TỔNG TÀI XẤU XA CHỈ YÊU VỢ MÙ



An Bích Hà cúi đầu cười hai tiếng, giống như ném lao phải theo lao vậy, trong mắt tràn ngập sự chế giễu và đắc ý: “Đúng, là em làm, vậy thì làm sao? Bây giờ nói cái gì cũng đều đã muộn rồi, em vừa nhìn thấy trong phòng làm việc của Lạc Hiếu Nhã, cô ta treo trang phục giống y trang phục đang biểu diễn bên trên, sắp đến lượt cô ta lên sân khấu rồi, mọi chuyện đều đã không kịp nữa rồi.

Lần này Lạc Hiếu Nhã nhất định.”
Nói đến đây, giọng nói của cô ta khựng lại, nhìn cảnh tượng trên màn hình, cả người đều ngẩn ra: “Đây, sao có thế? Sao trang phục mà Lạc Hiếu Nhã biểu diễn lại thế này?”.

Ngô Giai Như và Ngô Vân nghe thấy vậy, đều nhìn về phía màn hình.

Bây giờ đã là số 40, đến lượt thiết kế của Lạc Hiếu Nhã.

Năm bộ quần áo mặc trên người người mẫu, hoàn toàn không giống số 39, không hề có một chút liên quan nào.

Phần giới thiệu bên cạnh giới thiệu năm bộ trang phục này, lần lượt là “Phong”, “Hoa”, “Tuyết”, “Nguyệt”, “Vũ”.


“Phong” sử dụng chất liệu vải azure, vô cùng mềm mại, các họa tiết bên trên đều được nhuộm vấn, tươi mát thanh nhã, khi người mẫu di chuyển, chiếc váy tung bay, thật sự giống như một làn gió xuân thổi qua, tiêu sải phóng khoáng.

“Hoa”, được làm từ gam màu hồng nhạt, bên trên là những hình thêu lớn phức tạp, tạo cho người nhìn cảm giác như một chùm hoa đang nở rộ, tràn đầy sức sống.

“Tuyết”, váy trắng, không có trang trí đặc biệt nào khác, với những chiếc lông vũ mềm mại rơi xuống, tạo ra một cảm giác nhẹ nhàng và yên bình như được bao phủ trong tuyết vậy.

“Nguyệt”, vải mỏng đen sẫm, tịnh mịch mà vắng lặng.

Vũ”, vạt váy dần thay đổi, giống như bị mưa làm ướt vậy.

Năm bộ trang phục này, mỗi một bộ hoặc là dùng loại vải chỉ Hàn Nguyệt có, hoặc là dùng thủ công mỹ nghệ chỉ Hàn Nguyệt có mà làm ra, thiết kế vô cùng tài tình, phù hợp với chủ đề khiến người nhìn không khỏi chói mắt.

Đây căn bản không thể là những bộ trang phục được làm tạm thời được, hơn nữa chỉ trong thời gian ngắn như vậy, cũng không đủ để Lạc Hiếu Nhã làm ra 5 bộ trang phục đưa đến đây.

Rất có khả năng chính là, Lạc Hiếu Nhã đã đoán được rằng cô ta sẽ sử dụng loại thủ đoạn này để đối phó với mình, cho nên đã làm chuẩn bị khác.

“Chuyện này sao có thế?” An Bích Hà tự mình lẩm bẩm, trên mặt không thể tin được: “Sao cô ta có thể biết được, biết tôi sẽ đối phó với cô ta như vậy?” Hoắc Tùng Quân nhàn nhạt liếc cô ta một cái: “Khiến cô thất vọng rồi.

Thật là xin lỗi, Hiếu Nhã vẫn luôn rất thông minh” Mặc dù trên mặt anh không hề có biểu cảm thừa thãi nào, nhưng trong mắt lại tràn đầy tự hào.

Quả nhiên không hổ là người phụ nữ mà anh thích, không biết Hiếu Nhã vẫn còn bất ngờ gì mà anh không biết nữa.


Hoắc Tùng Quân cúi đầu nhìn An Bích Hà, ánh mắt lạnh lùng: “An Bích Hà, tôi nhớ sau khi các nhà thiết kế bốc thăm xong thì sẽ lập tức công bố số, sao cô có thể đúng lúc xếp nhà thiết kế số 39 này ngay trước Hiếu Nhã chứ?”
Ngón tay An Bích Hà run rẩy, cô ta hoàn toàn không động tay động chân gì cả.

Khi Lạc Hiếu Nhã lên sân khấu rút thăm, là số 40, chỉ cần để nhà thiết kế số 39 ở trước cô ra là được, xác xuất này rất lớn.

Đến cô cũng không ngờ, số của hai người lại xếp trước sau nhau.

Ông trời đã giúp mình như vậy, còn để đồ khốn Lạc Hiếu Nhã này tránh được, sao cô ta có thể đoán trước thủ đoạn này của mình chứ?
Tại sao lại làm chuẩn bị trước?
Thật sự làm người ta thất vọng mà.

Sau khi Hoắc Tùng Quân rời đi, An Bích Hà nằm liệt trên mặt đất, vẫn luôn không bò dậy, nhìn Lạc Hiếu Nhã trên sân khấu, vẻ mặt bình tĩnh, lớn giọng nói về ý tưởng thiết kế của mình, An Bích Hà nắm chặt tay.

“Bây giờ còn chưa có kết quả, mọi chuyện đều chưa xong, phía sau còn có mười nhà thiết kế chưa biểu diễn, tôi không tin Lạc Hiếu Nhã nhất định sẽ được thăng cấp”

An Bích Hà lầm bầm trong miệng, mắng Lạc Hiếu Nhã.

Ngô Giai Như và Ngô Vân nhìn nhau, trong lòng đều không đồng ý với điều này.

Bọn họ đều đã quyết định rồi, đợi khi cuộc thi kết thúc, bọn họ sẽ lập tức rời khỏi An Thị, sẽ không làm việc cho loại người như này nữa, nếu không nói không chừng một lúc nào đó danh tiếng cũng sẽ bị hủy hết.

Lạc Hiếu Nhã thuận lợi trở về sau hậu đài, Trần Thanh Minh kích động tiến lên, muốn ôm cô một cái.

Cánh tay vừa mới giang ra, Lạc Hiếu Nhã đã trực tiếp bị Hoắc Tùng Quân ôm vào trong lòng.

Anh ôm Lạc Hiếu Nhã, ngón tay cẩn thận tránh vết thương sau đầu cô, giọng nói trầm thấp lại dịu dàng, mang theo tự hào: “Hiếu Nhã, thật sự rất tuyệt, em thật sự rất lợi hại”..


Bình luận

Truyện đang đọc