TÔI VÀ BOSS THẬT TRONG SÁNG

 edit: Mai Như Ảnh

“ Kết hôn thật phiền phức.” Trong miệng lẩm bẩm, Bạch Thuần Khiết rời khỏi phòng bếp. Nhưng bảo cô đi tìm Lục Cảnh Hàng, có chút khó khăn. Dù sao, vừa nãy nhau mà cô lại là người không để bụng, anh ta to lớn thế kia cũng không nhanh hết giận như vậy!  Sau này hai người cũng là thông gia  …… Càng nghĩ, Bạch Thuần Khiết càng  quyết định thực hiện theo phương châm: ” Chuyện của mình là chuyện nhỏ, chuyện tình của Tiểu Tiện lại là chuyện lớn”, dũng cảm mà xoải bước đến cửa nhà đối diện.

Đang muốn với tay đi ấn chuống cửa, Lục  Cảnh Hàng đã mở cửa trước. Bầu không khí xấu hổ_ing.

“ À ….. Tớ tới dắt chó!”

“ Vừa lúc  nó ầm ĩ muốn về nhà.” Lục Cảnh Hàng thọat nhìn rất buồn bực nên không muốn nói nhiều lời vô ích với Bạch Thuần Khiết.

Vốn không cần gặp khuôn mặt này, chỉ tưởng tượng đến chuyện đại sự cả đời  bảo bối của mình, lần đầu tiên Bạch Thuần Khiết xin lỗi người  khác:” Lời tớ nói vừa rồi hủy bỏ nhé.”

Bị giật mình, trong mắt Lục Cảnh Hàng sắc màu đa dạng: ” Lời nào?”

“ Đương nhiên không phải câu ‘tớ tới dắt cho về’! Chính là câu tớ nói kiểu tóc của cậu giống như tên tội phạm đang đi cải tại í.”

Tâm trạng của Lục Cảnh Hàng cũng tốt lên, một câu nói như thế trong lòng lập tức thoải mái hơn, anh thực sự rất vui vẻ.

“ Chỉ có điều cậu không hợp với tóc ngắn, kiểu tóc trước đây đẹp hơn.”

Lúc này đây anh rất muốn quay lại kiểu tóc lúc trước, Lục Cảnh Hàng ở trong lòng phân tích đầu ngón tay tính toán, … ít nhất ……… phải 2, 3 tháng mới được. Kiểu tóc này thật đúng là cắt bỏ thì nhanh nhưng muốn dài thì lâu!

Đang chuẩn bị đem chính sự ra bàn bạc,  Bạch Thuần Khiết đưa mũi lên ngửi,  thấy một mùi cháy khê:” Cậu đang làm cơm à?”

“ …”  Cũng nghĩ tới việc này, Lục Cảnh Hàng nhanh chóng xoay người chạy đến phòng bếp,  món ăn cũng đã đen hơn phân nửa.

“ Ô ô ô, cậu thật đáng thương, thức ăn ngày hôm nay bị cháy hết rồi.”

“ Còn một nửa cũng tốt rồi.” Lục Cảnh Hàng đem phần ăn chưa cháy ra đĩa to.  Mâm nhỏ cũng không có đặt ở trên bàn, Bạch Thuần Khiết đã nhanh tay cho một miếng vào trong miệng:” Hm, cũng không tệ, mùi vị rất đậm.”

“ Vậy cậu có muốn ăn hay không?”

“ Có!” Cô không thích thế giới hai người, nhưng  là bức tranh mới mẻ, cùng bạn ăn cơm dù sao cũng là lần đầu tiên.

Trên bàn cơm, Lục Cảnh Hàng kiên trì cùng Bạch Thuần Khiết nói về chuyện sính lễ của hai con chó, chủ đề này có thể sử dụng từ điên điên khùng khùng của mình để hình dung nữ sinh này thật sự đặc biệt, những lời này  không phải cả ngày chơi búp bê barbie trong sáng đáng yêu như thiên nữ mới có thể tồn tại trong đầu óc sao|?

“ Ơ kìa, thế thì định rồi nhé. Sau đó hai chúng nó đều ở chung, nhưng mỗi ngày chỉ ở cùng nhau 3 tiếng đồng hồ,  ngoại trừ tản bộ.”

“ Được.” Kỳ thật anh nghĩ rất nhàm chán.

“ Hôn lễ kia sẽ tổ chức vào cuối tuần, sinh lễ gồm 5 túi thức ăn cho chó, đồ cưới là  ba rễ cây với thịt tràng, cậu buôn bán hơi bị lời nha!”

Lục Cảnh Hàng  nheo lại con mắt nhìn Bạch Thuần Khiết, chỉ cười không nói thêm cái gì.

“ Được rồi, cứ như vậy nhé, tớ về đây!” Hiện tại có khả năng cô phải đi rửa chén nên  kiếm cớ về nhà để tránh nhiệm vụ.

“ Chờ một chút!”

“ Chuyện gì?” Không phải gọi cô đi rửa chén chứ.

“ Người kia …”  Có chút do dự, cuối cùng anh cũng mở miệng:” Người vừa đưa cậu về nhà là ai?”

“ Giáo Thảo à?” Cô chớp mắt:” Thế nào, chị lợi hại chứ, dĩ nhiên là  Giáo Thảo?”

Chính cô cũng thừa nhận là bạn trai của cô! Lục Cảnh Hàng nhíu mi.

“ Còn có việc gì sao?”

“ Học kỳ sau tớ  chuyển đến trường cậu học.”

“ Thật không?”  Đây đúng là một chuyện khiến người khác hưng phấn nha!

Nhìn thấy vẻ mặt hài lòng của người kia, Lục Cảnh Hàng cuối cùng cũng tìm được chút vui mừng:” Thật.”

“  …”  Cứ tưởng xã hội cũ tú bà đứng đầu các cô nương, Bạch Thuần Khiết chìa tay nắm cằm anh, coi trái coi phải nói rằng:” Nhìn bộ dạng này, hơn nữa học tập thành tích tốt. Anh cũng có thể làm Giáo Thảo.”

Một câu nói thành thực nhưng ở trong lòng Lục Cảnh Hàng khơi dậy một tầng lớp rung động, suy nghĩ viển vông .” Trở về đi.”

“ Được! Tạm biệt!~”

Chân trước ra khỏi cửa, lập tức Bạch Thuần Khiết  phát hiện cô cùng Tiểu Tiện  mang trên người một đặc tính chung – ăn  rồi chạy.  Vừa rồi không phải nói Tiểu Tiện đòi về nhà trước hay sao?  Cúi đầu hung hăng mà trừng mắt liếc nhìn bảo bối của mình, thật đúng là không phát hiện,  cô cùng bọn con trai thiên hạ có  thói quen giống nhau!

Chú thích: Giáo Thảo chính là chỉ nam sinh đẹp trai trong trường học, đây là ngôn ngữ của Đài Loan, chỉ ở chỉ cây cỏ, nghĩa rộng làm nam sinh rất đẹp trai trong một trường học, cùng Giáo Thảo tương đối ứng với chính là hoa hậu giảng đường.

Bình luận

Truyện đang đọc