì mức lương quá hấp dẫn rồi! Mà mình và cậu lại chính là bạn tốt của nhau nên mình không thể mặt dày lợi dụng cậu trong khi biết rõ cậu đang trong tình trạng như thế nào! Tuy rằng cậu đã gả cho một người đàn ông giàu có và không cần sống vắt vả nữa, mọi người và mình đều ngưỡng mộ cậu nhưng rõ ràng hai người không phải như vậy! 30 vạn số tiền lớn như vậy, dù cậu không nói thì mình cũng biết tiền này là của chồng cậu! Mình không thể khiến cậu khó xử, để người khác xem thường cậu được.

Mình không thể để họ nói rằng cậu gả cho người đàn ông có tiền là vì tiền!”
Nói đến câu cuối thì Kiều Khinh Tuyết cũng kích động mà nâng cao giọng, cô nắm chặt lấy hai vai của Có Nhược Hy.
rồi dùng sức lay người cậu ấy: “Cố Cố, mỗi ngày mình đều nhìn thấy cậu mỉm cười hạnh phúc trên mặt báo thì trong lòng mình sẽ đau.


Mình biết rõ rằng áp lực mà cậu phải gánh chịu như thế nào, mà cuộc hôn nhân của hai người không thể giống như phim truyền hình, lỡ va vào nhau cũng có thể trở thành bạn đời định mệnh! Mình hiểu những điều này! Mình phải nhanh chóng trả tiền lại cho cậu, chưa kể bà của mình còn phải uống thuốc tiêm ngừa, cái mình cần đều là tiền! Mình phải nhanh chóng kiếm được tiền.”
“Nhưng mà cậu cũng không thể hy sinh bản thân được…”
Giọng nói của Cố Nhược Hy run rầy.
“Mình chưa từng hy sinh bản thân.

Mình vẫn sống tốt và đã học được cách kiếm tiền từ người giàu.

Tửu lượng của mình như thế nào thì cậu cũng biết rồi, uống ngàn ly cũng không say chính là mình đây! Mình chỉ uống rượu và hát cùng chứ không để bọn họ sờ soạng, chỉ cần kiên trì thêm vài tháng thì mình có đủ tiền rồi! Cậu không biết thôi, mức lương và tiền boa ở đây rất háp dẫn đáy.”.


Bình luận

Truyện đang đọc