TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 1414:

 

“Thiên Thần, em tin tưởng anh!” Bùi Nguyệt Hoàng đột nhiên nói một câu.

 

Lam Thiên Thần hơi kinh ngạc nhìn cô: “Sao lại nói như vậy?”

 

“Em nói rồi, mặc kệ xảy ra chuyện gì, em đều sẽ tin tưởng anh.”

 

Ánh mắt Bùi Nguyệt vô cùng kiên định, chỉ vài tắm ảnh chụp không tính là gì, dù còn có mùi nước hoa xa lạ kia, còn cả tóc, nhưng đều không thể lay động được địa vị của Lam Thiên Thần trong lòng cô. Cô tin tưởng anh vô điều kiện, tin tưởng anh nhát định cho cô một lời giải thích hợp lý.

 

Lam Thiên Thần tuy rằng không biết cô đang nói gì, nhưng anh rất cảm động, anh gật đầu: “Ù! Anh nhát định không phụ sự tín nhiệm của em đối với anh.”

 

Lam Thiên Thần ngồi vào máy tính bên cạnh: “Anh phải xem tình huống chứng khoáng của Triệu thị! Em có muốn nghỉ ngơi một chút không?”

 

Bùi Nguyệt Hoàng đột nhiên không hi vọng anh sẽ đụng vào máy tính, bởi vì chuyện này đã đầy trên mạng, chỉ cần anh lên mạng có thể sẽ phát hiện chuyện này.

 

Bùi Nguyệt Hoàng đi đến bên cạnh anh, đem máy tính anh sắp mở lên gật xuống: “Thiên Thần, chuyện này không vội, em có chuyện gắp hơn muốn anh làm giúp em.”

 

“Chuyện gì?” Lam Thiên Thàn vừa nghe liền lập tức lộ ra chờ mong.

 

“Áo cưới của em đã chuyển đến sân bay rồi, em hy vọng anh có thể đích thân đi một chuyến cùng người của công ty áo cưới, em cũng không muốn áo cưới củ mình xảy ra chuyện gì.” Buổi sáng Bùi Nguyệt Hoàng nhận được tin này, cho nên lúc này vừa hay để anh đi một chuyến.

 

Lam Thiên Thần lập tức lộ ra nụ cười, đóng máy tính lại: “Được, anh lập tức liên hệ người của công ty áo cưới, cùng họ đi một chuyền.”

 

“Còn có, anh thuận đường đến cửa hàng nhà anh một chuyên, xem xem bộ trang sức của chúng ta khi nào thì đến, em nghĩ nên xem trước một chút.”

 

“ÀI Anh quên mắt, vừa rồi ở trong phòng họp anh trai anh có gọi nói là đã đến rồi, có thể đến lấy bất cứ lúc nào.”

 

“Vậy còn chờ gì nữa? Em nghĩ nên đêm nay xem qua, anh đi lấy về đi! Chuyện công ty giao lại cho eml” Bùi Nguyệt Hoàng mím môi cười, cúi người hôn lên trán anh: “Đi đi!”

 

Tuy rằng chuyện thu mua tập đoàn Triệu thị cấp bách, nhưng mà ở trong lòng Lam Thiên Thần, không gì có thể so sánh với chuyện của Bùi Nguyệt Hoàng. Bát kể là thay cô giám xác việc vận chuyển áo cưới hay chạy đi lấy trang sức, đều vô cùng quan trọng.

 

“Anh đi đây.” Lam Thiên Thần cần di động cùng chìa khóa xe chuẩn bị ra cửa.

 

Bùi Nguyệt Hoàng tự mình tiễn anh đi, dùng thang máy.

 

chuyên dụng của cô, khác với thang máy bình thường của nhân viên, cho nên anh đi thẳng đến bãi đỗ xe cũng không đụng phải nhân viên nào.

 

Bùi Nguyệt Hoàng vẫy tay, khi cửa thang máy vừa đóng lại, ý người ôn nhu nơi đáy mắt cô liền biến mất, thay vào đó là ánh mắt sắc lạnh cương quyết, cô trở lại văn phòng, ấn chuông nội bộ gọi Khúc Hạo và Hứa Mẫn lập tức tiến vào.

 

“Bùi tổng.” Hai người vẻ mặt đều căng thẳng.

 

“Thay tôi liên hệ bloger kia, dùng một ngàn vạn mua đứt tin tức này. Báo cho các phía trên mạng phong tỏa tin tức, bất kể bao nhiên tiền.” Âm thanh của Bùi Nguyệt Hoàng lộ ra một loại khí phách nghiêm nghị.

 

Khúc Hạo là người có năng lực làm việc vô cùng mạnh, anh đã sớm tra rõ chuyện này: “Bùi tổng, người cho đăng tin này đầu tiên tên là Vương Lượng, gã có một phòng làm việc chuyên đào móc các chuyện xấu của giới giải trí cùng những người giàu có. Chỉ sợ lần này gã đã nhận tiền của ai đó, ảnh hưởng đến chuyện đăng bài của bloger kia.”

 

“Nhưng chúng tôi tin tưởng Lam tổng tuyệt đối không phải người như vậy, trong chuyện này nhất định có hiểu lầm.”

 

Hứa Mẫn vội nói.

 

Bùi Nguyệt Hoàng híp mắt, đáy mắt hiện lên tia lạnh: “Một người nỏi tiếng nho nhỏ, cũng dám tính kế người đàn ông của tôi, cô ta có mấy lá gan? Tôi thật muốn nhìn xem cô ta có năng lực gì.”

 

“Người này tên là Dương Điềm Điềm, ở trên mạng có chút danh tiếng, nhưng thân phận thực sự của cô ta chỉ là một món đồ chơi của những phú thương.”

 

Khúc Hạo vừa nhìn liền nhìn rõ, bởi vì Dương Điềm Điềm ở trong vòng luẫn quần này cũng thường xuyên mê hoặc người giàu có, bằng nay lực của một mình cô ta tuyệt đối không có tài lực này.

 

“Đàm phán với tên Vương Lượng kia, đem chuyện này áp xuống đi.” Bùi Nguyệt Hoàng đối mặt với chuyện trở tay.

 

không kịp này vẫn vô cùng bình tĩnh.

Bình luận

Truyện đang đọc