TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 615: Băng Lòng Bỏ Mọi Thứ

Vì Cô Hình Liệt Hàn lấy chìa khóa từ tay vệ sĩ rồi ngồi vào chiếc xe thể thao màu đen của hẳn. Chiếc xe thể thao ngay lập tức lao đi như một con lốc.

Khi đi ngang qua một cửa hàng hoa gần học viện piano, đây là cửa hàng mà Hình Liệt Hàn thường đặt hoa, hắn xuống xe và bước vào cửa hàng mua một bó hoa sao baby mà Đường Tư Vũ thích nhát.

Hình Liệt Hàn đặt bó hoa lên ghế xe sau đó lái xe thẳng tới cổng chính của học viện Piano.

Đường Tư Vũ đang luyện tập Piano trong phòng tập đàn. Cô đàn vô cùng say sưa, mà giai điệu cũng cực kỳ rất đẹp. Giáo viên bên cạnh hài lòng gõ nhẹ, nương theo tiết tấu của cô, bất giác chậm rãi nhảy theo tiếng đàn của cô.

Đường Tư vũ mím môi cười, ánh mặt trời ngoài cửa số rớt xuống dưới, từng tia nắng chiếu lên người cô, khiến cả người cô như được bao phủ trong vằng sáng trắng, xinh đẹp như thiên sứ.

Ngoài cửa sổ, một đôi mắt dịu dàng nhìn cô chăm chú. Cả người Hình Liệt Hàn lười biếng dựa vào trước cửa số, không quấy rấy cô vợ đang hết sức tập trung của mình, lắng nghe tiếng đàn du dương này của cô đã xua tan đi mọi bực bội trong lòng, tâm tình trở nên nhẹ nhàng thanh thản.

Tư Vũ đàn xong, giáo viên nhận xét cho cô, đồng thời cũng khen ngợi cô.

Lúc này ngoài cửa vang lên tiếng vỗ tay làm Đường Tư Vũ sửng sốt, cô quay đầu lại, nhìn thấy người đàn ông cầm hoa bước vào, cô kinh ngạc mở to mắt, lập tức đứng dậy chạy về phía anh.

“Sao anh trở về rồi?” Đường Vũ vừa ngạc nhiên hỏi vừa giơ tay ra nhận hoa của anh.

Hình Liệt Hàn hơi híp mắt: “Anh mới về không lâu.”

“Sao anh trở lại rồi? Dự án đã được ký chưa? “Đường Tư Vũ tò mò hỏi. Cô biết lần này hắn đi ký hợp đồng là liên quan đến một dự án nghiên cứu và phát triển năng lượng mới mà hắn rất tâm đắc. Đây cũng là cơ hội kinh doanh tương đối khan hiếm trên thị trường.

Hình Liệt Hàn cười lắc đầu: “Không có ký.”

“Tại sao? Không phải anh cảm thấy rất hứng thú sao?” Đường Tư Vũ chớp mắt không hiểu.

“Anh không có hứng thú.” Hình Liệt Hàn trả lời đơn giản: “Anh vẫn cảm thấy ở bên cạnh em mới tốt. “

Nói xong hắn duỗi tay ôm cô vào lòng, giáo viên dạy nhạc ở bên cạnh thấy vậy liền mỉm cười rời đi.

Tư Vũ hơi xấu hỗ, vùi người vào vòng tay hắn. Mới có ba ngày mà cô đã cực kỳ nhớ hắn.

Hình Liệt Hàn vuốt ve mái tóc dài và ngửi mùi hương trên tóc cô: “Tập đàn buổi trưa xong chưa? Chúng ta đi ăn chưa nhé!”

“Ưm! Được.” Đường Tư Vũ liếc mắt, tò mò hỏi: “Anh thật sự không ký hợp đồng sao?”

“Khoản đầu tư này có rất nhiều vấn đề, anh không muốn ký.”

“Vậy chúng ta sẽ không dân con trai theo. Chỉ có hai chúng ta về thôi.” Đường Tư Vũ cũng quyết định như thế.

“Ừm! Chúng ta sẽ sống thế giới hai người.” Ánh mắt lạnh lùng của Hình Liệt Hàn lấp lánh ý cười.

Đường Tư Vũ lập tức hiểu ra, cô hơi xấu hỗ gật đầu: “Ừm.”

Ăn xong, buổi chiều Hình Liệt Hàn không rời đi mà ở trong học viện đợi Đường Tư Vũ luyện đàn xong. Đến năm giờ rưỡi mới đón cậu bé.

Cậu nhóc cũng hoàn toàn không ngờ ba cậu lại bất ngờ xuất hiện đón cậu.

“Daddy.” Từ xa cậu bé đã vội vã chạy từ trong đám người tới.

Hình Liệt Hàn đưa tay ra ôm cậu và nhắc bổng cậu lên: “Con có nhớ daday không?”

“Dạ, nhớ.” Cậu bé cười khúc khích, trên khuôn mặt ngập tràn nét ngây thơ hồn nhiên của trẻ nhỏ.

Hình Liệt Hàn hôn lên má cậu và đưa tay về phía vợ nói: “Về nhà thôi.”

Một nhà ba người đi về nhà.

Về đến nhà, bởi vì Hình Liệt Hàn về nước bất ngờ cho nên người nhà cũng vô cùng ngạc nhiên. Hình Nhất Nặc đưa tay ra về phía anh nói: “Anh cả, quà của em đâu? Trước khi đi anh đã nói sẽ mua quà về cho em mài!”

Ẹ “Anh trở về vội nên quên mát rồi. Mai thứ bảy, anh sẽ tặng mỗi người một phần.” Hình Liệt Hàn nhìn về phía hai đứa em và vợ nói.

“Yeah, daddy là tốt nhát.” Cậu bé vui vẻ reo lên.

“Nếu không, chúng ta đi khu vui chơi một ngày đi!” Cô rất muốn đi, Hình Nhất Nặc đề nghị.

“Được, cũng đã lâu chúng ta không đi rồi.” Đường Tư Vũ phụ họa.

Hình Nhất Phàm nhăn mày: “Em không có ý kiến.”

“Ừm, con cũng muốn đi.” Cậu bé cũng giơ tay ủng hộ.

Lúc ở bên gia đình sẽ vui vẻ như vậy, có chuyện gì cùng nhau thương lượng, cùng làm với ai: “Được rồi! Ngày mai sẽ đi khu vui chơi một ngày, có điều mọi người phải chú ý an toàn.” Hình Liệt Hàn đồng ý.

Buổi tối, qua ba ngày xa cách, Đường Tư Vũ vừa tắm xong, thì một đôi tay vững chãi từ phía sau ôm lấy cô, kéo thân hình mảnh mai của cô vào lòng.

“Còn nhớ lần trước anh đã nói gì không? ” Hình Liệt Hàn kề sát vành tai cô hỏi.

Đường Tư Vũ lập tức đỏ mặt, đồng thời rất linh hoạt thoát ra khỏi vòng tay hắn.

“Em không nhớ rõ.” Đường Tư Vũ mới không muốn nhớ tới.

.u “Nhưng anh lại nhớ rất rõ.

anh sẽ khiến em trả giá đắt.”

Hình Liệt Hàn cười gian: “Tối nay Đường Tư Vũ lập tức trốn vào phòng tắm, phía sau bị người đàn ông đuổi theo, đẩy cô đến trước bồn rửa mặt, cả hai đều thở gấp.

Đường Tư Vũ vừa ngẳng đầu lên, nụ hôn mạnh mẽ của người đàn ông đã rơi xuống, hơi thở mát rượi bị che lấp, suy nghĩ của Đường Tư Vũ lập tức trở nên trống rỗng.

Vốn dĩ cô rất nhớ hắn, bây giò hắn lại như vậy, sao cô có thể từ chối được? Dưới sự bao vây nồng nhiệt như lửa của hắn, Đường Tư Vũ chỉ cảm thấy bên hông nhẹ bãng, tiếp theo đó cô đã bị người đàn ông ôm trên bồn rửa tay.

Đường Tư Vũ rất xáu hổ, nhưng cũng chỉ có thể mặc hắn muốn làm gì thì làm.

Cô sẽ không biết chồng mình đã từ bỏ điều gì vì cô, một dự án mà hắn đã theo dõi từ rất lâu.

Trong lòng hắn, không có gì quan trọng hơn cô kể cả tính mạng của hắn.

Một đêm trôi qua.

Sáng hôm sau, những người đã hẹn đi khu vui chơi đều đã chuẩn bị xong. Hình Nhất Nặc mặc bộ đồ đi chơi thoải mái, đội nón chống nắng, còn mang kính râm. Còn Hình Nhất Phàm phong cách đơn giản thoải mái như trước, còn cậu nhóc cũng rất điển trai.

“Xuất phát đi!” Hình Nhất Nặc nắm tay cháu trai đi cửa.

Phía sau, Hình Nhất Phàm đuổi theo, ở cuối cùng Hình Liệt Hàn nắm tay Đường Tư Vũ cùng đi ra cửa.

Bình luận

Truyện đang đọc