TỔNG TÀI NGUY HIỂM ANH THẬT HƯ HỎNG



Mạc Ly cắn chặt môi, nhìn Quân Nhật Đình đóng chặt cửa phòng ở ngay trước mặt mình.

Không cần nghĩ thì cô ta cũng biết đêm nay hai người đó sẽ làm gì.

Cô ta không cam tâm, nhưng cũng hết cách, chỉ có thể quay người rời đi.

Trong phòng, Quân Nhật Đình bưng canh giải rượu, nhìn Hứa Thanh Khê mơ màng nằm trên giường, trong mắt tràn đầy cưng chiều.

Vì không muốn cho hôm sau Hứa Thanh Khê tỉnh lại sẽ bị đau đầu nên anh tự mình đút cho Hứa Thanh Khê uống hết một chén canh giải rượu.

Chẳng qua là khi anh nhìn thấy đôi môi đỏ vì dính nước canh mà càng thêm ướt át của Hứa Thanh Khê thì ham muốn đã được dằn xuống nay lại trỗi dậy.

Đêm nay đã được định trước là một đêm tràn ngập hương sắc.

Mấy ngày sau đó có vẻ giống như những gì Quân Nhật Đình đã nói, tất cả đều rất bình tĩnh.

Hứa Thanh Khê lại làm việc và nghỉ ngơi lại như trước đó, hai ngày công ty, hai ngày trong nhà.

Ngay khi tất cả bọn họ buông lỏng cảnh giác thì ở bến tàu thủ đô, một người đàn ông toàn thân tràn ngập hơi thở ác nghiệt từ tàu biển bước lên bờ.

Khuôn mặt kiên cường, sống lưng thẳng tắp và hơi thở nguy hiểm phát ra từ trên người đều biểu hiện rằng người đàn ông này không phải là một người đơn giản.


"Tôi đã đến, thu xếp tốt sau đó sẽ đến nhà họ Quân nghiên cứu địa hình."
Người đàn ông cầm điện thoại, không biết là đang báo cáo cho ai, chỉ nói một câu thì cúp điện thoại.

Sau đó, gã ta làm việc giống như gã ta đã nói, sắp xếp xong thì chạy tới nhà họ Quân nghiên cứu địa hình.

Quân Nhật Đình và Hứa Thanh Khê cũng không biết lúc này lại có người để mắt tới bọn họ.

Hai người làm việc và nghỉ ngơi như bình thường.

Hứa Thanh Khê tiễn Quân Nhật Đình thì về đến phòng, bắt đầu sáng tác.

Người đàn ông chọn được một vị trí cực kỳ tốt trong sân, có thể dựa vào đó để quan sát rõ ràng tình huống trong nhà.

Hiển nhiên gã ta cũng phát hiện Hứa Thanh Khê.

Gã ta híp mắt quan sát Hứa Thanh Khê, tay lật xem tin tức có liên quan tới nhà họ Quân mà gã ta vừa lấy được.

"Hứa Thanh Tuệ, vợ của Quân Nhật Đình, nghe nói là người phụ nữ quan trọng nhất của anh ta.

Kim Hồng, mẹ của Quân Nhật Đình..."
Gã ta lẩm bẩm đọc tên tất cả người của nhà họ Quân, có vẻ như gã ta đang xoắn xuýt không biết nên bắt ai.

Mà Hứa Thanh Khê không hề hay biết gì cả.

Cô ở nhà bình tĩnh mấy ngày, cuối cùng đến ngày thứ bảy sau khi cô trở về thì sự bình tĩnh này bị phá vỡ.

"Thanh Tuệ, bây giờ cô ở đâu?"
Lý Dương Châu kích động hỏi thăm qua điện thoại làm cho Hứa Thanh Khê không hiểu ra sao.

"Giám đốc, tôi ở nhà, xảy ra chuyện gì sao?"
Cô có chút bất an hỏi thăm.

Lý Dương Châu lại cười nói: "Đúng, xảy ra chuyện rồi, nhưng mà là chuyện tốt, cô mau đến công ty một chuyến đi."
Bà nói xong, không đợi Hứa Thanh Khê hỏi lại thì đã cúp điện thoại.

Hứa Thanh Khê không hiểu, đồng thời cũng thu dọn đồ đạc đi tới công ty.

Ai ngờ, vừa mới vào công ty thì nhận được tiếng chúc mừng của các đồng nghiệp.

"Nhà thiết kế Hứa, chúc mừng!"
"Đúng vậy, chúc mừng nhà thiết kế Cố, lần này cô nổi tiếng rồi."
Hứa Thanh Khê nghe bọn họ chúc mừng, đầu óc mơ màng đi vào bộ phận thiết kế.

Trong này cũng giống vậy, không ít người của bộ phận thiết kế cũng chúc mừng Hứa Thanh Khê, trong lời nói còn có ý lấy lòng.

"Nhà thiết kế Hứa, sau này cô nổi tiếng cũng đừng quên nâng đỡ mấy đồng nghiệp chúng tôi nhé!"

"Đúng vậy, nhà thiết kế Hứa, sau này có cần giúp gì thì cứ nói thẳng nhé."
Hà Thanh Vận nhìn đám nhà thiết kế vốn luôn vây quanh cô ta đều bu lại lấy lòng Hứa Thanh Khê thì trong mắt tràn đầy không cam lòng.

"A, không phải là chỉ được lên tạp chí thời trang hay sao, mấy người cũng đừng nên chúc mừng quá sớm, thời đại bây giờ cũ mới thay đổi nhanh lắm, không chừng vài ngày nữa thì sẽ bị người khác thay thế."
Cô ta âm nửa nạc nửa mỡ nói, khiến cho đám người nghe ngượng ngùng không thôi.

Nhưng Hứa Thanh Khê lại dựa vào lời cô ta mà đoán được chuyện gì đã xảy ra.

Cô không để ý đến Hà Thanh Vận, cười nhạt một tiếng tạm biệt đồng thời đi tới văn phòng giám đốc.

Trước mắt cô chỉ muốn chứng thực suy đoán của mình có đúng hay không.

Không đầy một lát, cô đã đi tới văn phòng của Lý Dương Châu.

Lý Dương Châu nhìn thấy cô thì lập tức lấy ra tạp chí thời trang mới nhất mà hôm nay công ty mới nhận được.

"Thanh Tuệ, cô nổi tiếng rồi, cô xem tạp chí này đi."
Bà nói rồi đưa tạp chí tới cho cô, lại ấn mở Website Games của công ty cho Hứa Thanh Khê xem.

Mặc dù trong lòng Hứa Thanh Khê đã nắm chắc nhưng khi nhìn thấy tạp chí và không ít lời khen ngợi trên mạng thì trong nội tâm cô vẫn thấy kích động khó mà nói thành lời.

"Quần áo này thật xinh đẹp, hoàn toàn lấy được lòng thiếu nữ của tôi, tại sao trước đây tôi không có chú ý tới nhà thiết kế này chứ."
"Tôi cũng vậy, tôi còn cố ý đi xem tin tức web của cô ấy, quần áo trên đó hoàn toàn khiến tôi yêu thích đến mức không muốn buông tay."
"A a, tôi quyết định, sau này tôi chỉ mua quần áo của nhà thiết kế này.”
...!
Trừ bỏ những cư dân mạng này thì còn có không ít nhà thiết kế có uy tín lâu năm trong giới đánh giá Hứa Thanh Khê.

"Đường cong mềm mại, màu sắc phối hợp cũng rất độc đáo, rất có tiềm lực."
"Hoàn toàn chính xác, về phần thiết kế cũng mới lạ, bình thường thì những nhà thiết kế có suy nghĩ của mình đều rất có tương lai."
Có thể nói, bởi vì những tiền bối này khích lệ mà Hứa Thanh Khê bắt đầu nổi danh trong giới.

Đồng thời cũng kéo theo nhãn hiệu của công ty nổi tiếng theo.

Đây cũng là lý do vì sao Lý Dương Châu vui vẻ như vậy.

"Đúng rồi, còn có một tin tức tốt muốn nói cho cô."
Lý Dương Châu như nghĩ tới điều gì, cười khanh khách nhìn Hứa Thanh Khê: "Sau khi cổ nổi tiếng trên tạp chí NK thì không ít phóng viên của tạp chí trong thành phố của chúng ta cũng muốn phỏng vấn cô, bọn họ không liên lạc được với cô nên mới gọi điện thoại cho tôi, cô suy nghĩ thử đi, có hứng thú hay không."
Hứa Thanh Khê nghe vậy thì trong lòng cũng rất vui vẻ, tuy nhiên cô cũng không có đồng ý này mà nói cho Lý Dương Châu để cô suy nghĩ một chút.

Lý Dương Châu không có ép cô, dù sao bà cũng biết thân phận của Hứa Thanh Khê.

Sau đó bà lại nói một chút chuyện làm ăn với Hứa Thanh Khê, sau đó để cho Hứa Thanh Khê rời đi.

Quý Ức biết được Hứa Thanh Khê nổi tiếng thì trong lòng căm giận ngút trời.


Cô ta cảm thấy Hứa Thanh Khê làm như vậy là đang vẻ thẳng vô trong mặt của cô ta.

Bởi vì Hứa Thanh Khê càng biểu hiện ưu tú thì càng lộ rõ tổng thanh tra như cô ta rất vô dụng.

Đáng tiếc, dù cho cô ta có tức giận đến tim gan đau nhói thì bây giờ cô ta cũng không có cách nào để đối phó với Hứa Thanh Khê, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô rời khỏi công ty.

Hứa Thanh Khê không biết bởi vì chuyện này mà khiến cô bị không ít người ghen ghét.

Sau khi ra khỏi cổng công ty thì cô khó mà nén vui vẻ trong lòng, muốn tìm người chia sẻ nổi vui sướng này.

Người cô nghĩ đến trước nhất là Quân Nhật Đình.

Cô không chút nghĩ ngợi mà cầm điện thoại di động lên gọi cho Quân Nhật Đình.

"Sao thế?"
Một lát sau trong điện thoại vang lên giọng nói dịu dàng của Quân Nhật Đình.

Hứa Thanh Khê nghe vậy thì kể lại cho anh nghe chuyện mình nổi tiếng rồi.

"Như thế à, vậy thì phải chúc mừng em rồi"
Quân Nhật Đình mỉm cười đáp lại, cũng không có nói cho Hứa Thanh Khê biết là anh đã biết chuyện này từ sớm rồi.

Hứa Thanh Khê nghe anh chúc mừng thì nụ cười trên mặt càng ngày càng xán lạn.

"Để ăn mừng tin tức tốt hôm nay, em quyết định tối nay em sẽ đãi, không biết anh Quân có rảnh hay không?"
Đương nhiên là Quân Nhật Đình sẽ không từ chối.

"Được, em về trước đi, chờ anh tan tầm thì sẽ đến đón em."
Hứa Thanh Khê gật đầu, trở lại nhà họ Quân.

Cũng trong lúc đó, cuối cùng thì người đàn ông vẫn luôn theo dõi Hứa Thanh Khê cũng chọn được mục tiêu ra tay.

Gã ta vẫn chọn ra tay với Hứa Thanh Khê.

Dù sao cô là người phụ nữ mà Quân Nhật Đình quan tâm nhất.

Nghe nói trước đó thiếu chút nữa đắc thủ..


Bình luận

Truyện đang đọc