TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 1389:

 

“Vũ Điềm, làm sao vậy?” Bạch Hạ ngồi bên cạnh cô nhóc hỏi bé.

 

“Cháu không muốn về nhà đâu, tối nay cháu muốn ngủ với cô chú, có thể không?” Cô nhóc bïu môi hỏi.

 

Điều này Bạch Hạ không thể quyết định, bởi vì bà nội bên kia có thể sẽ lo lắng cho cô bé, mà cô cũng sợ mình không thể chăm sóc tốt cho cô bé.

 

Lúc này, Hình Nhất Phàm ngồi bên cạnh cô bé, dỗ dành: “Thứ sáu cuối tuần chú lại đón cháu sang đây.”

 

“Không cần!” Cô nhóc lập tức tức giận nhăn gương mặt nhỏ.

 

Hình Nhất Phàm cũng không thể không đưa cô bé về nhà, anh đành phải nói: “Được rồi, chú gọi cho ba mẹ cháu, xem họ có đồng ý cho cháu ở lại không?”

 

Vừa nghe có thể ở lại, cô nhóc lập tức vui vẻ ôm lấy Bạch Hạ: “Cháu ngủ cùng với cô.”

 

“Được! Chúng ta cùng nhau ngủ ở phòng khách.” Bạch Hạ cũng hi vọng cô nhóc có thể ở lại.

 

Hình Nhất Phàm không biết nói gì, vậy anh phải ngủ một mình?

 

Hình Nhất Phàm cầm điện thoại xuống lầu gọi cho anh trai, vừa lúc bên kia Hình Liệt Hàn cũng định gọi cho anh.

 

“Anh vừa mới gọi điện thoại với mẹ, em không cần đưa về, anh với chị dâu em sẽ qua đón nó.”

 

“Anh, hai người đến đây?”

 

*Ừ! Đang ở trên đường, 10 phút nữa đến nhà em.”

 

“Vừa lúc cô nhóc này không chịu về, anh chị đến có thể nó sẽ chịu về.” Hình Nhát Phàm thở dài nhẹ nhõm.

 

Hơn 10 phút sau, bên ngoài biệt thự của Hình Nhất Phàm một chiếc xe có rèm xe tiến vào, dưới ngọn đèn mờ nhạt thân hình cao lớn của Hình Liệt Hàn xuất hiện, bên ghế phó lái Đường Tư Vũ một thân váy trang nhã, tóc dài tùy ý xõa sau lưng bước xuống, biểu lộ phong tình tựa như nữ thân.

 

Là một nghệ sĩ dương cầm, trên người cô mang hơi thở: của người làm nghệ thuật, loại phong thái thanh nhã thuẫn khiết này thường sẽ khiến cho đàn ông mơ ước mà không thể chạm vào.

 

Hình Liệt Hàn đứng ở bên cạnh cô, thần thái khí chất đều xứng đôi phù hợp với hình tượng nữ thần của cô, là một đôi vợ chồng mẫu mực.

 

Hình Nhất Phàm đi ra nghênh đón, chào một tiếng: “Anh hai, chị dâu đến rồi!”

 

“Vũ Điềm đâu?” Hình Liệt Hàn cười hỏi.

 

“Hờn dỗi ở trên lầu, đêm nay cô nhóc muốn ở lại.”

 

“Quấáy rầy hai em cả một ngày, như vậy sao được.” Đường Tư Vũ mỉm cười, tính cách của con gái cô rõ ràng nhất, cho nên mới cùng chồng mình tự đến đây đón cô bé về.

 

Chỉ sợ con gái chơi vui vẻ, buổi tối lại không muốn về nhà.

 

Hình Liệt Hàn nhìn vợ cười nói: “Đi, đi xem.”

 

Cô nhóc kia vừa nghe ba mẹ đến đón mình liền thực sự: tức giận, cô bé biết ba mẹ đến đây cô bé liền nhất định không thể ở lại.

 

Bạch Hạ dỗ bé, cô nhóc chu cái miệng nhỏ.

 

Nghe thấy thang lầu truyền đến tiếng bước chân, cô nhóc liền sợ tới mức từ sofa nhảy lên, nhanh chóng chui xuống bàn nhỏ bên cạnh trồn đi Bạch Hạ nhịn cười, quay đầu chào đôi vợ chồng vừa đến: “Anh hai, chị dâu.”

 

Đường Tư Vũ mỉm cười: “Tiểu Hạ, vất vả cho em rồi.”

 

Nói xong cô cúi người, liền biết con gái trốn ở dưới bàn, cô ngôi xôm xuông nói với cô nhóc kia: “Vũ Điêm, đi ra đi, chúng ta vê nhà nào.”

 

“Không muốn, con muốn ngủ với cô, con phải ở lại nhà chú.”

 

Hình Liệt Hàn ngồi xuống ghế sofa bên cạnh cô nhóc, vươn tay đem cô bé kéo ra ngoài, cô nhóc ở trong lồng ngực daddy nhất thời nước mắt chảy ra, khuôn mặt nhỏ nhắn gắt gao chôn trong ngực anh.

 

“Được rồi. Con đã ở đây một ngày, cũng chơi đủ rồi, phải về nhà thôi. Ông nội bà nội và anh hai đều ở nhà đợi con đói”

 

“Nhưng con muốn ở lại đây!” Cô nhóc biểu môi.

 

“Chú cô còn phải chuẩn bị cho hôn lễ, con ở đây sẽ quấy rầy chú cô. Không phải con cũng có một bộ váy nhỏ sao?

 

Nếu con quấy rầy chú cô, đến lúc đó con sẽ không thể mặc váy nhỏ tham dự hôn lễ đâu.” Hình Liệt Hàn kiên nhẫn dỗ dành.

Bình luận

Truyện đang đọc