TRUẤT QUYỀN TRAI ĐẸP

Liên học tì có chiếc cổ duyên dáng tựa thiên nga, tất cả nữ sinh ở Đại học Kyoto đều nói vậy.

Các cô gái đó nói không ngoa chút nào, theo đó đi xuống... Kiều Chi Trân phải nói là đã được mở rộng tầm mắt, cô không thể liên kết cơ thể trước mặt này với Triệu Chi Liên mà ngày thường trông có vẻ ôn nhu yếu ớt.

Trong lòng Kiều Tri Trân cũng hiểu rõ rằng sự mềm mại yếu đuối chỉ là hình tượng mà Triệu Chi Liên muốn trưng ra bên ngoài mà thôi.

Thứ thực sự sống trong cơ thể mỏng manh đó là sự tùy hứng, ngang ngược, lập dị và kiêu ngạo.

Một lúc lâu sau, từ tận đáy lòng Kiều Chi Trân cảm thán, thật không ngờ Triệu Chi Liên lại có thân hình đẹp đến vậy.

Nhìn xuyên qua có thể thấu được thân hình quấn trong chiếc váy lót mỏng như cánh hành tây, dù không cao nhưng tỷ lệ rất chuẩn, dáng ngực rất đẹp, lớn mà không quá khoa trương, ba chiều tròn trịa, cùng vòng eo thon dài, đường cong vòng mông đích thực là kiệt tác được tạo hóa dày công nhào nặn không biết mệt mỏi, chân đều thẳng tắp, nước da trắng nõn cộng thêm ngũ quan nhu hòa dễ chịu, ngây thơ không chút công kích.

Cơ thể được bao bọc trong lớp vải lụa đó khiến cô nhìn cũng phải đỏ mặt tim run mặc dù là đang ở bên người cùng giới.

Cô không tự nhiên nhìn đi chỗ khác.

Triệu Chi Liên quay trở lại sau vải mành để tiếp tục thay quần áo, ánh sáng giữa trưa từ đông sang tây chiếu vào tất cả các đồ vật trên gác xép, hết thảy đều sáng rõ, dưới tác dụng của ánh sáng, sau mành che, một hình ảnh với thân hình yêu kiều lả lướt đang thay quần áo đã hiện lên đầy sinh động, từ góc nhìn của Kiều Chi Trân, hình ảnh đặc biệt rõ ràng.

Kiều Tri Trân chợt nhận ra, Đây cũng là nơi Lan vừa đứng.

Trước đó, khi Triệu Chi Liên vừa cầm bộ quần áo bước vào sau mành che, thì Lan vừa đẩy cửa bước vào. Lan không đặt đồ trên tay xuống ngay mà đứng ngây ra đó, bộ dạng giống như một đứa trẻ vô tình làm vỡ cốc nước yêu thích của mẹ, còn có...

Còn có, bước chân dồn dập khi Lan vội vã rời đi.

Có phải bước chân vội vã là do lỡ thấy bạn của chị gái tôi đang thay quần áo không?

Tầm mắt lại dừng ở một góc, vào lúc này, đôi giày thể thao nam trong góc nhà dường như mang thêm một ý nghĩa khác.

Trong một con hẻm tối vào nửa đêm, một chàng trai đang cõng một cô gái trẻ đang say xỉn trên lưng.

Người phụ nữ đang mất bình tĩnh, bước chân của chàng thiếu niên tiến lên một cách có trật tự, ngược lại bước chân đi theo sau cứ chốc chốc lại phải tăng tốc, liên tiếp la lên " Lan, đợi chị với ". Ra khỏi ngõ nhỏ là một đoạn đường lên dốc, tiếp theo là giọng nói có chút vui mừng: " May mà Liên rất gầy. ". Vừa dứt lời, người phụ nữ trên lưng bắt đầu đấm đá nói nhảm. Người thiếu niên rầu rĩ kêu " Trân. " " Ơi, có chuyện gì vậy? " " Làm bạn chị im lặng đi. " " Hả? " " Nếu chị không thể khiến cô ta im lặng, ít nhất làm cho cô ta đừng lộn xộn nữa. "

Bình luận

Truyện đang đọc