TỔNG TÀI ANH QUÁ BÁ ĐẠO RỒI

Chương 63

“Chẳng qua tôi nhìn dáng vẻ kiêu căng của Tô Nhược ‘Vân không quen mát, tự cho rằng bản thân đã gả vào gia đình quyền quý thì sẽ thong dong an nhàn sao? Quá ngu ngốc”

Tiêu Mạch Nhiên cười lạnh một tiếng.

“Cái cô Tô Nhược Vân này cũng quá ngu ngốc, đến sợi dây chuyền của bản thân có đặc điểm gì cũng không biết, còn cứ khăng khăng nói nó quý giá thế nào, cũng không biết với loại đầu óc như cô ta, làm sao mà có thể chinh phục được Mộ Dung Dịch”

Tiêu Mạch Nhiên mỉm cười, thời đại này còn có người may mắn đến thế.

Thứ cô phải cố gắng rất lâu cũng không có được, người khác lại có được dễ như trở bàn tay.

Không công bảng, thật sự không công bảng.

“Nhà quyền thế..”

“Chị Mạch Nhiên, thực ra chị và..”

Lời của Hạ Liên còn chưa nói xong, Tiêu Mạch Nhiên đã ngắt lời cô: “Em đi ngủ đi, tôi cũng ngủ đây”

“Được rồi, chị Mạch Nhiên, hay là chị đi tìm anh ấy đi, phụ nữ mà, lúc nên dè dặt thì dè dặt, nhưng có lúc cũng nên chủ động một chút” Hạ Liên thấy Tiêu Mạch Nhiên không nói gì, liền nói: “Chị Mạch Nhiên, ngủ ngon”

Nói xong, cô liền về phòng ngủ phụ.

Tiêu Mạch Nhiên nhấc tay trái lên, trên cánh tay trái của cô buộc một chiếc khăn màu vàng tơ, cô từ từ gỡ chiếc.

khăn kia xuống.

‘Vết sẹo trên cổ tay liền hiện ra, đó là vết sẹo hình dấu răng.

Tay phải của cô nhẹ vuốt ve vết sẹo kia, ký ức quay trở Về năm năm trước.

Trải qua bão táp đêm qua, buổi quay sáng hôm sau lại không hề có chút ảnh hưởng nào, ngẫu nhiên sẽ có người bàn luận vài câu, cũng không ảnh hưởng tới đại thể.

Chỉ là không ngờ tới, Tô Lam cô cũng có lúc may mắn.

Tối nay, phó đạo diễn nói với cô, mấy đạo diễn quay cảnh đối đầu với cô gần đây đều có lịch trình khác, cảnh quay của cô có lẽ sẽ bị đẩy xuống cuối, vì thế, cô có thể nghỉ hai ngày.

Nghe thấy tin được nghỉ, không nghỉ ngờ gì, Tô Lam vui đến chết đi được!

Lập tức thu dọn đồ đạc rời khỏi Diêm Thành, vừa bước khỏi cửa, một chiếc LaFerrari liền đỗ bên cạnh cô.

Kính xe từ từ hạ xuống, khuôn mặt tà mị quen thuộc kia dần dần hiện ra trước mặt cô.

“Này! A Khanh, không phải anh cài máy nghe trộm trên người tôi đó chứ?”

Tô Lam chống nạnh nhìn Quan Triều Viễn.

Quan Triều Viễn mỉm cười: “Ai nói tôi đến tìm cô chứ, tôi không thể đến tìm mối làm ăn sao?”

Tô Lam liền quay đầu lại nhìn tấm biển Diêm Thành to lớn: “Ở đây anh cũng có mi Cô liền che miệng lại, đúng rồi, mấy cô diễn viên nổi tiếng kia rất giàu mà!

“Được rồi, lên xe đi, chuyện cô nợ tôi có phải có thể trả rồi không?”

Tô Lam nghĩ một lát, gật đầu: “Được rồi, vừa đẹp hôm nay tôi có thời gian”

Gô liền lên xe.

Quan Triều Viễn còn cho rằng Tô Lam thật sự đưa bản thân về biệt thự khu Rainbow, không ngờ cô đưa anh đến một nơi không biết tên.

Bình luận

Truyện đang đọc