TỔNG TÀI ANH QUÁ BÁ ĐẠO RỒI

Chương 723


“A Dịch luôn làm việc cẩn thận, sao có thể trêu chọc ai được?”.


“Cũng không nói trước được, đi đến đâu hay đến đó”


Lâm Thanh Phượng cũng chẳng có hứng ăn uống nữa.


Cuối cùng hai người họ ăn qua loa vài miếng rồi bảo người giúp việc dọn mâm.


Thành phố S.


Lúc này, nhà họ Hoắc cũng bừng sáng trong ánh đèn, căn nhà cổ kính tao nhã treo đèn lồng đỏ rực rỡ, thoạt nhìn cảnh đẹp ý vui.


Bốn người nhà họ Hoắc cùng với Giản Ngọc ngồi ăn cơm tất niên, sau đó cùng ra ngoài phòng khách trò chuyện.


Hai năm trước, sau khi bố mẹ Hoắc Vũ Long qua đời, vào mỗi dịp Tết đến, nhà họ Hoắc lại chìm trong bầu không khí vắng vẻ. Hoắc Tư Kiệt và Hoắc Tư Nhã còn nhỏ tuổi, con nuôi Giản Ngọc thì vẫn chưa kết hôn nên trong nhà chỉ có mấy người họ.


Hoắc Vũ Long luôn đối xử khoan dung độ lượng với người giúp việc, mỗi dịp Tết, ông đều không ngăn cản bất cứ ai muốn về nhà.


Hoắc Tư Kiệt vẫn luôn cúi đầu, trò chuyện, chúc Tết và tranh bao lì xì với các bạn học của mình qua WeChat, còn Hoắc Tư Nhã đã buồn ngủ, liên tục ngáp ngắn ngáp dài. Nhìn thấy cảnh này trong nhà, Hoắc Vũ Long không khỏi thở dài.


“Nếu chị vẫn còn thì có lẽ trong nhà họ Hứa sẽ náo nhiệt một chút, Ngọc Nhi, cũng đã đến lúc con nên kết hôn rồi, đến khi đó sinh mấy đứa bé, trong nhà cũng náo nhiệt hơn.”


Điều đáng sợ nhất ngày Tết chính là trong nhà vắng vẻ, quạnh quẽ. Nếu bầu không khí trong nhà quạnh quẽ thì mọi cảm xúc đau buồn sẽ dâng trào. Giản Ngọc nhìn Hoắc Vũ Long. “Tiểu Kiệt, Tiểu Nhã, hai em đi ngủ đi, Tiểu Nhã buồn ngủ đến nỗi không mở mắt nổi rồi kìa”


Giản Ngọc cười bảo. Sở Nhuận Chi cũng lập tức ngáp một cái. “Lớn tuổi rồi, không chịu được nữa, tôi cũng đi ngủ đây.”


Nói xong, bà ta bèn đứng dậy trở về phòng. Vừa rồi vẫn còn ngồi cùng nhau, nhưng chỉ trong phút chốc mà mọi người đã đi hết.


“Ngọc Nhi, giờ chỉ còn lại hai bố con chúng ta, con uống mấy ly với bố nhé?”


“Vâng, bố nuôi.” Giản Ngọc cũng không từ chối. Hai người ngồi ở trước bàn ăn nhỏ, trên bàn có mấy đĩa thức ăn và hai ly rượu. Giản Ngọc vừa liếc mắt đã có thể nhìn thấu suy nghĩ của Hoắc Vũ Long.


“Bố, con bảo Tiểu Kiệt và Tiểu Nhã rời đi là vì có chuyện muốn nói với bố.


“Có chuyện gì vậy?”


“Chuyện mà bố bảo con điều tra đã có manh mối rồi ạ.”


“Tìm được chị của bố rồi sao?!” Hoắc Vũ Long lập tức lấy lại tinh thần. Giản Ngọc cụp mắt xuống, suy nghĩ một lúc.


“Vốn dĩ hôm nay con không định nói với bố, vì tin tức này không được coi là tốt”


“Con mau nói đi!” Hoắc Vũ Long thúc giục, ông đã không đợi được nữa rồi.


“Con đã điều tra ở thành phố Z rất lâu, cuối cùng cũng tra được ra bác ở cùng một người đàn ông tên là Tô Khôn”


“Tô Khôn?! Không ngờ lại là ông ta!” Hoắc Vũ Long kinh ngạc nhìn Giản Ngọc.


“Bố nuôi, bố biết người tên Tô Khôn này ạ?”


“Bố biết nhưng không quen lắm, nhà ông ta bán rượu. Vào sinh nhật mười tám tuổi của chị bố cần một lượng rượu lớn để làm lễ trưởng thành cho bà ấy, khi ấy rượu được mua từ nhà máy rượu Tô Ký, người tên Tô Khôn này giao rượu với tư cách là con trai ông chủ, không ngờ lại là ông ta” Hoắc Vũ Long đập tay với vẻ đầy tiếc nuối. Ông tưởng rằng đã điều tra tất cả mọi người rồi, vậy nên mới để lọt thằng cha giao rượu này! Ai ngờ thằng cha này mới chỉ giao rượu một lần mà hai người đã đến với nhau rồi! “Con nói tiếp đi!”

Bình luận

Truyện đang đọc