Tầng năm là khu vực làm việc của cao tầng phân bộ Bắc Hải tổ chức Sam Khẩu.
Bởi vì tốc độ giết người của Diệp Trần quả thực quá nhanh, cứ đi lên tới một tầng là một lần nghiền áp, cho nên các cao tầng ở tầng năm lúc này hoàn toàn chưa có kịp phản ứng.
Ở một nơi sâu nhất của tầng năm, trong văn phòng trưởng khu vực, Sơn Thôn Phú Giang trưởng khu vực phân bộ đang ngồi ở phía sau một cái bàn làm việc rộng lớn.
Mà lúc này, giữa hai chân Sơn Thôn Phú Giang lại đang có một cô gái Đảo quốc trông rất quyền rũ quỳ cúi xuống, dùng một loại phương thức đáng xấu hổ nào đó đang ra sức lấy lòng hắn...
Bỗng nhiên, bên ngoài truyền tới một trận âm thanh xao động, sau đó cửa ban công trực tiếp bị người đẩy ra!
Cô gái quyến rũ người đảo quốc đang quỳ gối trước mặt Sơn Thôn Phú Giag kia lập tức giật nảy mình, chính là muốn từ dưới đất bò dậy, nhưng mà lại bị Sơn Thôn Phú Giang đè xuống, "Baka! Ngươi rất to gan! Cũng dám tự tiện xông vào đây mà không được sự cho phép của ta, không muốn sống nữa sao?"
Sơn Thôn Phú Giang vừa đè đầu của cô gái quyến rũ lại, vừa giả bộ giống như không có chuyện gì xảy ra, hướng về phía tiểu đệ không hiểu quy củ này ngay lập tức giận dữ mắng mỏ.
Tên tiểu đệ kia thì mặt mũi đang tràn đẩy vẻ lo lắng, "Khu vực trưởng đại nhân, không tốt! Có người...có người giết người vào trong này!"
Sơn Thôn Phú Giang lập tức trừng hai mắt một cái,"Nói bậy nói bạ!"
Văn phòng của Sơn Thôn Phú Giang trải qua cải tiến đặc thù, hiệu quả cách âm vô cùng tốt, cho nên cũng không nghe thấy được động tĩnh dưới lầu, nghe được lời này của tiểu đệ, tự nhiên hoàn toàn không tin.
Dù sao ở Đảo quốc, ngay cả quốc gia cũng phải đối với tổ chức Sam Khẩu bọn hắn mở một con mắt nhắm một con mắt, làm gì có người nào ăn gan hùm mât gấu dám ngang nhiên đến tìm bọn hắn gây rắc rối?
Hơn nữa, Bắc Hải cách xa trung tâm chính trị của Đảo quốc, bởi vì cái gọi là trời cao hoàng đế xa, không khoa trương chút nào khi nói rằng Sơn Thôn Phú Giang hắn có thể được cho là hoàng đế ở đất Bắc Hải cũng không quá đáng chút nào!
"Khu vực trưởng đại nhân! Tiểu nhân không có nói sai! Thật sự có..."
Tiểu đệ kia còn chưa có nói xong, bỗng nhiên đầu của hắn vậy mà từ trên cổ lăn xuống, máu phun ra tứ phía.
Sau đó, cơ thể không đầu của tên tiểu đệ này mềm nhũn ngã xuống trên mặt đất, phía sau cánh cửa thì xuất hiện một tên thiếu niên đẹp trai.
Bên cạnh thiếu niên còn có một cô gái xinh đẹp như công chúa trong truyện cổ tích đi theo đằng sau hắn.
Hóa ra chính là Diệp Trần một đường giết mà tới, còn có Lâm Vũ Y.
Hai mắt Diệp Trần thì nhíu lại, ở trong nháy mắt từ trong trí nhớ của Tỉnh Thượng Hòa Ngạn nhận ra, người trước mắt này chính là Sơn Thôn Phú Giang khu vực trưởng phân bộ Bắc Hải của tổ chức Sam Khẩu.
Thực lực của người này không kém gì Tỉnh Thượng Hòa Ngạn, tính tình háo sắc, tàn bạo...
Tin tức liên quan tới Sơn Thôn Phú Giang trong nháy mắt đã hiện ra ở trong đầu Diệp Trần.
"Các ngươi là ai!"
Sơn Thôn Phú Giang đầu tiên là sững sờ, sau đó thì rống lớn, nếu như không phải trạng thái của hắn bây giờ quá xấu hổ thì vào lúc này sớm đã xông lên bắt lấy hai người này.
"Người giết ngươi!"
Diệp Trần cũng lười nói nhảm với người này, trực tiếp cong ngón búng tay, một đạo kiếm quang màu đỏ thắm bắn về phía Sơn Thôn Phú Giang!
Sơn Thôn Phú Giang lập tức phát giác được một chút khí tức cực kỳ nguy hiểm, con ngươi không thể không co rụt lại, ngay lập tức không do dự chút nào, một tay trực tiếp xách cô gái quyến rũ dưới bàn kia đưa tới ngăn cản trước người!
Phốc!
Cô gái quyến rũ đáng thương kia, vốn cho là lấy lòng được Sơn Thôn Phú Giang là có thể lên như nhiều gặp gió, nhưng thật không ngờ rằng gặp ngay phải bão mà mất đi cái mạng nhỏ của mình, căn bản còn chưa có kịp phản ứng đây là chuyện gì trong nháy mắt cũng đã bị đạo kiếm khí kia của Diệp Trần chém làm hai khúc, thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm thiết còn chưa kịp phát ra!
Ngay cả Diệp Trần nhìn thấy Sơn Thôn Phú Giang đang yên đang lành đột nhiên xách ra một người giống như xách một con gà trọi đặt ra ở trước người mà cũng không thể không sững sờ một chút trong lòng không thể không nghĩ "Sau này chắc không nên tiết kiệm hồn lực để tránh giật mình thon thót thế này!"
Lúc trước hắn không có phóng xuất ra thần thức dò xét, cho nên cũng không biết dưới bàn làm việc của tên này thế mà còn cất giấu một tấm lá chắn xinh đẹp tới như vậy.
Tuy nhiên, sau khi cô gái quyến rũ này bị chém làm hai nửa, đạo kiếm khí kia cũng không có biến mất, vậy mà thế đi không giảm, tiếp tục nổ bắn về phía Sơn Thôn Phú Giang mà tới!
"Cái gì!"
Sơn Thôn Phú Giang rõ ràng cũng không ngờ tới, thực lực của đối phương vậy mà cường đại như thế thì ngay lập tức rất là chấn kinh!
Mắt thấy chính mình cũng phải đi theo sau bước chân của cô gái quyến rũ kia, nhưng dưới mong muốn mạnh mẽ để sống sót, Sơn Thôn Phú Giang ở vào thời khắc cuối cùng, nhanh chóng chuyển thân thể của mình chếch sang bên hơn một tấc, thế nhưng đạo kiếm khí này cuối cùng vẫn chém vào ở trên đầu vai của hắn!
"A!!!"
Theo đó mà có một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, một cánh tay của Sơn Thôn Phú Giang trong nháy mắt đã bị đạo kiếm khí cường hãn bá đạo kia của Diệp Trần chém xuống!
Tuy nhiên, Sơn Thôn Phú Giang này đến cùng cũng là một đời kiêu hùng, vậy mà có thể cố nén sự đau nhức khi cánh tay bị chém đứt, ở trong nháy mắt cánh tay rơi xuống, cả người hắn cũng mượn cỗ lực đạo kia trực tiếp lùi lại tới cửa sổ ở đằng sau rồi không do dự chút nào lấy đầu phá cửa kính!
Bành!
Sơn Thôn Phú Giang này dù sao cũng là cao thủ không thua kém gì Tỉnh Thượng Hòa Ngạn, hơn nữa lại đang ở dưới trạng thái cố gắng chạy thoát thân, thế mà rõ ràng trực tiếp phá nát cửa kính chống đạn!
Mà từ lúc Sơn Thôn Phú Giang lấy cô gái quyến rũ kia làm lá chắn thịt tới lúc bị trảm một cái cánh tay, dựa thế lùi lại tới bên cửa sổ, lại đến lấy đầu phá cửa kính lao ra, một loạt động tác này có thể nói là liền một mạch mà thành nhanh như chớp giật! Thời gian một cái nháy mắt, Sơn Thôn Phú Giang phá vỡ cửa kính chống đạn, người đã chạy ra ngoài cửa sổ.
Hơn nữa cái người này sợ Diệp Trần đuổi theo, thế mà cùng lúc người ở trên không ngoài cửa sổ lại trở tay nắm khí thành đao, trực tiếp hướng phía đằng sau hung hăng chém ngược một đao!
Ầm ầm!
Cả tòa cao ốc đều mạnh mẽ lắc lư một lúc, mà văn phòng khu vực trưởng thì càng là sụp đổ trong nháy mắt, chặn con đường mà hai người Diệp Trần ở bên trong có thể đuổi theo.
Không thể không nói, võ công của Sơn Thôn Phú Giang này tuy rằng không đươc tính là tuyệt đỉnh, thế nhưng kinh nghiệm chiến đấu thật đúng là vô cùng phong phú, thế mà có thể ở trong một mili giây đã vạch ra một phương án chạy trốn hoàn mỹ tới như thế!
"Phản ứng ngược lại rất nhanh a! Đáng tiếc, có nhanh nữa cũng phải chết!"
Một tay Diệp Trần kéo theo Lâm Vũ Y, dưới chân bỗng nhiên giẫm một cái, xung quanh hai người lập tức dâng lên một lồng ánh sáng màu vàng kim, sau đó vọt thẳng lên trời, trong nháy mắt phá vỡ văn phòng đang muốn sụp đổ xuống này.
Khoảnh khắc tiếp theo, cả hai đã lao ra khỏi mái nhà và đi lên bầu trời bên ngoài tòa nhà!
Lúc này sau khi Sơn Thôn Phú Giang kia phá vỡ cửa kính để chạy trốn đã vững vàng rơi xuống trên mặt đất, sau đó chân hướng về phía cứ điểm phân bộ của tổ chức Sam Khẩu ở phía xa mà chạy như điên, đồng thời trong lòng điên cuồng hét lên, "Việc này ta nhất định phải nhanh chóng báo cáo lên cấp trên! Người này lại dám trêu chọc tới trên đầu tổ chức Sam Khẩu chúng ta, hắn phải chết!"
Tuy nhiên, vừa mới nẩy sinh ra suy nghĩ này thì Sơn Thôn Phú Giang đột nhiên tiếp tục cảm nhận được một đạo khí tức nguy hiểm truyền tới từ đằng sau!
Dưới chân Sơn Thôn Phú Giang đang bước chân không ngừng, vô ý thức nhìn lại, ngay lập tức hai mắt trợn lên thật lớn, lộ ra vẻ mặt không thể nào tin tưởng nổi.
Chỉ thấy ở đằng sau, một đôi nam nữ thần bí kia vậy mà cũng đã đuổi theo tới!
Hơn nữa người con trai kia còn hướng về phía hắn giơ tay vỗ ra một chưởng.
Ầm!
Ở phía trên đỉnh đầu của hắn lập tức xuất hiện một cái bàn tay khổng lồ, rồi mới hướng hắn mạnh mẽ đập xuống!
"Không!!!"
Sơn Thôn Phú Giang đột nhiên phát ra một tiếng gào thét không cam lòng.
Nhưng chẳng mấy chốc, tiếng gào thét này im bặt mà dừng, bởi vì cả người của hắn đã bị cái bàn tay khổng lồ kia trực tiếp đập thành một bãi thịt nát...
P/S: Ta thích nào....chương 2 Mai mình nghỉ học sẽ dịch nhiều hơn nha, mấy bữa nay đi học rồi thi thố mệt đầu quá a... mọi người thông cảm nhé...
Hay ạ, ủng hộ