TIÊN VỐN THUẦN LƯƠNG

“A” Bạch Giản Trúc kinh hỉ nhìn đoàn lam hỏa phá không mà đi, trong lòng cuồng hỉ.

Nhóm tu sĩ Tiêu Thái giới cũng giật mình không nhỏ, trơ mắt nhìn Kim Phi Dao xuyên phá hư không chưởng của Nguyên Dương tiên giả, trốn vào không trung. Mà Nguyên Dương quay nhìn lại đám đệ tử phía sau, ngay lập tức có bốn người đi ra, tế ra pháp bảo đuổi theo.

“Ta đi xem một chút.” Bạch Giản Trúc biểu cảm âm tình bất định, ném lại cho các sư huynh một câu nói rồi đạp lên Vạn Trúc đuổi theo. Kim Phi Dao là đồ ăn của hắn, muốn giết cũng phải do hắn giết, không thể để bản thân bị tiếc nuối.

Thấy Bạch Giản Trúc đuổi theo, Phong Vân Trúc quay đầu sang nhìn Mạc Ngữ Trúc, lo lắng hỏi: “Đại sư huynh, không phải là hắn muốn đi giúp nàng chứ?”

“Bạch sư đệ không phải là loại người như vậy, hắn cũng biết tình huống hiện tại của chúng ta, chắc hẳn là chỉ đi xem thôi. Lại nói, hắn không gần nữ sắc, sẽ không vì một nữ nhân mà trở mặt cùng Tiêu Thái giới, hắn cũng hiểu tầm quan trọng của sư môn so với nữ nhân.” Mạc Ngữ Trúc lắc đầu, không quá tin tưởng Bạch sư đệ vốn không có hứng thú với nữ nhân sẽ làm ra loại chuyện này.

Kim Phi Dao dùng Minh hỏa trốn chạy khỏi hư không chưởng, chẳng phân biệt phương hướng, cứ một đường liều mạng phi độn về phía trước, linh lực ào ào xói mòn, là bị Minh hỏa cắn nuốt. Chỉ cần dùng hết linh lực, Minh hỏa độn sẽ dừng lại, nàng hiện tại không dám để linh lực bị tiêu hao hết. Để khống chế phương hướng phi hành, lúc này Kim Phi Dao không cần làm gì cả, chỉ cần bảo trì linh lực không ngừng là được.

Nàng vội ném một viên bổ linh đan vào miệng, lại lấy ra một khối linh thạch trung phẩm, hấp thu linh lực trong đó. Khối trung phẩm linh thạch này là nàng lấy từ chỗ Bạch Giản Trúc, tổng cộng chỉ có năm khối, phải dùng tiết kiệm.

Linh lực hấp thu từ linh thạch trung phẩm vừa vặn ngang hàng với lượng Minh hỏa tiêu hao, bổ linh đan thì còn dư thừa. Nhưng linh thạch trung phẩm lại chỉ có năm khối, dùng hết sẽ không có nữa, Kim Phi Dao không dám dùng bừa, thấy linh lực của linh thạch đã đủ, vẫn còn bổ linh đan dự trữ, thêm linh lực nữa cũng không nhanh hơn được, nàng không thể lãng phí thêm Nàng liền thu linh thạch trung phẩm về, đặt hai viên linh thạch hạ phẩm vào tay.

Theo nàng dự đoán, đã có bổ linh đan bổ sung linh lực thì hấp thu hai khối linh thạch hạ phẩm một lúc sẽ vừa vặn để ngang hàng, ai dè hai khối linh thạch hạ phẩm lại bổ sung lượng linh lực kém linh thạch trung phẩm tới một vạn tám ngàn dặm, có khi còn chưa được một phần mười.

“Bảo sao không có ai dùng linh thạch trung phẩm đổi lấy linh thạch hạ phẩm, linh lực chứa đựng lại kém nhiều như vậy, lúc tu luyện bình thường thì không thấy, chỉ thời điểm cần cuồng bổ linh lực như lúc này mới hiển hiện ra.” Kim Phi Dao lúc này mới có nhận thức đúng đắn về linh thạch trung phẩm, nhưng thứ khác nàng không có chứ linh thạch hạ phẩm thì lại xếp thành núi, nếu hai khối không đủ dùng thì ta đây sẽ dùng mười khối. Nàng sờ mó vào túi trữ vật, mỗi tay cầm năm khối linh thạch hạ phẩm, toàn lực hấp thu linh lực bên trong đó.

Bình thường khi tu luyện, để hấp thu hoàn toàn linh lực trong linh thạch, phải hút từng chút một, nhưng hiện tại Kim Phi Dao thuần túy vì bổ sung linh lực nên chỉ chưa tới một khắc mười khối linh thạch hạ phẩm đã thành tro bụi.

“Có nhầm không vậy? Hàm lượng linh lực trong linh thạch hạ phẩm chỉ có bấy nhiêu sao?” Đám bụi trong tay khiến Kim Phi Dao sửng sốt, mới một khắc đã dùng hết mười khối linh thạch hạ phẩm. Quay đầu nhìn thoáng qua, bốn gã đệ tử của Nguyên Dương tiên giả đang theo phía sau, mà sau nữa còn có một đạo thanh quang nhìn rất quen mắt.

“Tên đầu heo Bạch Giản Trúc, thật sự là âm hồn bất tán, ta đổi dung ngươi cũng phát hiện ra, ngươi cả ngày không có việc gì, chỉ nhìn chằm chằm ta sao?” Nhìn thấy đạo thanh quang này, Kim Phi Dao tức giận không để đâu cho hết, đã là lúc nào rồi mà tên Bạch Giản Trúc này còn chạy tới góp vui chứ?

Kim Phi Dao dùng độn thuật, trong khi năm người đuổi theo nàng lại dùng pháp bảo, tốc độ khó tránh khỏi chậm hơn một chút. Tuy rằng có thể nhìn thấy cái bóng màu lam của Kim Phi Dao ở phía trước nhưng tất cả, kể cả Bạch Giản Trúc, lại không thể rút ngắn khoảng cách lại được, mà càng ngày càng xa hơn. Những tu sĩ canh giữ dọc đường đi cũng chỉ thấy một đường lam quang bay vọt qua đỉnh đầu hoặc là bên cạnh rồi lập tức chỉ còn lại bóng dáng lờ mờ, sau đó lại có năm người khác vèo qua, không kịp hỏi chuyện gì đã không thấy bóng dáng.

Bốn gã tu sĩ truy kích Kim Phi Dao thấy nàng chạy càng lúc càng nhanh, đành phải truyền âm thương lượng với nhau.

“Sư huynh, làm sao bây giờ? Chúng ta không đuổi kịp nàng.”

“Nàng ta dùng độn pháp, linh lực tiêu hao là một vấn đề lớn, chúng ta cứ thúc giục pháp bảo đến cực hạn, hẳn là có thể không mất dấu.”

“Nói rất đúng, kể cả nàng có thể bổ sung linh lực thì cũng chỉ có linh thạch và bổ linh đan, mà mấy thứ này thì có hạn, dùng hết là xong.”

“Như vậy đi, ta sẽ phát bùa Truyền Âm cho các tu sĩ ở phía trước để bọn họ ngăn trở nàng, kể cả không thể ngăn lại thì cũng có thể giảm bớt tốc độ phi hành.”

“Được, cứ như vậy đi. Nhưng còn gã Hư Thanh các đằng sau thì làm sao bây giờ?”

“Loại người phản bội Nam Sơn giới này, người Nam Sơn giới sẽ không muốn gặp hắn, chỉ sợ hắn và nữ nhân này có quan hệ thân mật, muốn ra tay tương trợ. Chỉ cần hắn không ra tay thì chúng ta sẽ không quản hắn.”

“Như vậy không tốt lắm, nếu hắn đánh lén chúng ta thì sao? Truy kích cũng tốn linh lực, mà đám gia hỏa Hư Thanh các lại đặc biệt lợi hại, chúng ta vẫn nên cẩn thận hơn một chút.”

“Vậy để ta truyền âm hỏi ý đồ của hắn, có thể đuổi hắn đi là tốt nhất.”

Bốn người thương lượng xong, một người phụ trách phát bùa Truyền Âm cho các tu sĩ ở phía trước, một người khác truyền âm nói chuyện với Bạch Giản Trúc.

“Vị đạo hữu Hư Thanh các, ngươi cứ đi theo chúng ta, không biết có chuyện gì? Nếu để giúp đỡ chúng ta thì xin đa tạ, đó chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, chúng ta có thể thu phục được.” Nhìn vào thực lực của Bạch Giản Trúc, hắn khách khí hỏi.

Bạch Giản Trúc không ngờ bốn người này lại truyền âm với hắn, hắn hơi suy tư rồi trả lời: “Ta có chút ân oán với người này, không giết nàng thì không tiêu được phẫn nộ của ta, các ngươi không cần lo lắng, ta sẽ không giúp nàng đâu. Lập trường của phái ta thế nào ta rõ, sẽ không làm ảnh hưởng đến việc của các ngươi, chỉ có điều lát nữa đuổi kịp nàng thì ta hy vọng các ngươi có thể để ta xuất thủ trước, ta muốn tự tay giết nàng.”

“Chuyện này…” Tên tu sĩ Tiêu Thái giới không biết Bạch Giản Trúc nói thật hay giả, có chút do dự.

“Chỉ bằng một câu nói của sư môn, chúng ta có thể quay đầu giết tu sĩ Nam Sơn giới. Hiện giờ ta đi giúp tu sĩ Nam Sơn giới thì có ích lợi gì? Lúc ta đuổi theo đã có rất nhiều người nhìn thấy, các ngơi có gì phải lo lắng?” Bạch Giản Trúc lạnh lùng nói thêm.

Nghĩ cũng đúng, những người Hư Thanh các đã giết nhiều tu sĩ Nam Sơn giới như vậy, nếu lúc này giết cả người Tiêu Thái giới, hai bên đều không có chỗ đứng thì có gì tốt? Tu sĩ kia liền đồng ý, chỉ nói là nếu Bạch Giản Trúc không giết được nàng thì bọn họ sẽ tự mình động thủ.

Nghe xong lời này, Bạch Giản Trúc không đáp, chỉ lạnh lùng hừ một tiếng.

Bên này còn đang thương lượng đối phó Kim Phi Dao, tiền phương đã có tu sĩ Tiêu Thái giới tiến lên cản đường. Một gã tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ đứng ở tiền phương, cầm long ngọc thước trong tay, hùng hổ nghênh diện đứng, chờ Kim Phi Dao tới sẽ cho nàng một kích, tưởng tượng giống như đập ruồi bọ, muốn dùng long ngọc thước trong tay đập Kim Phi Dao.

Thấy phía trước có người ngăn cản, tâm trí Kim Phi Dao khẽ động, những hắc ti trong Minh hỏa lại xuất hiện, tụ tập ở trước mặt. Mà linh lực tiêu hao cũng tăng lên, mười linh thạch hạ phẩm trong tay chỉ mấy giây đã hóa thành bụi, Kim Phi Dao nhanh chóng đổi linh thạch mới.

Nàng không giảm tốc độ, liền vọt tới tên tu sĩ đang chặn đường. Tên tu sĩ kia hét lớn một tiếng, long ngọc thước trong tay trướng to lên mấy chục lần, linh khí bắt đầu khởi động, bạch quang bức người, vụt đến Kim Phi Dao.

“Đâm nào, đâm chết hắn.” Kim Phi Dao cầm linh thạch trong tay, hét to vọt lên.

Không biết là long ngọc thước chụp vào Minh hỏa hay là Minh hỏa đụng vào long ngọc thước, chỉ thấy xoát một tiếng, long ngọc thướcc đã bị đông cứng bên trong bông tuyết, khi Minh hỏa nhẹ nhàng đụng vào liền vỡ thành mảnh vụn. Mà Minh hỏa cũng không dừng lại, đụng vào long ngọc thước xong liền vọt lên tên tu sĩ phía trước. Ngay tiếng hét cũng có, tên tu sĩ kia cũng bị đông lạnh, trong nháy mắt bị Kim Phi Dao đâm cho dập nát. Kim Phi Dao xuyên qua đám vụn băng lấp lánh kia, vọt nhanh lên, không hề giảm tốc độ.

Những tu sĩ phía sau kinh hãi, lập tức liền toàn lực đuổi theo, một gã trong đó còn suýt đâm phải một mảnh băng. Hắn đưa tay bắt lấy mới phát hiện mảnh băng đó lại là con mắt của tên tu sĩ đã chết, vẫn còn đang mở thao láo trong lớp băng trong suốt.

“Phi.” Hắn xì một tiếng ghê tởm, vội vàng ném con mắt kia đi.

Lần đâm này của Kim Phi Dao vừa nhanh vừa chuẩn, nếu có nhiều người vây xem thì chắc chắn sẽ không có ai tiến lên ngăn cản nàng mà tìm chết, đáng tiếc là tu sĩ Tiêu Thái giới phần lớn phân tán ở bốn phía, nghe xong bùa Truyền Âm là vội vàng chạy tới, căn bản không được chứng kiến cảnh nàng đâm nát một gã tu sĩ. Cho nên, dọc đường đi luôn có tu sĩ Tiêu Thái giới tràn đầy tự tin đứng chắn nàng, đâm chết một cái lại có một cái, linh lực Kim Phi Dao tiêu hao càng nhanh chóng.

“Lão nương không đâm các ngươi thì không trốn được sao?” Kim Phi Dao tức giận mắng một tiếng, chỉ trong năm tức lúc nàng đâm nát một tu sĩ đã dùng hết mười linh thạch, kể cả nàng có rất nhiều linh thạch thì chỉ mỗi động tác lấy linh thạch ra hấp thu cũng đã tốn một tức, chỉ trong một tức này cũng có thể làm tiêu hao linh lực của nàng, nếu cứ tiếp tục như vậy thì tốc độ bổ sung sẽ không bằng tốc độ tiêu hao, Minh hỏa độn sẽ bị gián đoạn.

Nàng rất muốn có một tức quá độ giữa hai lần hấp thu linh thạch nhưng hiện tại hấp thu mười khối một lúc, cộng thêm bổ linh đan mới có thể vừa đủ, mà linh thạch trung phẩm là để lưu trữ lúc cần kíp, nàng không dám loạn dùng.

Mắt thấy phía trước lại có một gã tu sĩ đứng chắn, Kim Phi Dao không đánh mà chuyển hướng vọt qua bên cạnh, chỉ một cái bẻ cong này đã khiến cho những tu sĩ đuổi theo sau nàng rút ngắn được chút khoảng cách.

Nàng lướt qua càng nhiều tu sĩ Tiêu Thái giới thì càng có nhiều người gia nhập đội ngũ đuổi bắt nàng, lúc này phía sau Kim Phi Dao đã có mấy chục tu sĩ, dị quang của các loại pháp bảo phi hành chớp động khiến bầu trời trở nên vô cùng rực rỡ

Bình luận

Truyện đang đọc