TIÊN VỐN THUẦN LƯƠNG

Kim Phi Dao không nói gì nhìn Bố Tự Du, thật khó chịu hỏi: “Vì sao muốn ta giả dạng thành nam nhân?”

“Bởi vì Thần Uy giáo chỉ lấy nam không lấy nữ, ngươi muốn trà trộn vào tự nhiên phải giả thành nam nhân. Hơn nữa, ngươi chỉ cần búi tóc lên, đội một cái tiểu quan thì giống hệt nam nhân rồi, tuy có hơi nhỏ nhưng có tu vi là được.” Bố Tự Du nhìn búi tóc vừa búi lên cho Kim Phi Dao, hài lòng gật đầu.

“Ngươi ngu chưa kìa, chỉ cần dùng thần thức liếc mắt một cái thì ta là nam hay nữ còn không nhận ra? Ngươi bảo ta giả làm nam nhân thì có ích gì!” Kim Phi Dao tức giận nói.

“Vậy sao? Vậy người tên là Hùng Thiên Khôn kia không phải cả ngày bị người ta nhận nhầm là nữ nhân, chưa từng bại lộ sao? Cho nên không phải là không có cách, chỉ cần ngụy trang tốt thì sẽ không bị ai phát hiện.” Bố Tự Du lập tức lấy một ví dụ cho nàng.

Kim Phi Dao dừng một chút, đoán: “Có lẽ hắn có công pháp nào đó có thể làm cho người khác không nhận ra hắn là nam nhân, nhưng ta lại không có công pháp đó.”

“Ngươi treo cái này ở trên người là được.” Bố Tự Du lại lấy ra một hạt châu, treo lên thắt lưng Kim Phi Dao.

Đây là một viên châu có hai màu đen trắng, chỉ thấy hắn vươn tay nhẹ nhàng sờ một cái, phần màu đen liền cắn nuốt phần màu trắng. Sau đó Bố Tự Du vỗ vỗ tay nói: “Tốt rồi, như vậy thì người khác có dùng thần thức xem xét cũng chỉ cho rằng ngươi là nam thôi. Đương nhiên, nếu ngươi cở hết đứng ở đó thì kể cả có treo hạt châu cũng không hữu dụng.”

“Ai không có việc gì mà cởi hết ra chứ? Nhưng sao ngươi lại có thứ này?” Kim Phi Dao lườm hắn.

Bố Tự Du đắc ý cười: “Ta kiếm cơm bằng nghề này, đương nhiên phải chuẩn bị tương đối đầy đủ. Chỉ cần là những thứ dùng để ngụy trang, che giấu tung tích thì ta có cả đống lớn, dùng đến cái gì thì lấy cái đó.”

Đánh giá Kim Phi Dao một lượt từ trên xuống dưới, tóc búi mang quan, mặc trang phục màu đen, ngực đương nhiên là bọc cho bằng phẳng, ngoài nhìn hơi nhỏ bé ra thì không có chỗ nào giống nữ nhân, mà cho dù có người nghi ngờ thì chỉ cần nàng bắt đầu ăn cái gì đó, cộng thêm Âm Dương châu trên người thì chắc chắn sẽ nghĩ đây chắc chắn là nam nhân.

Là do hắn ngụy trang quá hoàn mỹ không sứt mẻ hay là do người được hóa trang thật quá nam tính?

“Cho ngươi, nhớ kỹ những lời ta nói đấy, đừng có mà quên. Nếu thấy tình hình không tốt thì phải mau mau chạy. Chúng ta lấy trốn vì chủ mà không phải giết vì chủ.” Bố Tự Du dặn dò, chỉ sợ Kim Phi Dao làm lỗi xong lại giết sạch người ở đó, đến lúc đó không tìm ra hang ổ Thần Uy giáo, đó mới là chuyện quan trọng, không thể phạm sai lầm.

“Đã biết, sao ngươi lại giống bà thím như vậy, ta làm việc thì có gì phải lo chứ.” Nghe hắn lải nhải, Kim Phi Dao cảm thấy hắn có vẻ rất lo lắng vì để nàng đi làm việc, cứ như nàng vừa đi sẽ làm hỏng chuyện vậy.

Lại xác định một hồi, quả thật không có việc gì, Bố Tự Du mới để Kim Phi Dao đi vào, còn hắn thì ở lại đây quan sát.

Kim Phi Dao dán một tờ Ẩn Thân phù đê giai, bay ra xa xa, xác định không có người Thần Uy giáo nhìn thấy mới hiện hình, đại diêu đại hoảng bay trở về. Ra vẻ hết nhìn đông tới nhìn tây tìm kiếm, đi tới bên cạnh cự thạch lập tức bị người phát hiện.

Đối mặt với nghi vấn của Thần Uy giáo, Kim Phi Dao lấy khối ngọc giản mà Bố Tự Du trộm được kia ra, thần sắc lạnh nhạt nói: “Một bằng hữu họ Nguyên bảo ta tới đây, nói chỉ cần gia nhập môn phái này là có thể lấy được pháp bảo thần cấp, ta cảm thấy hứng thú cho nên đến xem sao.”

Người Thần Uy giáo nhận ngọc giản, cẩn thận nhìn, lại hỏi diện mạo của người họ Nguyên kia. Kim Phi Dao đã học thuộc lòng, nói rất rõ ràng, thân cao lục thước cộng thêm trên mặt có đặc thù gì, thân mang bảng hiệu gì.

Kim Phi Dao chỉ nghe Bố Tự Du nói, hình như người này là người mà Hiên Viên Bình phái ra ngoài tìm người, có công pháp đặc thù, có thể thấy được người nào thích hợp với Thần Uy giáo cho nên chỉ cần nói là người này giới thiệu thì có thể thuận lợi gia nhập giáo. Đây là xem tướng mạo hay xem bản tính? Ngay cả loại công pháp này cũng có, công pháp trên thế gian thật đúng là đủ loại.

Không ngờ chỉ hỏi mỗi như vậy, người Thần Uy giáo liền cho nàng đi vào. Bố Tự Du nhìn nàng được đưa vào, lại ở bên ngoài đợi một ngày, xác định không có việc gì liền rời đi, hắn còn có việc quan trọng hơn phải làm. Tra được hang ổ ở nơi nào rồi thì Kim Phi Dao sẽ thông tri cho hắn, hắn không cần phải cứ canh giữ ở bên ngoài.

Kim Phi Dao rốt cục đi vào nơi toàn là hỏa sơn này, có lẽ do toàn là nam nhân cho nên không có ai quét dọn tro bụi một cái. Đi trên cầu, đi một bước là để lại một dấu chân, nơi nơi là tro bụi thật dày khiến một người không ngại bẩn như Kim Phi Dao cũng phải cảm thấy khó chịu.

“Đạo hữu, vì sao không quét tước một cái, để thế này sẽ không ảnh hưởng đến hình tượng của giáo ta chứ?” Nàng nhập vai đến là nhanh, lập tức đã gọi Thần Uy giáo là giáo ta!

Dẫn đường là một tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ, không biết hắn là bị cái gì hấp dẫn tới, chắc chắn nếu không phải là pháp bảo tốt thì chỉ có thể là đan dược giúp tiến giai Luyện Hư kỳ. Tà áo tinh tú hắn mặc quét dưới đất, để lại một cái dấu dài trên đường. Người này có chút bất đắc dĩ nói: “Không có cách nào, dọn dẹp cũng vô dụng. Chúng ta làm việc khiêm tốn cho nên ngươi thấy đấy, nơi đây không sử dụng cấm chế, không thể ngăn được hỏa sơn. Mặc kệ dọn dẹp thế nào thì tro bụi từ hỏa sơn lại rơi xuống, cuối cùng không có ai đi quét dọn nữa. Ngươi đừng nhìn nơi này tích bụi dày như vậy mà lầm, chúng ta kỳ thực cũng mới tới được một tháng.”

“Vậy sao? Vậy thì thật là làm mọi người chịu khổ rồi.” Kim Phi Dao gật đầu, dùng thanh âm ngụy trang nói.

Một tháng trước, không phải là lúc nàng tới Long Tức Thần giới để canh chừng hay sao? Xem ra Hiên Viên Bình và nàng nghĩ giống nhau, quả thật cần lấy đám đá kia để bổ cái khe. Cuối cùng cũng lấy được hết đá rồi, vậy là nàng có thể đi tới tổng đàn, không cần tiếp tục ở bên ngoài nữa. Mục đích của nàng là hai người Hoa Uyển Ti chứ không phải là pháp bảo tuyệt phẩm gì đó.

Tuy nhiên… nếu có thể thuận tiện kiếm được pháp bảo tuyệt phẩm thì hình như cũng là việc tốt. Chuyện của hai người Mập Mạp nàng phải tìm cơ hội hỏi thăm một chút, nếu sống không tệ thì không cần phải cứu gấp, báo thù cũng phải từ từ, lấy được pháp bảo tuyệt phẩm rồi không phải sẽ báo thù càng tốt hơn sao?

Kim Phi Dao mau chóng lên kế hoạch cho bản thân, tuy nhiên trước hết cứ phải gặp trưởng lão quản lý nơi này mới được.

Nàng gặp trưởng lão Thần Uy giáo trong một thạch thất coi như rộng rãi, chính là đầu lĩnh hai ngày trước ở Long Tức Thần giới, may mắn là không phải một trong những tên tu sĩ Luyện Hư kỳ mà Hiên Viên Bình đưa đi lần trước. Kim Phi Dao thở phào nhẹ nhõm, chỉ còn chờ xem người này định hỏi gì.

Ngoài dự kiến của nàng, vị trưởng lão này căn bản không hỏi gì, chỉ giao cho Kim Phi Dao một bộ đồ tinh tú cũ, bảo nàng dành hai ngày luyện một bộ ra mà mặc. Chỉ cần nhập vào Thần Uy giáo thì sẽ phải tự luyện quần áo để mặc, phẩm giai tùy ý, tài liệu cũng không cung cấp.

Nhập giáo có chỗ tốt gì cũng không nói, vậy mà còn phải tự luyện chế đồng phục, thật là một đám ô hợp, thấy thế nào cũng không giống hứa hẹn.

Nhưng nàng dù sao cũng không định thật sự ở mãi trong này, Kim Phi Dao liền nhận bộ đồ cũ kia, sau đó mở miệng nói: “Trưởng lão, Nguyên hộ pháp nói chỉ cần nhập vào giáo là có pháp bảo tuyệt phẩm, đó có phải là sự thật không?”

Trưởng lão ngẩng đầu nhìn nàng một cái, Luyện Hư sơ kỳ cũng không dễ đuổi như Hóa Thần kỳ, vì thế liền nói: “Có, tuy nhiên phải chờ tới lúc giáo chủ hoàn thành nghiệp lớn mới được chia. Ngoài pháp bảo tuyệt phẩm ra thì còn có thể có đan dược gia tăng khả năng tiến giai Hợp Thể kỳ, mấy thứ này tùy ngươi chọn lựa. Mọi người đều là người có tu vi cao, chuyện cung phụng linh thạch mỗi tháng tự nhiên không có, mọi người cũng không để vào mắt.”

“Đột phá Hợp Thể kỳ? Không có tài liệu lôi tính và linh thạch, đi Độ Thiên giới cũng không có chỗ tốt gì, ta cảm thấy hứng thú với pháp bảo tuyệt phẩm hơn. Nếu có thể cung cấp tài liệu lôi tính thì tốt.” Kim Phi Dao cười lạnh trong lòng, người này tám phần không biết Hiên Viên Bình định làm gì. Còn Hợp Thể kỳ nữa, nếu sự việc thành công thì sẽ có rất nhiều người trong các ngươi phải khóc đó.

“Tài liệu lôi tính thì là cái gì, giáo chủ còn có thể làm ra thiên lôi, hắn là Thần tộc từ Thiên cấp giới xuống, có thể khống chế lôi điện. Pháp bảo hắn luyện chế ra có thể thay thế cho tài liệu lôi tính, hoàn toàn không cần phải đi ra ngoài tranh cướp mấy thứ đó.” Trưởng lão hừ lạnh một tiếng, bộ dáng coi thường tài liệu lôi tính.

Lúc này, Kim Phi Dao bừng tỉnh đại ngộ, bảo sao những người này lại có thể nhập giáo trong hoàn cảnh ác liệt như thế, chỉ riêng pháp bảo lôi tính cho Luyện Hư kỳ và đan dược tiến giai Luyện Hư kỳ cho Hóa Thần kỳ đã có thể làm cho bọn họ thần phục, một mực làm việc cho Hiên Viên Bình rồi. Có điều, mấy thứ này đã có ai nhìn thấy chưa?

“Ngươi nói thật sao?” Kim Phi Dao tỏ ra chất vấn, có chút không tin nhìn trưởng lão. Trưởng lão mới Luyện Hư trung kỳ, Kim Phi Dao thân là Luyện Hư sơ kỳ, làm sao có thể bại dưới hắn về khí thế, muốn hoài nghi thì hoài nghi, nếu cố ý làm ra vẻ tin tưởng mới làm cho người ta nghi ngờ, vì thế nàng không cần nghĩ ngợi đã đặt ra nghi vấn.

Ai đến cũng như vậy, không tin tưởng chuyện này, bản thân hắn lúc đó chẳng phải cũng vậy sao? Trưởng lão không nói hai lời, lật tay một cái liền có một cái lá cây xuất hiện trên tay. Trên phiến lá lôi quang chớp động, thật sự là tài liệu lôi tính, tuy nhiên có thể nhìn ra điểm bất đồng là rõ ràng cảm giác được đây không phải lá cây trời sinh mà là được người luyện chế ra.

“Đây là cái lá mà giáo chủ đã tự mình luyện chế ra trước mặt mọi người trong lần gặp trước.” trưởng lão nói, Kim Phi Dao không đánh mất thời cơ, nheo mắt lại hỏi: “Vậy khi nào thì ta có thể gặp giáo chủ?”

“Rất nhanh thôi, chỉ cần làm xong việc ở Long Tức Thần giới thì chúng ta sẽ lập tức trở về. Với tu vi của Kim huynh thì chắc chắn có thể được giáo chủ thưởng thức, tài liệu lôi tính có rất nhiều.” quả nhiên là bị hấp dẫn, không có một tu sĩ Luyện Hư nào có thể ngăn cản được sự dụ hoặc của tài liệu lôi tính cả.

“Vậy ta phải làm gì?” Kim Phi Dao cười nói.

“Rất đơng giản, lấy hết Bổ Thiên thạch ở Long Tức Thần giới là được.” trưởng lão không lưỡng lự nói.

Kim Phi Dao cười càng vui vẻ: “Bổ Thiên thạch, dùng để bổ thiên sao?”

“Không, giáo chủ muốn luyện một pháp bảo truyệt phẩm trấn giáo.”

Quả nhiên là không biết ý định thật của Hiên Viên Bình! Kim Phi Dao nghe xong thì gật đầu, lấy Bổ Thiên thạch là có thể gặp Hiên Viên Bình, ngươi đem người của ta đi làm gì vậy!

Bình luận

Truyện đang đọc