TIỂU TRƯỢNG PHU

Nhanh chóng đem những suy nghĩ không khống chế được quay trở lại, Liễu Dật Hiên vội vàng tìm cái cớ gì đó để có thể nhanh chóng rời khỏi yến tiệc, y rất sợ rằng sau yến tiệc, mình không phân biệt được ai vào với ai, lại gây ra sai lầm nghiêm trọng.

“Nhị đệ?”

Đêm khuya, Liễu Thanh Vân mới từ trong cung trở về, thấy đệ đệ mình vẫn ngồi một mình ở bên trong tiểu đình uống rượu, do dự một chút, cuối cùng vẫn cứ đi tới, nhẹ nhàng ngồi đối diện với y, trầm tư nhìn vào ánh mắt có vài phần buồn khổ của y nói:”Đệ sớm rời khỏi yến tiệc, sao lại chạy về nhà để uống rượu một mình vậy?”

Tửu lượng của đệ đệ y tuy rằng không cao, nhưng cũng không đến mức mới chỉ có ba chén mà đã say không biết gì. Đây chắc là lo lắng cho bản thân mình nơi mới kiếm cớ theo sát mình đây mà.Sau khi tìm thấy cái cớ, thì liền để một mình cha đang cao hứng ở lại mà chạy về. Quả nhiên liền nhìn thấy y đang một mình ngồi nơi tồi tàn này để quên đi chuyện thế gian.

“Đại ca, nếu đệ nói với cha, đệ không muốn lấy công chúa, thì cha sẽ như thế nào nhỉ?”

Y trước kia chưa từng nghĩ tới việc sẽ cùng một nữ nhân không hề quen biết gì đồng sàn cộng chẩm, sống chung cả đời, nhưng hiện giờ y lại không thể không nghĩ tới chuyện đó được.

“Không được đâu.Nếu đệ nói cho người trong toàn thiên hạ này biết, kỳ thật đệ đã yêu một nữ nhân khác, như vậy thì người trong thiên hạ sẽ càng kính nể đệ là một nam tử hán trọng tình trọng nghĩa, cư nhiên có thể vì thể tử tào khang mà từ hôn với công chúa kim chi ngọc diệp, tuy rằng chuyện này hoàng thượng cùng phụ thân sẽ cảm thấy rất thất vọng.”

Tuy rằng y luôn luôn vô tình, nhưng sau hơn hai năm khi mất đi thân ảnh bận hồng y phiêu lượng kia, Liễu Thanh Vân lần đầu tiên dùng ánh mắt nghiêm túc quan sát đệ đệ…..Nhắc tới nam nhân vì đệ đệ mà nguyện ý trả giả hai năm trước, cũng không thể không nhìn thẳng vào vấn đề là giữa bọn họ có quan hệ được.

Ký ức kia giống như hoa thuốc phiện bay theo gió rồi tan biến mất, Liễu Thanh Vân sắc mặt ảm đạm, ngắm nghía chiếc chén ngọc trên tay, tiếp theo hướng đệ đệ nói:”Nhưng nếu đệ nói với người trong toàn thiên hạ, người mà đệ yêu nhất trong lòng kỳ thật lại là nam nhân, chỉ sợ đệ sẽ bị người đợi ngàn lần phỉ nhổ cùng khinh bỉ. Thanh danh đệ cố gắng gây dựng mãi cũng theo đó mà tiêu tan, sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.”

“Vì sao trước kia lại yêu nam nhân, yêu chính là sai sao?”

Liễu Dật Hiên cúi đầu, không dám nhìn tới ánh mắt đã có vài phần rõ ràng của đại ca. Y cùng hắn trong lòng đều biết rất rõ hiện tại những gì mà hắn nói đều rất đúng, lại giống nhau chỉ có thể giấu diếm vừa hỏi vừa trả lời.

“Bởi vì thiên địa âm dương, càn khôn khác biệt, tất cả mọi người đều hiểu rõ về đạo lý này.Sư chuyện động này đã có quy luật hết cả rồi, là đúng như vậy, nếu đi ngược lại thì sẽ bị tất cả mọi người xem là sai thôi.”

“Nam nhân cùng nam nhân, chỉ có thể bị đời đời chê cười thôi sao?”

“Cắt áo chia đào, dù cho đó có là đế vương đi chăng nữa, thì cũng bị người đời sau khinh thường.”

“…..”

“Nếu đệ chỉ là một tên vô danh tiểu tốt không ai biết đến thì sẽ chẳng có chuyện gì cả, nhưng nếu lấy uy danh tướng quân của đệ ra để cưới về một nam nhân thôn quên dân dã, chỉ sợ là cha lúc đó sẽ xấu hổ mà giận dữ tới mức tự sát đó.”

Lấy tính cách của phụ thân bọn họ ra mà nói, chỉ sợ sẽ làm như vậy thôi. Nếu là hoàng triều tôn quý, cho dù có là nam nhân, thì cha cũng nhất định sẽ mắt nhắm mắt mở mà cho qua, nhưng đằng này lại chỉ là một nông phu bần hàn, lắc đầu mà nói, so sánh quá rõ rệt rồi.

“Không có biện pháp lường toàn kỳ nỹ hay sao?”

“Bỏ qua mọi thứ là đệ sẽ có được tất cả.Quyền thế, địa vị……Cuối cùng là sau này không thể nào có thể có hài tử.”

Sự trả giá này thực sự quá lớn, chỉ riêng một thứ trong số đó cũng khiến cho người ta phải đắn đo suy nghĩ rồi, hơn nữa lại không có người nối nghiệp, nam nhân bình thường nào, có mấy người nguyện ý thử qua đâu?

Nếu y thực sự buông bỏ tất cả để ra đi cùng với hắn, y sẽ không có cách nào để có thể quay trở lại được. Nhưng mà có ai đoán được những bất trắc có thể xảy ra sau này hay không?

Nói ví dụ như, cách đây hai năm, nếu trước kia y không yêu hắn thì hiện tại không ra nông nỗi này.

Lại ví dụ như, trong lúc vô thức y làm cho một nữ nhân khác có thai.

So với bất kỳ kẻ nào cũng có thể hiểu được, không có gì có thể có lực hấp dẫn hơn là đứa nhỏ cho dù có là nam nhân thành thật kia đi chăng nữa.

Liễu Dật Hiên trầm mặc, Liễu Thanh Vân cũng trầm mặc theo.

“Tự bản thân đệ hay suy nghĩ có kỹ đi.Nếu đã suy nghĩ rõ ràng, chỉ cần có lời, ta sẽ giúp đệ.”

.

Bình luận

Truyện đang đọc