TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Chương 1701:

 

Kiều Mộ Trạch đưa Trang Noãn Noãn và bà cụ trở về nhà xong thì chỉ ngồi lại một chút rồi đến công ty một chuyến, trước bữa tối sẽ trở lại.

 

Bà cụ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nói với Trang Noãn Noãn: “Noãn Noãn, ngày mai cháu đi cùng bà đến thăm mộ ba mẹ cháu. Bà muốn nói cho họ biết tin tốt này, để họ yên tâm ra đi! Bây giờ cháu đã lớn rồi, cũng sắp phải gả cho người ta rồi.”

 

Trang Noãn Noãn gật đầu: “Dạ, sáng sớm mai cháu sẽ đi với bà.”

 

Lam trạch, máy ngày nay Lam Sơ Niệm không luyện nhảy, hôm nay cô lên phòng tập trên tằng thượng luyện tập.

 

Lam Thiên Hạo từ công ty về sớm, nhìn thấy ba mẹ đều đã đi ra ngoài, em trai lại đang ở trong phòng viết luận văn. Anh tìm không thấy Lam Sơ Niệm liền biết ngay rằng cô đang ở tầng thượng.

 

Anh uể oải bước từng bước lên trên, đứng ngoài cửa phòng tập liền nhìn thấy ngay Lam Sơ Niệm đang tập eo ở bên trong, chiếc eo thon hoàn mỹ của cô làm cho máu của người đàn ông đang đứng xem ngoài cửa sục sôi.

 

Ánh mắt của Lam Thiên Hạo khoá chặt vào cô gái đang một mình nhảy theo điệu nhạc, anh cởi giày ra sau đó bước vào trong.

 

Lam Sơ Niệm đang nhảy, chợt nhìn thấy người đàn ông từ bên ngoài bước vào, cô lập tức xấu hỗ thu tư thế lại, quay đầu hỏi anh với vẻ dễ thương: “Anh, sao mới giờ này anh đã về rồi?”

 

“Nhớ em.” Chất giọng trầm thấp của Lam Thiên Hạo vang lên không chút che giấu.

 

Quả thực, chỉ cần hoàn thành xong những việc trên tay thì thời gian còn lại trong tâm trí anh đều là hình bóng của cô, muốn ở bên cạnh cô.

 

Trái tim của Trang Noãn Noãn như mềm nhũn đi. Dưới chiếc áo croptop là một chiếc quần tập yoga rất nhẹ, để lộ ra toàn bộ thân hình quyến rũ của cô.

 

Lam Thiên Hạo thở gấp, anh duỗi tay trực tiếp ôm lấy eo cô, vòng eo chưa bằng một cánh tay của Lam Sơ Niệm đã bị bàn tay to lớn của anh nắm chặt.

 

Lam Sơ Niệm vốn đã nhảy đến mức cả người nóng bừng, lại thêm động tác này của anh, khuôn mặt xinh đẹp của cô ngay lập tức đỏ bừng lên, màu đỏ ấm áp trên gò má cô khiến đôi mắt của người đàn ông trở nên thâm trầm hơn.

 

Một vài sợi tóc trên trán dính vào má cô, ngón tay mảnh khảnh của Lam Thiên Hạo nhẹ nhàng chạm vào má cô, xúc cảm khi chạm vào làn da mềm mại của cô khiến trái tìm anh trong chốc lát trở nên nóng bừng.

 

Lam Thiên Hạo dịu dàng vén tóc cô lên vành tai, cái đầu nhỏ của Lam Sơ Niệm đã sớm rũ xuống vì xáu hổ. Lam Thiên Hạo nhếch miệng khẽ cười, bàn tay to khẽ véo cằm cô, nhẹ nhàng nâng lên, Lam Sơ Niệm theo đó ngẳng đầu lên.

 

Cô vẫn chưa kịp phản ứng thì một nụ hôn nóng bỏng đã ập xuống, hôn lên đôi môi đỏ mọng hơi hé mở của cô.

 

Não của Lam Sơ Niệm như nổ tung, toàn thân cô đỏ bừng. Đang ở nhà kia mà! Mặc dù người nhà đã ủng hộ việc họ ở bên nhau, nhưng cô vẫn không thẻ làm máy việc thân mật như vậy với anh ở nhà!

 

Lam Thiên Hạo nhẹ nhàng áp cô đến một góc bên cạnh.

 

Hôm nay, sự ngọt ngào của cô khiến anh không nỡ buông tay.

 

Một nụ hôn có thể khiến hơi thở của người đàn ông hoàn toàn rối loạn thì Lam Sơ Niệm cũng không khá hơn là bao, hơi thở của cả hai đều rất loạn.

 

Lúc này, Lam Sơ Niệm dường như nghe thấy dưới lầu có tiếng xe vọng đến, cô lập tức vươn tay đẩy người nào đó ra.

 

Lam Thiên Hạo mới dựa vào trán cô, khẽ buông cô ra, trong đôi mắt sâu thẳm của anh tràn đầy thứ tình cảm nguyên thủy nhất.

 

“Sơ Niệm, chúng ta kết hôn đi!” Lam Thiên Hạo thực sự không thể kiềm nén được nữa rồi, vì anh khát vọng muốn có được cô, không muốn đợi thêm một chút nào nữa.

 

Lam Sơ Niệm khẽ mím môi, gật nhẹ đầu, chỉ cần anh nguyện ý cưới cô, cô đương nhiên cũng sẽ nguyện ý gả cho anh.

 

Cô đã nghĩ kĩ rồi, cho dù thế giới bên ngoài có nhìn cô thế nào, cô cũng sẽ không quan tâm, cô muôn ở bên cạnh anh, không bao giờ rời xa.

 

Y Cảnh Long bây giờ vẫn đang nghỉ dưỡng ở nước ngoài, ông đã gửi Y Tư Nhã đến một trường học ở nước ngoài, sau đó Y Cảnh Long đã một mình đi đến những nơi mà ông và người vợ trước đây đã cùng nhau vì trái tim ông lúc đầy cảm giác tội lỗi, ông đang tìm kiếm lại những kỉ niệm trước đây.

 

Nơi Y Tư Nhã học không phải là một trường đại học tốt gì, mà chỉ là một trường đại học tuyến ba. Y Cảnh Long tiêu tiền mua cho cô ta một vị trí, để cho cô ta học ở đấy, hơn nữa không có sự cho phép của ông thì cô ta không được về nước.

 

Hoàn toàn là đang đày cô ta đi nơi khác.

 

Sáng sớm, Trang Noãn Noãn đang ở nhà bà ngoại, xe của Kiều Mộ Trạch khoảng bảy giờ đã đến rồi. Trang Noãn Noãn cùng bà ngoại đi xuống lầu, Kiều Mộ Trạch đi cùng bọn họ đến thăm viếng ba mẹ Trang Noãn Noãn.

Bình luận

Truyện đang đọc