TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 716: Trách Nhiệm Của Anh

Truỵen.one chúc cả nhà mạnh khỏe và nhớ truyen.one khi đọc truyện nhé!

Sáng sớm, Kỷ An Tâm dậy đưa con gái đến trường học sớm, rồi cô chạy tới công ty.

Bình thường sẽ kẹt xe trên đường vài chục phút, mà sáng nay cô tới công ty cực kỳ thuận lợi.

Cô vừa mới dừng xe, đã thấy một cô gái đi xe điện vội vã càm một bó hoa Baby tươi phối với màu hồng tím đi vào.

Tim Kỷ An Tâm không khỏi nhói một cái, là Hoắc Kỳ Ngang đặt hoa sao?

Lúc cô đi vào, thì thấy lễ tân kích động ký tên, sau đó vui vẻ cười ôm lấy bó hoa kia, dường như hoa này là tặng cho cô ấy.

Cô còn ngửi một cái, lập tức cầm điện thoại di động lên ôm bó hoa chụp một tắm ảnh. Kỷ An Tâm mặc dù biết cô dặn dò không cần mang hoa lên phòng làm việc, tuy nhiên thấy dáng vẻ lễ tân ôm bó hoa này, trong lòng cô có chút cảm giác khó chịu.

Cô đi tới lễ tân đang ôm bó hoa, lúc này nhân viên lễ tân mới phát hiện ra cô, bị dọa sợ đến vội vã cất điện thoại đi, khẩn trương nói một câu: “Kỷ tổng.”

“Đem hoa tới cho tôi.” Kỷ An Tâm nói với cô ấy.

Lễ tân lập tức đem bó hoa tươi đưa cho cô, Kỷ An Tâm ôm lầy rồi đi về phía thang máy.

Lễ tân thì thầm một tiếng: “Chị Hướng Nguyệt không phải nói Kỷ tổng không nhận hoa sao?”

Kỷ An Tâm ôm bó hoa đi vào trong phòng làm việc, cảm thấy tất cả nhân viên trong văn phòng lớn đều ngạc nhiên nhìn cô, bước chân Kỷ An Tâm dừng lại, rất có uy nghiêm nhìn lướt qua: “Đều nhìn cái gì?”

“Không có gì, không có gì!” Nhân viên gần cô nhanh chóng cười giải thích.

Kỷ An Tâm thu lại ánh mắt, đi về phía phòng làm việc.

Mà ở trong đám nhân viên, có mấy cô gái to gan thấp giọng bàn tán.

“Kỷ tổng lạnh lùng xinh đẹp của chúng ta xem ra là có người theo đuổi rồi, còn là đàn ông mỗi ngày tặng cho chị ấy, nhất định vô cùng thích chị ấy rồi.”

“Kỷ tổng rất đẹp! Nếu như không phải chị ấy suốt ngày bày khôn mặt uy nghiêm đó, thì chị ấy chính là đại mỹ nữ rồi.”

“Đúng vậy! Cũng chưa từng nhìn thấy chị ấy mỉm cười ở trong công ty.”

“Cũng không phải vậy, hiện tại đơn đặt hàng nhiều, tháng này thành tích đều tốt như vậy, cũng không thấy chị ấy hài lòng!”

Kỷ An Tâm ôm hoa vào trong phòng làm việc, đặt hoa lên bàn, cô chống lấy trán, lại không biết nên xử lý như thế nào.

Đem cô cho trước quây lễ tân, mà dáng vẻ của lễ tân vừa rồi ôm hoa lại làm trong lòng cô có chút khó chịu.

: Tuy rằng cũng không rõ là khó chịu ở chỗ nào, chính là cảm xúc không thể bình tĩnh đối mặt với nó.

Kỷ An Tâm gọi Hướng Nguyệt đi vào, cho cô đem hoa đi cắm như bình thường, cắm hoa Baby trong lọ hoa của cô, những hoa khác thì đem chia cho trong phòng làm việc nhân viên.

Hoắc gia.

Hoắc Kỳ Ngang chưa rời đi, ba của anh lại từ bên ngoài đi vào, sắc mặt của ông ta âm u, nhìn con trai sửa sang lại tay áo chuẩn bị ra ngoài, ông ta lập tức trầm giọng nói: “Kỳ Ngang, đi theo ba một chuyến.”

Hoắc Kỳ Ngang nheo mắt lại, anh nhìn về phía bóng lưng đang phảng phát toát ra lửa giận, trong lòng anh cũng biết, cất bước đi theo.

Hoắc Minh vừa đi vào thư phòng, liền tức giận ngồi xuống trên ghế của ông, ngắng đầu trừng mắt nhìn anh: “Ba hỏi con, trước đấy ba kêu con làm chuyện kia, vì sao con không làm?”

“Ba, lợi dụng chức quyền để trục lợi cho người ta, đây là chuyện phạm pháp.” Ánh mắt Hoắc Kỳ Ngang nhìn thẳng ba mình.

“Con… ba đem con đầy lên vị trí này, mục đích là gì? Ba chỉ muốn con trong chức vụ này cho người của ba bên này một ít lợi ích, cũng không muốn phạm phải chuyện lớn gì.” Hoắc Minh nhìn con trai, quả thực muốn tức chết rồi.

“Mặc dù không phải là chuyện rất lớn, thế nhưng loại chuyện như thế này đến một ngày thành phong trào, chính là chuyện lớn.”

Hoắc Minh tức giận chỉ vào anh, vỗ bàn một cái: “Con… ba là ba con, lời của ba mà con cũng không nghe sao?”

“Ba, con bây giờ đã là người trưởng thành, con tự có khả năng suy xét vấn đề, không phải con không thay ba làm, mà là con sẽ không làm chuyện phạm pháp.” Ánh mắt Hoắc Kỳ Ngang kiên định.

Hoắc Minh quả thực muốn bị chọc tức tới đau tim rồi, bởi vì chuyện này khiến cho anh thành một chính khách giao hảo, bây giờ cũng tức giận với anh!

“Được! Con cứ như vậy không giúp đỡ lấy ba con sao? Con cũng không suy nghĩ một chút là ai đã đề cử con ngồi trên vị trí phó tổng thống, là ba, là ba cực lực mượn hơi quan hệ, mới không thể không buộc Hiên Viên Thần cho con cái chức phó tổng thống này.” Hoắc Minh cắn răng nhìn anh, tàn nhẫn tới mức đến con ruột cũng như không quen biết.

Hoắc Kỳ Ngang thở dài một hơi: “Con thực chất là không muốn làm, nếu như ba muốn rút lại, con có thể lập tức rời đi.”

“Con uy hiếp ba sao? Con đừng cho là ba thật không có bản lãnh như vậy, ba tức có cách nâng con lên, cũng có cách kéo con xuống.” Hoắc Minh thể hiện bản lãnh của ông ta.

Hoắc Kỳ Ngang đương nhiên biết mấy năm nay kết giao không ít chính khách, quan trường xử lí rắc rối phức tạp, vị trí gần dưới anh hai bậc, vô cùng vững chắc.

Trong ánh mắt Hoắc Kỳ Ngang không có một chút vẻ bị uy hiếp, anh sửa sang lại tay áo nói: “Con đi làm việc trước.”

“Con… Đứa con bát hiếu này, ba sinh ra con có ích lợi gì chứ?”

Hoắc Minh tức giận thì thào mắng một câu.

Trước bởi ông ta muốn nâng người khác lên, nhưng sợ là không thể điều khiển hoàn toàn người khác, không bằng ông nâng chính đứa con trai ưu tú của mình lên, cho rằng có thể kiểm soát anh thay ông ta làm việc.

Nào biết đứa con trai này so với những người khác có khả năng kiểm soát cao hơn, hiện tại trong tiền nhiệm một năm, thành tích của anh cũng cực kì ưu tú, ngay cả trước từng có ý kiến Hiên Viên Thần trong một vài trường hợp khen anh.

Hoắc Minh chỉ cảm thấy nâng con trai đi lên, chính là đối nghịch với ông ta, nào có ý muốn giúp ông ta cơ chứ?

Hoắc Kỳ Ngang nhanh chóng rời đi, Hoắc Minh nắm tay đi ra, lúc này, một tài xế theo ông ta tương đối nhiều năm đi tới: “Lão gia, ông lại cùng thiếu gia gây gỗ sao?”

“Thằng con bắt hiếu này.” Hoắc Minh mắng.

Thế nhưng tài xế không biết bọn họ vì sao mà cãi nhau, ông lập tức nói: “Lão gia, ông không cần lo lắng, Kỷ tiểu thư không cùng một chỗ với thiếu gia.”

Hoắc Minh nghe xong, lập tức nhướng mày: “Kỷ tiểu thư cái gì?”

Tài xế sợ run vài giây: “Chẳng lẽ lão gia không phải đang giận thiếu gia cùng cô Kỷ An Tâm gặp lại nhau sao?”

“Cái gì? Kỷ An Tâm đã trở về?” Hoắc Minh đối với người phụ nữ từng là của con trai, vẫn là vô cùng để ý.

“Đúng vậy! Kỷ tiểu thư trở về nước, hơn nữa con gái của cô cùng tiểu thiếu gia học cùng trường mẫu giáo, có hai lần tôi đưa thiếu gia tới trường học nhìn thấy.”

“Kỷ An Tâm kết hôn rồi sao?” Hoắc Minh vừa nghe, lập tức thoải mái không ít, chỉ cần con trai không có cơ hội, vậy đối với anh cũng không có ảnh hưởng gì rồi.

“Tôi không rõ lắm, thế nhưng, thiếu gia gần đây thường xuyên đưa tiểu thiếu gia đi học, nhất định cũng là bởi vì vị Kỷ tiểu thư này, dù sao bọn họ trước đây… cũng là người yêu.”

“Haizz! Đây đều là chuyện nhiều năm rồi, hơn năm năm, chắc Kỳ Ngang đối với cô ta cũng không có tình cảm gì rồi.” Hoắc Minh hừ lạnh một câu, không cảm thấy sự tồn tại của Kỷ An Tâm có ảnh hưởng gì rồi.

Bất quá, mắt ông ta hơi híp lại, nhưng cũng không dám sơ suất, thân phận con trai bây giờ, có thể cùng Kỷ An Tâm với đứa bé kia ở chung một chỗ một lần nữa hay không? Con trai không còn nằm trong tầm kiểm soát của ông ta, bây giò cũng không có thiếu người đối đầu với anh trên chính trị, những người đó đều đang chuẩn bị lấy tìm điểm yếu của con trai, nếu anh vì Kỷ An Tâm mà thân phận bị ảnh hưởng, vậy tiền đồ của anh sẽ rất khó khăn.

Hoặc Minh lập tức gọi cấp dưới đắc lực của ông ta, ra lệnh cho người đó: “Cậu theo dõi Kỳ Ngang thật tốt cho tôi, nếu như nó cùng người phụ nữ nào gặp mặt, lập tức chụp hình cho tôi.”

Đồng thời, ông ta lại phân phó một cấp dưới khác lập tức đi thăm dò tình hình bây giờ của Kỷ An Tâm, ông không cho phép sự nghiệp của con trai mình lại bị hủy hoại bởi một người phụ nữ.

Hơn nữa ông ta đã có đối tượng tốt cho anh rồi, không phải là Trịnh Vũ trước kia, mà là một cô gái có gia thế quân đội, con trai nếu có thể cưới được cô ta, vậy sự nghiệp của anh liền thật sự ổn định rồi.

Hiện tại, Hoắc Minh cũng là lo nghĩ khắp nơi dùm cho con trai, ông ta một mình liền dùng thủ đoạn để đạt được niềm vui.

Hoắc Kỳ Ngang ở trong vườn hoa toà nhà tổng thống, anh có một số tư liệu cần phải đi tìm Hiên Viên Thần bàn bạc.

Hoắc Kỳ Ngang vừa mới đi qua một rừng cây, đột nhiên trước mặt bị một đứa nhỏ đụng phải, đúng trúng trên đùi của anh, cậu nhóc kia kêu lên một tiếng, ôm cái trán đang đau ngẳng đầu.

Hoắc Kỳ Ngang ngồi xổm xuống, ấm áp nói: “Tiểu Lăng Tỉ, có đụng cháu bị thương không?”

“Chú Hoắc, là chú ạ!” Đứa bé kia lập tức cười hì hì đứng lên, lắc đầu: “Không có sao ạ, cháu không sợ đau.”

Hoắc Kỳ Ngang thực sự rất hâm mộ, đây là con trai Hiên Viên Thân, trong tướng mạo nho nhỏ kia được thừa hưởng từ ba, ngay cả ánh mắt có phần kiên định kia cũng giống nhau.

Xem ra tương lai đất nước này còn cần dựa vào đứa nhóc này.

Bình luận

Truyện đang đọc