TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 1402:

 

Không phải là ôm một cái thôi sao?”

 

“Dương tiểu thư, cô phải nhận thức rõ ràng, người phụ nữ của anh ta chính là chủ tịch tập đoàn Bùi thị, so với ông chủ chúng ta còn nhiều tiền hơn.”

 

Dương Điềm Điềm không khỏi thằm giậm chân một cái, cảm thán trên trời không công bằng, ban cho người phụ nữ kia xinh đẹp như vậy, còn cho cô năng lực cùng tài phú như vậy, còn có người đàn ông.

 

Mà cô ta đến bây giờ, chẳng có cái gì gặp may cả, cho dù có ít tiền, cũng đều bay hết.

 

Người đàn ông này đem hình ảnh một mực chờ đợi tin tức.

 

của Triệu Đống, Triệu Đống vô cùng hài lòng, để cho bọn họ mau chạy ra đây, không cần dừng lại thêm.

 

Dương Điềm Điềm không thể làm gì khác hơn là phẫn nộ rời đi.

 

Tâm tình Lam Thiên Thần có chút ảo não, cho nên, đây cũng là nguyên nhân vì sao anh không quá vui vẻ với trường hợp này, bởi vì nơi này nhiều phụ nữ ôm mục đích, trên người những cô gái này mùi dã tâm truy cầu danh lợi, làm anh cảm thấy chán ghét.

 

Bùi Nguyệt Hoàng trở về, cô liếc mắt là có thể nhìn thấy trong đám người kia thân ảnh thon dài mạnh mẽ rắn rỏi, cùng người đàn ông bốn phía làm nền, anh tựa như trăng sáng tồn tại vậy.

 

Lam Thiên Thần không cần nhìn, dường như biết là người phụ nữ của anh ở sau người, anh xoay người, Bùi Nguyệt Hoàng liền cười ôm lấy, Lam Thiên Thần ôm cô hôn một Cai.

 

Trong chốc lát buổi đấu giá lại bắt đầu, Lam Thiên Thần dùng 40 vạn đem đôi bông tai đấu giá được tới đưa cho Bùi Nguyệt Hoàng, Bùi Nguyệt Hoàng vô cùng hài lòng, bởi vì cô nhìn thấy toàn lực của người đàn ông này, chỉ bởi vì cô thích một vật.

 

Sau khi đấu giá xong, còn có một tiệc khiêu vũ, Lam Thiên Thần mời cô cùng nhau khiêu vũ, thế nhưng ở trong hoàn cảnh náo nhiệt như vậy, hai người đều muốn trở lại ngôi nhà tràn đầy tình yêu của bọn họ, yên tĩnh ở chung.

 

Rất nhanh, hai người tạm biệt Khương phu nhân tổ chức bữa tiệc, cùng nhau đi ra.

 

Bóng đêm bên ngoài, tuyệt vời, trăng lên cao, mát rượi như nước, Bùi Nguyệt Hoàng kéo Lam Thiên Thần, vòng qua đài phun nước, nhân viên đem xe Lam Thiên Thần lái đến bên cạnh.

 

“Tối nay ánh trăng thật đẹp quá! Chúng ta trở về lên tầng thượng thưởng thức bóng đêm đi!” Bùi Nguyệt Hoàng hướng anh nói.

 

“Ừm! Uống chút rượu đỏ, rất hoàn hảo.”

 

Lam Thiên Thần cười, nổ máy xe hai người trở về biệt thự.

 

Ở trên đường, Bùi Nguyệt Hoàng không có ăn no, giữa đường chạy qua một gian đồ nướng, Bùi Nguyệt Hoàng lên tiếng nói: ‘Dừng một chút, em muốn ăn đồ nướng.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng nhìn thầy một cửa tiệm nho nhỏ, nhưng bởi vì buôn bán chạy, lúc này đang xếp hàng mấy người, Bùi Nguyệt Hoàng chuẩn bị đẩy cửa xuống xe, anh lập tức nói: “Anh tới đó, em ở trong xe chờ anh.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng cười gật đầu, Lam Thiên Thần cất bước đi tới xếp hàng, bên cạnh có vài cô gái chờ bạn, lập tức ánh mắt bị Lam Thiên Thần hấp dẫn, có một người còn nhanh chóng cằm điện thoại di động chụp ảnh.

 

Bùi Nguyệt Hoàng ngồi ở ghế cạnh tài xế, nhìn chồng cô được hoan nghênh thế kia, cô thật sự không muốn để cho người phụ nữ khác chụp anh, nhưng mà, côi hiện tại cũng không thể đi nói những cô gái đó.

 

Cô chỉ có thể chịu đựng Lam Thiên Thần đứng ở nơi đó, bị mấy cô gái đánh giá từ trên xuống dưới, trong ánh mắt khao khát, còn có kích động, không thua gì nhìn thấy thần tượng của các cô.

 

Lam Thiên Thần mua bốn xiên nướng thơm phức trở về, Bùi Nguyệt Hoàng thích vô cùng cười: “Đôi khi bình thường em cũng thường bảo Hứa Mẫn mua cho em.”

 

“Nếu em thích, về sau mỗi ngày anh cũng có thể mua cho em.”

 

Lam Thiên Thần nghiêng người cười nói.

 

Bùi Nguyệt Hoàng gật đầu: “Được! Chờ lúc em muốn ăn sẽ nói cho anh biết.”

 

Hai người một mạch về tới trong biệt thự, trên hướng tầng thượng, mở một chiếc đèn, để lên khay, mở một chai rượu, vừa ăn đồ nướng, vừa thưởng thức ánh trăng, còn có nhà nhà đốt đèn xa xa.

 

Thời gian như vậy, yên tĩnh mà phong phú, dường như mỗi một phút mỗi một giây đều tràn đầy ý nghĩa.

 

Mười một giờ rưỡi, hai người đều hơi say rồi, cùng ôm nhau ngủ.

Bình luận

Truyện đang đọc