THƯỢNG ẨN - PHẦN 2

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Baotri1998

Bạch Lạc Nhân cùng đội nghi trượng* và Cố Hải nhanh chóng đi tới cữa , Diêm Nhã Tĩnh cùng với các vị mỹ nữ phía sau nói:“Mọi người không nên nhìn bề ngoài bọn họ mà bị lừa, hãy ngẫm lại hôm qua vì sao họ ép buộc chúng ta . Các chị em, thời khắc báo thù đã đến,hãy đem khí thái uy phong của phụ nữa hiện đại ra, những gì chúng ta chịu thua thiệt ngày hôm qua, cả vốn lẫn lời đòi lại hết !”

(* Đội nghi trượng là một đội xếp thành nhóm để tham gia nghi thức, sự kiện, buổi lễ nào đó.v.v., còn đội nghi trượng ở đây có thể gọi đội đàn trai hay đàn gái trong đám cưới)

“Nhất định, lão nương đây đã đợi giờ khắc này biết bao nhiêu năm !”

“Hôm nay bà đây sẽ cho đám đàn ông biết thế nào là ngượng.”

“Diêm phó tổng, cô có cái nhìn thật tốt !”

Ngày thường là những phụ nữ xinh đẹp tri thức và dịu dàng , lúc này toàn bộ đã lộ ra bản tính 'la sát' , dù sao giấc mơ trở thành vợ của tổng giám đốc đã tan tành, vì thế các nàng cũng không cần thiết giả bộ. Nếu bản thân không phải người may mắn cuối cùng, thì không dịp cơ hội này khiến tất cả đàn ông chết mê chết mệt, chịu bị chúng ta tàn nhẩn trả thù !

“ Các cậu không cần nhét bao lì xì, trong phòng nhiều người như vậy, các cậu phát cũng phát không nổi, hơn nữa chúng tôi cũng không thiếu tiền. Quan trọng là chúng tôi phải khảo nghiệm thử xem "chú rể" đối với Cố tổng chúng ta có đích thực quan tâm hay không, nếu qua được, chúng tôi tuyệt không ngăn cản, còn không qua thì, Ừmmmmmm......”

(Tới lượt Bạch Lạc Nhân làm chú rể )

Lưu Xung đứng phía sau Bạch Lạc Nhân , vừa mở miệng liền thua.

“Không qua được thì thế nào?”

“Không qua được đương nhiên bị phạt !”

“Phạt như thế nào?” Đây mới là các anh quân lính quan tâm .

Diêm Nhã Tĩnh nhếch khóe môi,“Lát nữa chúng tôi sẽ hỏi chú rể mấy câu hỏi, đáp sai một câu, các cậu phải cởi áo của mình, sai nữa, thì các cậu lại cởi quần của mình.”

Lưu Xung cả kinh,“Chúng tôi hết thảy mặc ba lớp quần áo, nếu anh ấy sai hết ba câu , chúng tôi chẳng phải liền cởi hết quần áo à?”

“Yên tâm, chúng tôi rất văn minh, sẽ không để cho các anh không mảnh vãi che thân. Nếu quần áo các anh đều cởi hết, trong lúc chú rễ lại đáp sai, thì các anh sẽ mặc đồ do chúng tôi cung cấp, đáp sai thì được mặc một bộ . Nếu chú rễ trả lời đúng , các anh có thể mặc lại quần áo của mình, trả lời đúng nữa thì mặc lại từng bộ.”

Lưu Xung mang tất cả hy vọng ký thác cho Bạch Lạc Nhân ,“Thủ trưởng, dựa vào bản lĩnh của anh , cố gắng lên !”

Bạch Lạc Nhân tự tin mười phần, gật gật đầu.

“Câu thứ nhất, nghe cho kỹ, nụ hôn đầu của các anh là ngày nào? .”

Sự thật chứng minh, bị người khác theo đuổi quả nhiên không thể nhớ lâu, câu thứ nhất liền gây khó khăn cho Bạch Lạc Nhân. Cậu gắng sức nhớ lại, nụ hôn đầu...... Chắc là ngày Cố Hải lần đầu bày tỏ tình cảm, nhưng mà đó là ngày nào? Hình như thời điểm bọn họ phát hiện mình là anh em, mà thời điểm đó là chính xác là ngày nào?......

Lúc Bạch Lạc Nhân trầm tư suy nghĩ , Cố Hải tâm liền lạnh , anh nói này bảo bối ! Đó là ngày kỷ niệm chúng ta ở với nhau, em sao có thể quên? Em để cho anh phải đợi em kể hết ngọn ngành rõ ràng thì chồng đây làm sao chịu nỗi !.

“Đã đến giờ, mời trả lời.”

Bạch Lạc Nhân nói lướt qua.

Sau khi trả lời xong, Đông Triệt truyền đạt đáp án cho Cố Hải, Cố Hải mặt đều xanh bét,“ Lúc đó miệng tôi hôn dưới đái quần của cậu ấy.” Tất nhiên đang định nghĩa lại chuyện Bạch Lạc Nhân hôn 'bộ vị' nói lại lần nữa .

“Trả lời lệch lạc, cởi áo.”

Đáng thương 17 anh lính, tất cả đều yên lặng cởi áo, lộ ra bộ ngực rắn chắc.

“Câu thứ 2.” Diêm Nhã Tĩnh giọng nói trong veo truyền ra,“Xin hỏi chú rễ, kỹ lục một đêm lên đỉnh của các anh là bao nhiêu lần?”

Từ câu hỏi hôn môi lại đến câu hỏi nhạy cảm này, tuần suất lớn cũng làm cho người khác níu lưỡi, tuy rằng các anh quân lính rất sợ bị cởi quần, nhưng cảm thấy hỏi đến vấn đề này thật sự rất thích thú.

Lúc này , Bạch Lạc Nhân rất rõ ràng mà trả lời,“7 lần.”

Kỷ lục này là thời gian bọn họ còn đi học , Bạch Lạc Nhân sở dĩ nhớ rõ, là bởi vì cậu ròng rã nằm trên giường suốt một tuần. Lúc ấy Cố Hải còn trêu cậu, cậu phải một lần nghỉ ở đây một ngày một đêm! Vì thế 7 lần đó in sâu mãnh liệt vào tâm trí Bạch Lạc Nhân .

Đông Triệt sau khi nghe được đáp án, khóe miệng lộ ra ý tứ hàm xúc không rõ.

“Tôi nghĩ sinh lý cậu cường được bao nhiêu , mới đạt được 7 lần! Kỹ lục cao trào của tôi là 11 lần!”

Cố Hải cũng cười ,“Đại ca, một đêm tổng cộng có mấy giờ? Ngài bắn 11 lần, ý muốn nói cho tôi biết là ngài bắn rất nhanh à? Tôi đến tận 7 lần thì đích xác là 7 lần, không ngừng nghỉ, không đổi người, ngài bắn 11 lần tất là 2 phút 1 lần hả?”

“ Miệng cậu đủ cay nghiệt.” Đông Triệt tốn hơi thừa lời,“Nếu theo cậu nói, cậu ấy trả lời đúng ?”

“Không đúng.” Cố Hải nói rất rõ ràng cho Đông Triệt,“Lần cuối thao là sáng sớm, dựa theo điều kiện cần và đủ, hẳn là 6 lần.”

Đông Triệt lanh lãnh cười,“Thông cảm nhé Tiểu Bạch.”

Quả nhiên, Bạch Lạc Nhân nhận được đáp án, mặt lập tức tối sầm .

“Cậu ấy cũng quá tích cực đi? Rõ ràng đều có trình tự trong đó hết rồi , còn giỏi bày đặt phân biệt cho rõ.”

Một mỹ nữ mở miệng ,“Chê tổng giám đốc chúng tôi tích cực, bây giờ anh có thể đi ! chỉ cần chân anh bước ra khỏi cửa chính công ty, tiếp theo chúng tôi liền đem chân Cố tổng cạo hết .”

Lưu Xung và vài anh em sịu mặt,“Không phải anh ấy ngại tổng giám đốc tích cực, là chúng ôi ngại anh ấy tích cực !”

“Ít nói nhảm !” Tiểu đào đôi mắt xinh đẹp trừng lên,“Cỡi quần nhanh lên !”

“ Có thể vào trong hả cởi?” Lưu Xung rụt cổ,“Bây giờ người đến người đi, cởi như vậy nhiều người thấy thì không thích hợp!”

“Không thương lượng, cởi ra ngay.” (Cái má dâm tà)

Vì thế, hơn mười người có body cực chuẩn, cứ như vậy bày ra trước mặt đám mỹ nữ.

“Đội trưởng ! Anh không thể trả lời sai thêm nữa, trã lời sai nữa thì trên người chúng tôi cái gì cũng không có .”

“ Nhất định, đội trưởng, anh phải giành lại khẩu khí , mấy người anh em chúng ta đều không dễ chịu trận như vậy.”

“Tôi còn là xử nam đó !” (Trai còn trinh đó ^_^)

Bạch Lạc Nhân hít sâu mấy hơi , vì tôn nghiêm các huynh đệ , cậu phải tiếp tục trả lời câu hỏi.

“Câu hỏi là......” Diêm Nhã Tĩnh thanh thanh cổ họng,“Trên người của Cố Hải ưu điểm nào hấp dẫn anh nhất? Chú ý, câu hỏi này anh phải trả lời thành thực, không thành thực, sẽ tính là sai.”

Trong lòng Bạch Lạc Nhân , Cố Hải có 2 ưu điểm lớn, thứ nhất tâm bị khống chế, mỗi khi vào thời khắc mấu chốt nó đều sẽ phát huy tác dụng, ưu điểm này nói ra mọi người sẽ công nhận, cũng là bằng chứng xác thật rõ ràng , đó chính là Cố Hải làm đồ ăn rất ngon. Còn có một ưu điểm dấu tận đáy lòng, nó trói chặt căn nguyên Bạch Lạc Nhân, đó chính là công phu điêu luyện trên giường của Cố Hải.

“Cậu ấy làm đồ ăn rất ngon.” Bạch Lạc Nhân nói.

Trên thực tế, lúc thời khác Đông Triệt đi tới, Bạch Lạc Nhân liền ý thức được mấy người anh em sẽ bị 'tịch thu' quần lót .

“Chính xác hay không, trong lòng cậu rất rõ ràng, còn nhờ tôi công bố sao?” Đông Triệt đồng cảm nhìn Bạch Lạc Nhân.

Bạch Lạc Nhân quay đầu nhìn về phía kia mười mấy cái huynh đệ, đối mặt với mặt hoảng hốt bọn họ, vẻ mặt hổ thẹn nói:“Xin lỗi !” 6 tháng cuối năm nhất định sẽ đề bạt các cậu.

“ Không muốn ! ! !”

Vài tiếng kêu gào đi qua, 17 nam nhân trần truồng, cái mông hướng phía đối diện, hai tay che lại vị trí then chốt , quay về phía một đám mỹ nữ hung hăng đói khát.

“Thủ trưởng, xin ngài, hãy đáp đúng một câu, chúng tôi muốn mặc quần lót vào.”

Diêm Nhã Tĩnh như một nữ cường kiểu mẫu nhìn mấy vị lỏa nam*,“Nếu một hồi lại trả lời không đúng, các cậu có thể tự chủ lựa chọn, có thể mặc quần lót của nữ, cũng có thể tiếp tục trần truồng.”

(*Nam lỏa thân)

Hắng giọng,“Câu tiếp theo, xin hỏi, dưa chuột dài bao nhiêu, cúc hoa sâu bao nhiêu?” Hỏi xong, Diêm Nhã Tĩnh tự mình mặt đỏ tía tai, quay đầu hướng đến khâu quản lý hỏi,“Câu hỏi này là ai ra đề ?”

“Là Đông phó tổng.” Nhỏ giọng bên tai

Lại quay đầu nhìn về hướng thủy tinh trong suốt bên trong, Đông Triệt đang hăng hái thưởng thức biểu cảm quẫn bách của cô .

Lợi dụng từ của câu hỏi này 'chơi lại', Bạch Lạc Nhân lần này cố ý hỏi thêm một câu,“Vấn đề này cô muốn hỏi ai ?”

“Từng người.” Một đám nữ nhân cùng hô một tiếng.

Lúc này, Bạch Lạc Nhân phát huy đầy đủ thông minh cơ trí của mình.

“Dưa chuột của tôi dài bao nhiêu, cúc hoa của cậu ấy sâu bấy nhiêu, dưa chuột cậu ấy dài bao nhiêu, thì cúc hoa của tôi sâu bấy nhiêu.”

Lời vừa nói ra, lập tức thanh âm xì xào tranh luận.

“Anh...cái này gọi là đầu cơ chục lợi*”

(*Lợi dụng cơ hội tìm lợi ích không chính đáng)

“Không được, trả lời lại, phải chính xác từng con số .”

Giờ đây mười mấy huynh đệ đều đổ mồ hôi nhếch nhán, là đúng hay sai ngược lại cho mình phải thật tự tin hy vọng , ở đằng sau một hàng vây quanh nhìn xem.

“Vẫn là để cho Cố tổng phán xét đi !” Đông Triệt nói.

Cố Hải nghe được Bạch Lạc Nhân trả lời, lúc này mới nở nụ cười.

“ Tính, đề tài này cho cậu ấy qua đi !”

Vì thế, bọn đàn ông lập tức ba chân bốn cẳng đem quần lót nhặt lên.

“Câu hỏi tiếp theo, xin hỏi, giá trị tài sản của Cố Hải trong tay anh là bao nhiêu?”

Bạch Lạc Nhân vừa muốn tuyên bố, đột nhiên bả vai sụi xuống , hướng phía sau mười mấy người nói:“Các cậu...... không cần mặc......”

Mười mấy người, mới có nhặt quần lót định mặc, vừa vói một chân vào, còn xem kỹ làm sao mà mặc, đã có thể có chổ che ,quần lót đang cầm trong tay......

Nghe nói như thế, tất cả bọn họ đều dở khóc dở cười.

“Câu hỏi tiếp theo, xin hỏi, anh và Cố tổng cộng ghi lại bao nhiêu clip XXX ? Chụp bao nhiêu loạt ảnh cấm?”

Bạch Lạc Nhân trong đầu chỉ có bốn chữ, nhiều vô số kể.

Lúc này đây, tất cả bọn nam nhân đều không cần hy vọng, liền chủ động đem quần lót nữ dưới mặt đất mặc vào , bọn họ bị người khác nhìn đủ rồi, chẳng ngại mặc quần lót nữ, còn tốt hơn không mặc gì!

“Tốt, câu tiếp theo, xin hỏi có thể cho chúng tôi xem một đoạn clip hoặc mấy tấm ảnh để chiêm ngưỡng không?”

“Câu hỏi tiếp theo, hãy cho chúng tôi biết lý do tồn tại Bạch tiểu thức phụ* và nguồn gốc của Cố lão thôn trưởng? .”

( * nàng dâu nhỏ,người vợ trẻ, gái đã có chồng...)

“Tiếp theo, trong vòng 1 phút đồng hồ, anh kể hết những món ngon mà Cố Hải làm?....”

Hàng loạt câu hỏi tiếp nối tiếp, đến sau cùng, người đáng thương nhất là mười mấy vị ca ca, nhìn xem bọn họ cũng có đồ đều mặc , thậm chí ngay cả trang phục đều hài hòa, nhưng lại chờ cho đám nữ nhân xử trí .

“ Phía dưới, các anh còn cơ hội cuối, nếu các anh mặc quần áo này đi trên đường,bắt chuyện thành công với một vị soái ca, còn có thể xin được số di động, sẽ có thể hoàn thanh nhiệm vụ. Tất cả mọi người hoàn thành nhiệm vụ, chúng tôi sẽ mở cửa ra. Trong lòng không nên ôm cơ hội làm gì, vì phía sau các anh có mấy nhiếp ảnh gia đảm nhiệm theo sát chụp ảnh.”

Vì thế, mười bảy vị 'Nữ nhân' hoá trang vô cùng thê thảm dạo trên đường , để đội trưởng bọn họ vừa lòng, vì thế cắm đầu nhiệt huyết hi sinh, để lại Bạch Lạc Nhân ở đây một mình chiến đấu hăng hái.

Một giờ qua đi, không ai trở về, hai giờ qua đi, vẫn không một người trở về, nữa giờ sau, Bạch Lạc Nhân rốt cục đợi không kịp .

“Nếu bọn họ không hoàn thành nhiệm vụ, thì hôm nay tôi không được đem người đi sao?”

Diêm Nhã Tĩnh cười cười,“Còn có một cách, nếu anh có thể hôn hết tất cả nữ nhân ở đây, chúng tôi để cho anh vào. Đương nhiên, trong quá trình anh hôn, mà tất cả bọn họ hoàn thành nhiệm vụ, anh không cần tiếp tục. Tóm lại, chính là ai nhanh ai chậm , nếu anh có thể hoàn thanh trước nhiệm vụ của bọn họ, không chỉ anh có thể bắt người đi, bọn họ cũng có thể được giải thoát.”

Bạch Lạc Nhân nhìn lướt qua, tính trước cửa đến đây ít nhất cũng chừng ba, bốn trăm, lui về sau vài bước, ngẩng đầu lên nhìn, mỗi tầng trệt trước cửa sổ đều có nữ nhân ngoắc ngoắc cậu.

Đúng lúc này, Lưu Xung mặt mũi bầm dập được người nâng về.

Diêm Nhã Tĩnh cười nhẹ nhàng,“Anh muốn chọn hay không?.”

Bạch Lạc Nhân ngửa mặt lên trời thở dài, Cố Hải, cậu bảo dưỡng một đám ác nữ ! vì cưới cậu, người ''chồng'' tôi đây chỉ có thể hy sinh .

Cố Hải đang cùng Đông Triệt trò chuyện, đột nhiên nhìn thấy Bạch Lạc Nhân hướng qua hôn Diêm Nhã Tĩnh ,hành động mạnh bạo này, diễn ra cùng một lúc trước mặt hai người đan ông . Bây giờ hai kẻ này như mãnh hổ trên núi từ trong phòng khách lao ra, xông đến cửa.

Tiếc là, chúng đại mỹ nữ hộ về (bảo vệ) một thân cường đại , các anh cường mạnh tời đâu, chúng tôi nhiều người nên không sợ.

Kết quả, một màn hôm qua lại bắt đầu diễn ra, đi đón 'dâu' lại biến thành 2 vị tân lang bị mọi người vây quanh, muốn cùng một chỗ lại bị tình cảnh hổn loạn này, tầng tầng lớp lớp ngăn cách. Hơn nữa đám nữ nhân này so với mấy nam nhân lại khó đối phó hơn nhiều, anh gọi mấy vị soái ca cũng vô dụng, phụ nữ không phải động vật dùng nữa thân dưới để nghĩ.

Trong lúc hỗn loạn, đến cả Cố Hải bất ngờ lỗ mản,“Bạch Lạc Nhân, nếu cậu hôn nữa, tôi và cậu ly hôn ngay có tin không?”

Bạch Lạc Nhân còn chưa nói gì, nhóm mỹ nữ lại sang sảng vùng lên,“Ly hôn đi, ly đi nhanh lên , anh cùng anh ấy ly hôn, chúng ta sẽ có cơ hội .”

Lúc hỗn loạn còn chưa dứt, Bạch Lạc Nhân đột nhiên ý thức được, dù cố chấp kiên cường như vậy cùng không được, nhất thiết phải dùng kế sách, phải nhắm vào đối phương uy hiếp.

“Tất cả yên lặng để nghe tôi nói!” Bạch Lạc Nhân hét lớn một tiếng.

Cuối cùng một đám nữ nhân cũng hết làm loạn .

“Nếu các người để cho tôi vào trong đem Cố Hải rời đi , tôi có thể để cho Cố Hải hủy bỏ quy định đàm chuyện yêu đương trong công ty!”

Nhóm mỹ nữ mắt lập tức trừng lớn, kinh ngạc nhìn lẫn nhau, là thật sao?

Thời điểm lòng người đang bị dao động, Diêm Nhã Tĩnh chặn lại một câu,“Lập trường mọi người phải kiên định ! chúng ta không phải không có người muốn, phận nữ nhi cũng có tự tôn , không thể vì một quy định mà khuất phục !”

Một số nữ nhân đồng ý cho vào, nhóm còn lại thì lắc đầu.

“ Chúng tôi không quan tâm !”

Bạch Lạc Nhân lại hô lớn,“Nếu các người để cho tôi vào, tôi có thể để Cố Hải tiếp nhận một đám soái ca làm việc tại công ty !”

Lời này từ miệng nói ra, trược mặt Bạch Lạc Nhân lập tức xuất hiện một con đường rộng mở.

Mỹ nữ chia làm hai bên, cùng hô to,“Thủ trưởng mời vào !”

Bạch Lạc Nhân cười ha ha đi vào.

Vừa muốn đem Cố Hải tóm đi, có người lên tiếng ,“Tân nương ( lang ) chân không thể chạm đất .”

Bạch Lạc Nhân ngồi xổm người xuống đem Cố Hải cõng lên, nhóm mỹ nữ mắt ngậm lệ nóng nhìn Bạch Lạc Nhân đem "bạch mã hoàng tử" rước đi.

Cố Hải nằm trên lưng Bạch Lạc Nhân , xấu xa ngắm nhìn gò má anh tuấn của Bạch Lạc Nhân , nghiền ngẫm trêu chọc nói,“Câu hỏi thứ ba em rõ ràng có thể trả lời , vì sao không nói thật?”

Bạch Lạc Nhân liết nhìn Cố Hải một cái ,“Tôi có gì không nói thật?”

"Lời em nói là thật sao? Có phải nói thật không?” Cố Hải miệng đuổi theo cắn cổ Bạch Lạc Nhân ,“Em dám nói, em hấp dẫn nhất là tài nấu ăn của anh ? Chứ không nói tài điêu luyện trên giường của anh?

Bạch Lạc Nhân cười đến mặt đều đỏ.

Bình luận

Truyện đang đọc