TÔNG CHỦ ÁC MA CỦA TA


Tây Ma Vực cách biệt với Trung Ma Vực bởi một sa mạc Huyền Ảo ,nơi này khí hậu khắc nghiệt ban ngày nắng chiếu như thiêu đốt đêm đến lại lạnh thấu xương,trời giữa buổi muốn mưa thì mưa muốn tuyết đổ thì tuyết đổ , có khi bảo táp dập dồn ,sấm sét đánh suốt cả tháng ,chính vì khí hậu khó thích ứng này đối với quỷ dân ở Quỷ Thành nên khi Bá Dực Lãng Thiên lên ngôi cũng không thèm ngó đến,chính là nơi mà Khiêm Tử Lăng cho lưu đày dòng tộc Bá Dực.

Mặc dù có khí hậu bất thường như vậy nhưng thảm thực vật trong Tây Thành lại rất màu mỡ, không chứa nhiều chướng độc như ở Quỷ Thành, quỷ dân ở đây chủ yếu là thuộc dòng tộc bò sát, bị cai quản bởi dòng tộc Khiêm Lăng Hoàng Gia.

Tây Quỷ Sơn hướng về phía bắc của Tây Thành cách mười dặm,là một ngọn núi kỳ dị mang hình một con Giao Long đang nằm ôm cuộn lấy một ngọn núi nhỏ khác vẫn còn sôi sục dung nham đỏ rực, trên sườn núi hình con Giao Long xuất hiện những mô đá tựa như những đoạn dây quấn chặt.

Phần cụm núi hình đầu Giao Long quanh năm phủ tuyết trong khi phần thân còn lại thì cây cối xanh mơn mởn.

Điều kỳ quái hơn là cả ngọn núi Tây Quỷ Sơn lại phát ra linh khí thanh tẩy,mặc dầu nó nằm gọn trong Ma Vực ,có nhiều yêu ma quỷ quái muốn lên núi thám thính Đỉnh Tây Quỷ Sơn chứa huyền cơ gì ,nhưng khi vừa đi đến gần chân núi đã bị thanh tẩy tan thành tro bụi , điều đó biến nơi đây thành một vùng đất cấm bất khả xâm phạm.

Những ai muốn đến Tây Quỷ Sơn phải đi qua Tây Thành ,vượt qua sa mạc Huyền Ảo ,tùy cơ duyên mà giữ được mạng đi vào núi.

Lãnh Mộ Tuyết mang theo Khiêm Tử Lăng dịch chuyển đi đến Tây Ma Vực thì Khiêm Tử Lăng bộc phát nội thương , không thể tiếp tục dịch chuyển,Lãnh Mộ Tuyết đành tìm một hang động cho hắn nghỉ chân,để tiếp ma lực giúp cho Khiêm Tử Lăng bình ổn máu huyết,Hắn không quên thả lửa Địa Ngục bao bộc sơn động để làm kết giới bảo vệ,động tác thành thục như Ma Tôn khiến cho Khiêm Tử Lăng thêm ngỡ ngàng khó hiểu.

_Chỉ là tạm dừng chân cớ sao ngươi lại đốt cháy cả ngọn núi thế này?làm ảnh hưởng đến những yêu quái đang trú ngụ ở đây.

Lãnh Mộ Tuyết liếc xéo Khiêm Tử Lăng cười khẩy một cái nói.

_Hừ! từ khi nào mà ngươi có tâm thiện lương như vậy,nhìn lại đôi tay của ngươi đi đã nhuốm đầy máu còn giả vờ từ bi làm gì.

Khiêm Tử Lăng bị Lãnh Mộ Tuyết cười nhạo giống như gáo nước lạnh dội thẳng vào mặt ,hắn tức đến đau lòng ngực thổ ra búng máu.

_Ngươi! ặc.

.

ặc!.

Lãnh Mộ Tuyết sửng sốt vội đỡ lấy hắn ,Y vẻ mặt nhăn nhó như tự trách.

_Này ,ngươi giận à?đừng giận!.

ngồi xuống nào ! để ta điều thương cho ngươi!.

Khiêm Tử Lăng bậm nhẹ môi cố nén cơn đau ,ngoan ngoãn ngồi xuống để Lãnh Mộ Tuyết vận công rót ma lực điều tức.

Qua độ một ngày thì sắc mặt của Khiêm Tử Lăng tốt hơn ,Hắn nghiêng đầu nhìn về phía sau,thấy rõ gương mặt trắng mịn của Lãnh Mộ Tuyết.

Đôi mắt nhắm kín với hàng mi dài ,cổ và một bên má chi chít gân đen ,trên trán dấu ấn Dị Thần màu đỏ ánh kim sáng lấp lánh ,đôi môi vốn có màu tươi của hoa đào giờ thâm đen không còn sức sống,càng nhìn Lãnh Mộ Tuyết lòng của Khiêm Tử Lăng càng rối bời khó tả ,một nửa là giận một nửa là thương.

Giận vì hắn không thể bảo toàn sinh mệnh của mình ,thương vì hắn đã chịu nhiều dày vò linh hồn khi nhập ma biến quỷ.

_"Mộ Tuyết!.

ngươi bây giờ đang suy tính gì!.

ngươi vẫn còn muốn đi theo ta chứ?"
Bất chợt Lãnh Mộ Tuyết mở mắt ra khiến cho Khiêm Tử Lăng thoáng cái giật bấn người.

_Hước!
Con ngươi màu đỏ ánh nhìn hung hãn của Lãnh Mộ Tuyết đúng là gây áp chế tinh thần khủng khiếp cho người đối diện,cả Khiêm Tử Lăng cũng hoảng vía.

Thoáng chốc ánh nhìn của Lãnh Mộ Tuyết dịu hẳn xuống ,mài hắn chau nhẹ ,vẻ mặt ngáo ngơ.


_Gì thế?sao ngươi nhìn ta chầm chầm như thế!.

Lúc này Lãnh Mộ Tuyết thu lại ma lực,mắt không rời mắt của Khiêm Tử Lăng,cả hai vẫn nhìn nhau ,Khiêm Tử Lăng không buồn trả lời câu hỏi của Lãnh Mộ Tuyết,hắn nhìn Y một lúc rồi xoay người ngồi đối mặt với Lãnh Mộ Tuyết,hắn đưa tay nhẹ nhàng áp lòng bàn tay vào má của Lãnh Mộ Tuyết.

Tim của Lãnh Mộ Tuyết đập loạn xạ,mắt Y mở to chớp chớp,mặc dù lửa bên ngoài vẫn cháy rực,nhiệt độ của hai người trong động vẫn lạnh buốt như băng,nhưng Lãnh Mộ Tuyết cảm thấy máu trong thân của mình sôi sục,Y nuốt khan một cái,cổ họng khô khốc cất tiếng hỏi.

_Ngươi!.

ưm!.

Khiêm Tử Lăng đặt nhẹ môi lên mút lấy cánh môi của Mộ Tuyết khiến cho Y nghẹn lời không thốt lên được,Y đưa tay đẩy ngực của Khiêm Tử Lăng ra,lại bị Hắn vòng hai tay ôm chặt lưng và sau gáy,Hắn ấn mạnh khiến cho mặt của Mộ Tuyết càng sát vào mặt hắn.

Mộ Tuyết lại đẩy vào ngực của Khiêm Tử Lăng cố tạo khoảng trống.

_Ưm! ngươi giở chứng gì vậy hả!.

.

ưm!.

Lần này Khiêm Tử Lăng mạnh bạo hơn Hắn dùng hai tay xé toạc một cái khiến cho chiến bào Dị Thần của Lãnh Mộ Tuyết rách ra làm hai phần lộ cả trung y mỏng manh màu đỏ bên trong,Mộ Tuyết trợn tròn mắt nhìn một cái vào y phục của mình rồi ngước lên nhìn Khiêm Tử Lăng.

_Ngươi!.

.

Khiêm Tử Lăng đứng phất dậy nắm lấy tay của Mộ Tuyết kéo Y đứng lên ,chưa kịp để Y phản ứng Hắn đã bế thốc cả người Y đem đặt nằm lên một chỗ đất bằng phẳng hơn,hắn thẳng tay giật phăng bộ trung y còn lại trên người của Mộ Tuyết quăng đi,thân thể trắng nõn như trứng gà bóc của Mộ Tuyết lộ ra , không có cơ bắp cuồn cuộn nhưng vẫn săn chắc ,vòng eo thon,đôi chân dài thẳng tắp
những vết sẹo chằng chịt cũng không làm mất đi vẻ tuyệt mĩ của cơ thể này.

Khiêm Tử Lăng nhanh chóng cởi bỏ y phục của mình,vừa nhìn thấy thân thể cường tráng của Khiêm Tử Lăng ,Lãnh Mộ Tuyết như bị trúng mê thuật ,Y nhìn hắn không rời mắt,mặt nóng lên bừng bừng.

_"Cơ thể của Hắn vẫn tuyệt mĩ như vậy!.

eo thon hữu lực,đôi chân dài, cơ thịt săn chắc! "
Những nụ hôn vội vã của Khiêm Tử Lăng đặt lên mặt lên mũi lên cằm Mộ Tuyết khiến cho Y ngơ ngác nằm im thở dốc không biết nên làm gì,đầu óc thả lỏng không còn gồng cứng chống đối.

Khiêm Tử Lăng miết đầu mũi lên cổ rồi xuống ngực của Mộ Tuyết,hắn tham lam hôn hít như muốn cắn nuốt Y,đôi tay mạnh bạo của Hắn luồn lách vuốt ve chiếc bụng phẳng lì ,rồi chạm vào vật ở giữa hai chân của Y,hắn vuốt ve một lúc khiến cả người của Mộ Tuyết căng cứng lên,Y thở hỗn hễnh ,dồn dập,đuôi mắt phím hồng ẩn chút nước,Khiêm Tử Lăng nằm lên hẳn trên người của Mộ Tuyết,một tay hắn chống bên cạnh cổ của Y một tay giữ lấy một chân của Y gác lên hông của mình,bất ngờ hắn nhoài người thúc một cái.

_Á!.

ưm!.

Mộ Tuyết đau điếng nhổm người bật dậy ,bị Khiêm Tử Lăng dùng tay ấn xuống giữ chặt.

_Á!.

ngươi nhẹ nhàng một chút không được à!.

aa!.

ưm!.


aa!.

Khiêm Tử Lăng bóp lấy cằm của Mộ Tuyết giữ cho mặt của Y nhìn thẳng mình,Hắn thô bạo mút lấy môi ,đầu lưỡi càn quét xâm chiếm vào trong khiến cho Mộ Tuyết không thể nói tiếp.

Qua độ nửa ngày Khiêm Tử Lăng mới chịu thả Lãnh Mộ Tuyết ra,cả hai đầu tóc rối bù,mệt rã rời,nằm cạnh nhau,Khiêm Tử Lăng nghiêng người choàng tay ôm lấy Mộ Tuyết sát vào lòng mình,hắn đặt hẳn cằm lên đầu của Y,nhỏ giọng hỏi.

_Đau lắm à! sao không nói gì!.

Mộ Tuyết đang úp mặt vào ngực của Khiêm Tử Lăng dưỡng tâm một chút vừa nghe qua câu hỏi vô lý của hắn ,Y muốn tung chưởng đánh cho hắn văng ra khỏi động ,nhưng nghĩ lại hắn cũng biết quan tâm mình nên gắng dần xuống bậm nhẹ môi,ậm ừ.

_Ừm!.

Khiêm Tử Lăng đưa tay nâng cằm Mộ Tuyết lên ,ở góc nghiêng nhìn Mộ Tuyết càng tuấn mĩ hơn,Khiêm Tử Lăng không dần lòng nổi ,lại hôn nhẹ lên trán của Y.

_Ta xin lỗi!.

Lãnh Mộ Tuyết thở nhẹ thông cảm,Y rũ mi nói nhỏ.

_Không sao! đây đâu phải lần đầu của ta và ngươi!.

ưm!.

Khiêm Tử Lăng lại tham lam mút lấy cánh môi của Mộ Tuyết,Mộ Tuyết cố vùng ra ,gào lên muốn bể cổ họng.

_Cái tên cuồng dâm này!.

.

ông vẫn còn đau đấy! á! aaaaa!.

Lần này thì Khiêm Tử Lăng cho Mộ Tuyết ngồi hẳn lên đùi mình.

_Ta đổi cho ngươi ngồi trên rồi!.

đừng gào rú nữa!.

_Yaaa! ai thèm !.

buông ta ra đi tên dâm tặc này!.

ta cắn đấy!.

.

_Phập phập!.

.

_Aaa!.

ngươi có răng nanh á!.


.

đừng cắn vào cổ.

.

aaa!.

tên nhóc này!.

.

grừ!.

Khiêm Tử Lăng ôm Mộ Tuyết chuyển người một cái lại đè Y nằm xuống dưới.

_Đừng trách ta không thương hoa tiếc ngọc!.

.

aaa!
Mộ Tuyết dùng chân đạp vào bụng Khiêm Tử Lăng, nhưng bị Hắn tóm được cổ chân,Hắn thô bạo như thế vậy mà lại quay đầu sang hôn vào cổ chân của Mộ Tuyết ,còn từ từ hôn xuống đến đùi khiến cho Y mềm nhũn ra,lại nằm im.

_Lần này ngươi không nhẹ nhàng ta triệu Hoả Lôi ra bằm thây ngươi!.

Khiêm Tử Lăng mỉm cười ma mãnh,đặt hẳn chân của Mộ Tuyết lên vai mình.

_Aaaa! !
Kết giới lửa vẫn cháy rực bên ngoài,bên trong động xuân tình hoan hợp,Lãnh Mộ Tuyết và Khiêm Tử Lăng dây dưa triền miên suốt ba ngày sau vẫn chưa rời khỏi động.

! !.

Kể về không gian tâm thức khi Ma Tôn điên tiết trút xuống Mũi Trâu hàng loạt chưởng lực nhưng đều bị cô đỡ lại được.

_Ha ha ha !.

Ma Tôn ngươi đừng cố nữa ngươi không thể giết được ta đâu! ha ha!.

Ma Tôn dùng hết ma lực phát ra một chưởng ,Mũi Trâu liền phát chưởng đỡ lại,cả hai đấu ma lực ,ngang tài ngang sức.

Trong khi Mũi Trâu vẻ mặt tự tin tràn đầy năng lượng thì Ma Tôn càng lúc càng nóng máu,mắt rực lửa hận,ma lực càng trở nên suy giảm.

_Khốn kiếp ngươi không phải là linh hồn của Tam Giới này!.

.

yaaaa!.

.

ngươi từ Thời Không đến! !
Mũi Trâu nhếch mép cười khẩy
_Hừ!.

Không hổ danh là Ma Tôn,chuyện này ngươi cũng biết!.

ta khá khen cho ngươi!.

.

_Hước!.


.

ngươi!.

.

đồ nham hiểm!.

yaaaaa!.

.

_Ha ha ha! !
Ma Tôn không ngờ Mũi Trâu cũng đã học được Ma Công hút quỷ hồn của Hắn,và cố tình chọc cho hắn phát ra ma lực để cô phát công thu tóm ,toàn bộ ma lực của Ma Tôn cứ thế chuyển sang người của Mũi Trâu,đến Quỷ hồn của hắn cũng bị Mũi Trâu nuốt vào miệng.

Mũi Trâu ngồi xuống định thần ,dùng khả năng nhìn thấy ký ức của Ma Tôn vận hành ma lực chạy quanh thân của mình.

Những ký ức của Mũi Trâu từng bị lừa gạt,ức hiếp ,yếu hèn đều bị xoá sạch,tâm tính hiền lành nhút nhát cũng biến mất đổi lại cô hấp thu tính khí ham vọng,cuồng sát ,độc đoán của Ma Tôn,pha lẫn tính ương ngạnh của Lãnh Mộ Tuyết.

Đang tự mình triệt hạ những tâm tính tốt thì bên tai của Mũi Trâu cứ vang lên tiếng của Khiêm Tử Lăng gọi tên mình văng vẳng.

_Mộ Tuyết,Mộ Tuyết!.

_Ta không phải là Nguyễn Sơn Hùng,ta không phải là Mũi Trâu, không phải là Ma Tôn!.

.

ta là Lãnh Mộ Tuyết!.

yaaaaa!.

.

Mũi Trâu bứt phá chiếm lĩnh tâm thức của Lãnh Mộ Tuyết mở mắt tỉnh lại.

Như một người mang ký ức của ba kiếp luân hồi Lãnh Mộ Tuyết bây giờ hoàn toàn là một nam nhân có suy nghĩ độc lập ,tâm cơ tà ác.

! ! !
Nội thương của Khiêm Tử Lăng đang dần hồi phục ,nhưng Hắn không hiểu tại sao Lãnh Mộ Tuyết vẫn nhất quyết đi đến Tây Quỷ Sơn.

_Nội thương của ta có thể tự hồi phục vì máu huyết của Hoàng Gia Ma Tộc có khả năng tự chữa lành, không cần phải đến Tây Quỷ Sơn,hay là chúng ta về Lan Nguyệt Điện nha.

Lãnh Mộ Tuyết chấp tay sau lưng nhìn Tử Lăng nhướn một bên đầu mài.

_Lan Nguyệt Điện?là nơi nào!.

tại sao phải đến đó chứ?
_Bạch Diễn Tình đã từng nói với ta chả của ta có một Cung Điện ở Tây Thành tên là Lan Nguyệt,chúng ta đến đó sinh sống đi!.

.

Cha của Khiêm Tử Lăng là Khiêm Lăng
Thành Hoàng Tử có một Cung Điện ngự ở phía đông Tây Thành tuy không nguy nga lộng lẫy nhưng cũng là một biệt viện lớn ,chứa hơn ba trăm nô bộc.

Từ khi Khiêm Lăng Thành chán cảnh tranh quyền trong dòng tộc đã bỏ đi ngao du khắp nơi hơn hai trăm năm qua chưa hề trở lại.

Khi Khiêm Tử Lăng xưng Vương ở Quỷ Cung cũng chẳng đến Tây Ma Vực xem thử Tây Thành như thế nào ,hắn chỉ biết dòng tộc Khiêm Lăng vẫn còn hơn năm vị Hoàng Tử đang cai quản Tây Thành.




Bình luận

Truyện đang đọc