TÔNG CHỦ ÁC MA CỦA TA


Lãnh Mộ Tuyết vận công lập tức cả người của Y phát ra ánh sáng đỏ quỷ dị,ma khí tạo ra sức mạnh hủy diệt kinh khủng,chỉ thoáng thấy một vòng tròn lướt ra như sóng nhẹ gợn mặt hồ,nhanh hơn chớp mắt,ma tức đã quét sạch bọn trung quỷ ,tiểu quỷ canh gác cổng thành bụi theo gió sa mạc bay đi.

Vẻ mặt cao ngạo,ung dung tự đắc ,chấp tay sau lưng Lãnh Mộ Tuyết bước đi qua cổng thành vắng ngắt,còn nhếch nhẹ khoé miệng cười khẩy.

_Một lũ vô dụng ,quỷ hồn cũng chẳng ích lợi gì cho ta,làm cát Sa Mạc đi cho rảnh mắt.

Lãnh Mộ Tuyết đi theo cảm nhận huyết nhục của Hoàng Gia Ma Tộc mà tìm kiếm Khiêm Tử Lăng,vừa bước qua cổng thành đã nhìn thấy khắp nơi giăng đèn đỏ kết hoa,khắp nơi chữ song hỷ bằng kim quang đỏ bay vờn như bướm lượn khiến cho Lãnh Mộ Tuyết có cảm giác bực bội.

_Chú thuật của Quỷ cấp Đại! ngoài Ả Bá Dực Mị Cầm thì chẳng có thể là ai ở đây bày trò ủy mị như thế,nhưng không phải là Ả muốn thủ tiết chung tình chịu tang cho Khiêm Lăng Thành hay sao,sao bây giờ lại cho treo đèn kết hoa như chuẩn bị hôn lễ thế này?
Lãnh Mộ Tuyết ngẫm nghĩ một lúc thì ánh mắt chợt lóe lên tia ngỡ ngàng,môi Y run run,cắn chặt răng.

_Hừm dung mạo của Khiêm Tử Lăng không phải là rất giống với Khiêm Lăng Thành hay sao,khốn kiếp! lẽ nào Ả Mị Cầm này đang muốn giở trò với Khiêm Tử Lăng?grừ!.

Cơn giận bổng dưng bốc lên làm cho đôi mắt vốn đã đỏ ngầu của Lãnh Mộ Tuyết càng tăng thêm sát khí,ma tức xung quanh thân thể của Y cũng phát ra làm cho hoa đèn xung quanh nổ tan tành,Y đi đến đâu chữ hỷ cháy đen biến mất đến đó.

Hôm nay đúng vào ngày cử hành hôn sự của Bá Dực Mị Cầm và Khiêm Tử Lăng cho nên quỷ nô tập trung rất đông về Chính Điện,một mặt để tham dự hôn lễ duy nhất suốt hơn hai trăm năm qua mới có, một mặt cũng là để bảo vệ Chính Điện,bảo đảm hôn lễ diễn ra thuận lợi.

Trong Đại Sảnh Chính Điện nơi đặt chiếc ngai Vương giờ là một bàn hương đèn có đặt bài vị của Phụ Vương Mị Cầm cùng bức màn chữ song hỷ bằng kim quang đỏ.

Khiêm Tử Lăng và Bá Dực Mị Cầm mỗi người tay cầm mỗi đầu dây cầu hoa ,từ từ bước vào lễ đường,Tân nương mặc bộ giá Y màu xanh ngọc điểm những cánh hoa ngọc lan đỏ ,đầu đội mão phụng,quý phái kiều diễm,Khiêm Tử Lăng mặc bộ y phục Tân Lang màu đỏ,đầu cài kim quan bạc đính ngọc xanh biếc,khuôn mặt lạnh lùng không vui không buồn của Hắn lại toát lên vẻ nghiêm nghị,oai phong lạ thường.

Cả hai dừng lại trước bàn hương đèn,chờ cho một ả quỷ nô hô câu bái tổ tiên,liền gập người cúi lạy.

_Nhất bái Tiên Vương! ! lạy!.

.

_Xoẹt!.

_Uỳnh!.

.

Một luồng ma lực cực mạnh cực nhanh mang theo chút oán khí từ ngoài bay đến như sét đánh làm cho bọn quỷ nô đứng hai hàng trái phải bị hất văng vào vách Đại Sảnh,có tên ối máu chết tươi,có kẻ nghiêng ngả ôm ngực đứng không vững,vẻ mặt chưa hết bàng hoàng,Châu Hoa cũng bị hất bay lên trần nhà rồi rơi trở xuống,cú hất mạnh khiến Ả cũng thổ huyết,còn Mị Cầm và Khiêm Tử Lăng kịp thời dịch chuyển né tránh sang hai bên,nhưng sức bật của chưởng lực quá mạnh khiến cho bọn họ lùi về mấy bước.

Bàn lễ đường bị phá tan biến mất ,khiến cho Mị Cầm tức đến tía tai đỏ mặt,Ả nghiến răng nghiến lợi hét lớn.

_Khốn kiếp là kẻ nào to gan lớn mật dám phá hôn lễ của Bá Dực Mị Cầm ta!.


Một cơn gió cuồn cuộn kéo đến réo lên hù hụ u u theo bước chân vỗ trên nền đá lộp bộp,dáng người sáng chói từ y phục đến màu da xuất hiện ở phía cửa Cung Điện,khí thế của Hắn làm cho bọn Trung Quỷ,tiểu quỷ run lẩy bẩy,Mị Cầm thì nhăn ấn đường,ánh mắt ngạc nhiên còn Khiêm Tử Lăng vẫn là một cái mặt lạnh tanh,không động thanh sắc, như đối với cái tên bí ẩn y phục trắng tinh này đây Hắn chẳng quen chẳng biết cũng chẳng cần phải thể hiện cảm xúc gì.

Mị Cầm sau khi xốc lại tinh thần cũng bật ra một câu khiến cho sự tĩnh lặng phá vỡ.

_Lãnh Mộ Tuyết!Ngươi còn dám quay trở lại Biệt Thành Vong Tình này sao?Lần trước ngươi đào hôn bỏ trốn bây giờ trở về phá hôn sự của ta,ngươi chính là không biết Địa Ngục là gì à?
Lãnh Mộ Tuyết cắn nhẹ môi dưới kiềm nén cơn thịnh nộ khi thấy Khiêm Tử Lăng mặc y phục Tân Lang.

Y nghiến răng rích từng chữ giận dỗi.

_Ngươi không cho ta mặc y phục màu đỏ còn cười nhạo ta giống Tân Lang,vậy mà hôm nay ngươi đang mặc cái gì kia?Còn tổ chức cả yến tiệc! thật là vui vẻ quá nhỉ?Khiêm Tử Lăng ngươi có gì để nói với ta không?
Châu Hoa nhìn thấy Lãnh Mộ Tuyết thì trong lòng sôi sục hận thù xưa,chẳng nói chẳng rằng phát công đánh tới Y.

_Yaaaa! Lãnh Mộ Tuyết tên đào hôn đáng nguyền rủa! đi chết đi!
_Ầm!.

Một cái liếc mắt sắc lạnh của Mộ Tuyết khiến cho bàn ghế trong Đại Sảnh bay lên vèo vèo cản phá chưởng lực đó của Châu Hoa đồng lúc văng trúng mấy chục tên quỷ binh quỷ tướng khiến bọn chúng nằm bất động,chưa dừng lại ở đó Lãnh Mộ Tuyết bồi thêm một chưởng đánh đến Châu Hoa,Ả trung quỷ ma lực yếu kém liền nổ tung.

_Dám chen ngang lời ta,chết đi! yaaaa!.

_Uỳnh!
Mị Cầm trợn mắt kinh hãi nhìn Lãnh Mộ Tuyết, không thể ngờ rằng chỉ hơn mười năm mà tên Tiểu Quỷ lại có ma lực lợi hại như vậy chỉ một chưởng đã lấy mạng của một Trung Quỷ tu luyện hơn ba trăm năm.

_"Sao lại như vậy lúc trước Hắn chỉ là một Tiểu Quỷ tại sao bây giờ lại có ma lực của Quỷ cấp Tuyệt Đại!.

hước! ma ấn trên trán của Hắn.

.

là! là! Dị Thần!.

sao có thể!.

hừm!.

hôm nay là ngày đại hỷ của ta !.

mặc kệ ngươi có là Đại La Thần Tiên hay Quỷ Vương Điện Hạ!.

.


Bổn Cũng cũng không tha cho ngươi! "
Mị Cầm liền tung loan đao Uyên Ương ra bất ngờ tấn công Mộ Tuyết để lấy lại thể diện của một chủ thành.

_Hừ! tên hỗn chướng đáng ghét chết đi!.

yaaa!.

Loan đao bay vun vút,sát khí hừng hực lao vào Mộ Tuyết như muốn băm nhuyễn Y ra,thế nhưng Lãnh Mộ Tuyết không hề dịch chuyển,chỉ dùng một tay vẽ vòng tròn tạo ra một luồng ma lực xoáy khống chế đôi loan đao Uyên Ương bay vòng tròn theo ,bất ngờ Y đẩy mạnh một cái,hai cây loan đao Uyên Ương xoay mũi bay ngược về hướng Mị Cầm,nhanh như chớp sáng,đã cấm phập vào bụng Ả,chỉ kịp nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Mị Cầm.

_Phập!
_Á!.

Chướng độc phá ma đan của Uyên Ương loan đao chạy xộc vào ngực của Mị Cầm khiến cho Ả đau đớn lăn lộn.

_Á! Lăng Thành!.

Lăng Thành cứu thiếp!.

Lãnh Mộ Tuyết bước đến vài bước,miệng nhoẻn nụ cười đắc ý hả hê khi thấy tình địch bị trúng chiêu kêu gào thê lương.

_Ngươi gọi Khiêm Lăng Thành để làm gì?sớm muộn gì ngươi cũng đến Địa Ngục Vô Gián mà gặp Hắn thôi!
Nhưng niềm vui chưa trọn vẹn thì Y nghe nhói bên hông mình một cái ,quay sang nhìn lại đã thấy Khiêm Tử Lăng tay giữ Huyền Kiếm không nói không rằng đã đâm vào mạng sườn của Y.

Mũi kiếm cắm sâu cả gang tay,máu của Mộ Tuyết chảy đỏ cả y phục trắng.

Đôi mắt Y xoe tròn trợn to kinh ngạc,đầu mài hạ thấp,con ngươi dao động,ánh mắt ẩn chút đau thương,nhìn Khiêm Tử Lăng qua một lúc mới mở miệng nói.

_Tại sao lại đả thương Ta!.

Khiêm Tử Lăng mặt không biểu cảm nói.

_Ta không cần biết ngươi là ai nếu dám động vào Cầm Nhi người mà ta yêu thương nhất, ta sẽ giết không tha.

Mộ Tuyết nghe xong càng muốn phát tiết,mặt của Y đỏ bừng giận dữ,dùng tay không chụp lấy thanh Huyền Kiếm,nghiến răng nói.

_Người mà ngươi yêu thương nhất!.

.


là Ả?
Không suy nghĩ hay chằn chừ Khiêm Tử Lăng vẫn giữ nét mặt đơ cứng đáp một cách lạnh lùng.

_Đúng!
Cơn ghen tam bành trong lòng của Lãnh Mộ Tuyết không còn kiềm lại được,mắt của Y long lên sòng sọc,đỏ rực,môi run run mấp máy nói.

_Nếu ta một mực muốn giết Ả thì sao?
Lúc này tay giữ lưỡi kiếm của Lãnh Mộ Tuyết đã nhỏ máu xuống nền Đại Sảnh,đọng lại một vũng ,Khiêm Tử Lăng cũng không màn đến,ánh mắt của hắn mơ hồ chỉ nhìn đăm đăm vào mặt của Mộ Tuyết nói.

_Dù là chân trời hay góc biển, Truy sát đến cùng!.

Mộ Tuyết phá lên cười sằng sặc ,tiếng vang vọng cả Biệt Thành.

_Ha ha ha ha!.

.

Sau một tràn cười đầy uất hận đó,cả thân thể của Lãnh Mộ Tuyết biến đổi,từ y phục thường ngày trắng tinh chuyển sang giáp chiến màu đỏ của Dị Thần,mặt nổi lên nhiều chữ thượng cổ,mài kiếm cất cao ,sát khí ngút trời,một cú hất tay đã đẩy Khiêm Tử Lăng bay văng vào vách Đại Sảnh,Huyền Kiếm theo đó cũng rút ra khỏi người của Y.

Lãnh Mộ Tuyết quay sang nhìn Bá Dực Mị Cầm với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Ả,khiến cho Ả sợ hãi cố bò trườn trên nền nhà tìm đường thoát,nhưng bị Lãnh Mộ Tuyết chụp lấy đầu tóc,móng vuốt của Y vừa dài vừa nhọn ,bấu chặt vào sọ của Ả ,khiến cho Ả đau đớn kêu la.

_Á! á! Lăng Thành!.

cứu thiếp!.

Lăng!.

aaa!.

Mộ Tuyết vẻ mặt hung ác đúng chất của chủ nhân Địa Ngục Vô Gián,nhe răng trợn mắt dí mặt của Mị Cầm đến sát bên mặt mình nói.

_Bà đây tiền kiếp đã chịu nhiều nỗi uất ức ,đến lúc trọng sinh mới tìm được tình yêu của đời mình!.

vậy mà bọn bây hết đứa này đến đứa khác muốn cướp Tử Lăng của ta!.

mỹ nữ sao ?chỉ là một lớp da giả tạo thấp hèn! ngươi dám mê hoặc Hắn!.

Grừ!
_Á! á! Lăng Thành!.

aaa!
Mộ Tuyết thẳng tay lột đi một bên da đầu lẫn da mặt của Mị Cầm làm cho gương mặt Ả bị hủy nghiêm trọng,đau đớn tột cùng,Ả lăn lộn trong vũng máu ,khóc lóc gào rú,một phần vì độc hủy diệt Ma đan trong tim Ả hoành hành một phần vì lớp da bị lột đi đã bị yểm chú khiến cho máu huyết Hoàng Gia Ma Tộc của Ả không thể tự chữa lành.

Mộ Tuyết buông tay thả Ả ra vừa quay đầu đã bị Khiêm Tử Lăng dùng Huyền Kiếm tấn công,Mộ Tuyết dùng tay không đỡ kiếm,kiếm khí của Lãnh Mộ Tuyết tựa như Ma Tôn lúc xưa,vừa nhanh vừa mạnh chuẩn xác đến kinh hồn,mỗi lần va chạm chỉ kịp nhìn thấy loé lên ánh kim quang đỏ,Mộ Tuyết vừa đỡ chiêu vừa bay lùi ra phía cửa,chẳng bao lâu đã dụ Khiêm Tử Lăng đuổi theo ra ngoài sân Chính Điện.


! !
Bạch Diễn Tình sau khi khiến cho Khiêm Tử Lăng bộc phát độc chú đã quay về Tư phòng chờ Châu Hoa thả Tiểu Đông Kỳ Vân,nhưng Ả đâu phải kẻ biết giữ lời, chờ một lúc tâm trạng của Bạch Diễn Tình hết kiên nhẫn,Y dịch chuyển đi tìm Châu Hoa.

Đúng lúc Châu Hoa nhận lệnh cai quản Biệt Thành phải ở Đại Điện giải quyết những báo cáo của quỷ tướng về chuyện tuần tra ở Sa Mạc ,Bạch Diễn Tình giả thành dung mạo của Ả đi đến Tư phòng cứu thoát Tiểu Đông Kỳ Vân rồi bỏ trốn khỏi Biệt Thành.

Khi ra đến cổng thành Y một tay bế Tiểu Đông Kỳ Vân ngoái đầu nhìn lại Biệt Thành thở dài.

_Thiếu Chủ ta xin lỗi Tiểu Đông Kỳ Vân này nhất định phải đến Tây Quỷ Sơn,ta đành để ngươi tạm thời chịu nhục nơi này! sau khi ta luyện hồn cho Hắn xong ta sẽ quay lại cứu ngươi!.

Nói xong Bạch Diễn Tình cưỡi gió bay đi.

Châu Hoa sau khi xử lý xong các báo cáo của quỷ tướng thì trở về Tư phòng mới biết Bạch Diễn Tình giả mạo ả cứu đi Tiểu Đông Kỳ Vân,ả tức tối cho người đuổi theo Y bắt về ,nhưng không kịp đành nuốt cục tức xuống bụng.

_Hừ! ta định rằng ngày mai giữa hôn lễ sẽ cho Bạch Diễn Tình xuất hiện kích động Khiêm Lăng Bình,nhưng không thể ngờ Công Chúa đã tẩy sạch ký ức của Hắn rồi,còn muốn nhanh chóng cử hành hôn lễ vào ngày mai,lúc nào cũng quấn lấy Hắn như hình với bóng như sợ Khiêm Lăng Bình bay mất vậy ,grừ !.

bây giờ giết Hắn còn khó hơn lên trời!.

Một ngày sau khi Bạch Diễn Tình rời khỏi Biệt Thành Vong Tình thì Lãnh Mộ Tuyết tìm đến,đúng lúc hôn lễ của Mị Cầm đang tổ chức.

! !
Lúc này quỷ nô khắp Biệt Thành đổ dồn đến tiếp cứu Mị Cầm,nhưng chưa bước vào Đại Sảnh đã bị Lãnh Mộ Tuyết mở Thiên Oán thả Lệ Quỷ xuống cắn nuốt ,màng lửa lại nổi lên rợp trời , từ Chánh Điện Biệt Thành Vong Tình cột lửa bắt đầu lan rộng ra.

Mộ Tuyết bay lên lơ lửng trên không trung,Khiêm Tử Lăng cũng bay lên theo,đối diện Y.

Ánh mắt của Mộ Tuyết đầy giận dữ lẫn ghen tức ,nói với giọng trầm nhưng âm vang truyền đi xa hơn cả dặm.

_Ngươi chỉ vừa gặp Ả thì đã nhất kiến chung tình như thế à?ha ha ha ha!.

.

thật là ngưỡng mộ!.

.

ngưỡng mộ!.

.

giờ thì ngươi đưa mắt nhìn Ả một lần sau cùng đi,vì ta sẽ cho hai ngươi đời đời kiếp kiếp không thể gặp nhau nữa.

Khiêm Tử Lăng chưa kịp hiểu ra lời của Mộ Tuyết nói có nghĩa gì thì chỉ thấy Y giơ tay ra trước mặt búng tách một cái.

Lửa Địa Ngục từ cột lửa Thiên Oán lan ra khắp nơi,lửa cháy thiêu đốt mọi thứ,Biệt Thành Vong Tình chỉ trong chớp mắt đã thành bình địa,quỷ nô tan rã quỷ hồn thoát ra hoà vào màn lửa thành một,kêu gào trôi nổi,Mị Cầm cũng trở thành một quỷ hồn đỏ rực,méo mó giống như những quỷ hồn khác trôi nổi trong màn lửa không thể nhận diện,Khiêm Tử Lăng chỉ kịp thốt lên rồi chẳng còn biết quỷ hồn nào là của Mị Cầm nữa.

_Mị Cầm!


Bình luận

Truyện đang đọc