TRÙNG SINH CHI HUYỀN NỮ

Edit: Lily_Carlos

Khó khăn lắm Huyền Nữ mới trang điểm làm cho Bạch Chân lóa mắt một phen, bây giờ hắn không muốn để Huyền Nữ ra ngoài nữa làm sao bây giờ, lúc nàng đẹp như vậy chỉ có hắn được ngắm thôi.

Huyền Nữ buồn cười quơ quơ tay trước mặt hắn: “Tứ ca, đã đến giờ rồi.”

Bạch Chân bị nụ cười sáng lạn của nàng mê hoặc, hắn đưa ngón tay thon dài dịu dàng vuốt ve khuôn mặt của nàng nói: “Sau này không được cười như vậy với nam nhân khác, tứ ca sẽ ghen.” Tuy vẻ mặt hắn rất dịu dàng nhưng trong giọng nói lại có chút bá đạo.

Huyền Nữ ngẩn người cười nói: “Được.”

Hai người cầm tay cùng nhau bay đến thiên cung. Lúc bọn họ đến rất nhiều tiên nhân đã ở đó, trừ các vị thượng thần và thiên quân ra thì các vị thần tiên khác bao gồm cả Ly Kính đều đã đến đầy đủ.

Đợi ngôn quan gọi tên, lúc bọn họ tiến vào yến tiệc khắp nơi đang ồn ào bỗng yên tĩnh không có tiếng động, Bạch Chân thượng thần là nhân tài phong luw phóng khoáng thì cả tứ hải bát hoang đều biết, nên nữ thượng thần đi bên cạnh hắn mới là tâm điểm chú ý của mọi người.

Gần như tất cả mọi người đều không cho rằng vị nữ thượng thần mới tấn thăng có dung mạo diễm lệ đến vậy, không biết nếu so sánh nàng với đệ nhất mỹ nhân tứ hải bát hoang là đế cơ Bạch Thiển của Thanh Khâu thì ai thắng ai thua đây.

Huyền Nữ không hề để ý ánh mắt tán thưởng và dò sét của cá tiên nhân xung quanh, nhưng trong lòng Bạch Chân lại không thể thoải mái như vậy, nhất là cái tên Ly Kính kia nữa hắn ta dùng ánh mắt lộ liễu nhìn nàng như vậy coi như hắn(Bạch Chân) không tồn tại sao?

Bạch Chân nghiêng người nhìn Huyền Nữ cầm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng dắt nàng đến chỗ ngồi của bọn họ. Huyền Nữ cũng hiểu tâm tư này của hắn nên cười cười đi theo hắn.

Chúng thượng tiên vừa bị nụ cười thoáng qua này làm cho ngây ngốc, thì lại bị người ta ép ăn một đống thức ăn cho chó, ai có mắt đều nhìn ra quan hệ giữa hai người cho nên tất cả đều ảm đạm dời mắt.

Nhưng vẫn có người vẫn bị sắc đẹp làm cho u mê đầu óc tỷ như Ly Kính, sự không cam lòng trong mắt hắn(Ly Kính) như thể sắp phun ra ngoài vậy, ánh mắt của hắn vẫn không rời khỏi bóng dáng của Huyền Nữ như sợ người khác không biết là hắn đang nghĩ gì vậy.

Hai người cùng nhau ngồi xuống, Huyền Nữ chỉ nghiêng mắt sang bên phải gật đầu chào đại sư huynh Điệp Phong sau đó lại đưa mắt về chỗ ngồi của mình và Bạch Chân, những người khác làm cái gì nàng không muốn quản.

Kỳ thật từ khi tiến vào yến hội Huyền Nữ tự động xem nhẹ sự tồn lại của Ly Kính, không phải nàng con chút tình cũ với hắn mà là nàng sợ làm bản thân ghê tởm. Đương nhiên nàng cũng để ý đến tâm tư của Bạch Chân, thử đổi vị trí một chút mà xem nếu như có một nữ tiên cứ nhìn chằm chằm tứ ca như vậy cho dù trong lòng huynh ấy không hề có ý gì với nàng ta thì nàng vẫn để trong lòng đó.

Huyền Nữ lợi dụng cánh tay áo rộng thùng thình của mình mà lớn mật đưa tay xuống gầm bàn vỗ vỗ đùi Bạch Chân.

Bạch Chân nhanh chóng vui vẻ, trong mắt hắn hiện ra một đạo tinh quang không dấu vết nhanh chóng nhìn xung quanh sau đó hắn bắt được bàn tay nhỏ chưa kịp rụt lại của Huyền Nữ, rất lớn gan ấn vào chỗ không thể nói của mình.

Huyền Nữ hơi cúi thấp đầu xuống trong lòng lại thấy vô cùng ngạc nhiên, sao tứ ca có thể làm như vậy chứ? Đợi người khác không chú ý tới Huyền Nữ ngẩng đầu lên trừng mắt với hắn, nhưng trong mắt Bạch Chân cái lườm này giống như Huyền Nữ đang trần trụi quyến rũ hắn vậy làm cho vật kia của hắn không khống chế được mà cứng lên… cứng……

Vô sỉ, sắc mặt Huyền Nữ càng kém hơn, Bạch Chân vẫn luôn mẫn cảm với cảm xúc của Huyền Nữ nên lúng túng buông tay. Haizzz, có một nương tử luôn bất giác mà quyến rũ mình như nàng làm hắn vừa đau khổ vừa vui sướng.

Sau khi rụt được tay về Huyền Nữ quyết định tối nay sẽ không cho tứ ca lên giường.

Mà Điệp Phong ở đối diện thấy một màn mắt đi mày lại của hai người thì cũng chết tâm, người chú định chắc chắn không thuộc về hắn thì hắn cũng không nên cưỡng cầu nữa.

Lúc này Thiên Quân cũng tới, chúng tiên đứng dậy hành lễ với thiên quân.

Huyền Nữ cúi đầu nhỏ giọng hỏi Bạch Chân: “Sao không thấy Chiết Nhan thượng thần?”

Bạch Chân nhẹ giọng trả lời: “Lão phượng hoàng luôn không thích những chỗ như thế này, trừ hắn còn có Đông Hoa Đế Quân và Mặc Uyên thượng thần, trong tứ hải bát hoang đều biết bọn họ không thích tham gia dạng yến hội như thế này.”

Huyền Nữ hiểu rõ gật đầu, yến hội quá nửa đột nhiên thiên quân lại nhớ đến một nữ thượng thần là Huyền Nữ mới nhìn khắp nơi cao giọng nói: “Không biết Huyền Nữ thượng thần ở chỗ nào?”

Huyền Nữ đứng dậy hành lễ: “Huyền Nữ bái kiến Thiên Quân.”

Thiên Quân không ngờ Huyền Nữ thượng thần nổi danh gần đây lại là một ngời có mỹ mạo đến như vậy, ông ta ngẩn ra một lát nổi lên ý muốn kết thân mà nhìn sang đứa con thứ hai của mình ở bên cạnh.

Tất nhiên Bạch Chân cũng thấy được một màn này trong lòng hắn hơi hoảng hốt.

Quả nhiên thiên quân lão gia lại không biết xấu hổ hỏi ngay trước mặt: “Huyền Nữ thượng thần nhân phẩm tướng mạo quả nhiên càng tốt hơn so với những lời đồn đãi đó, không biết thượng thần có hôn phối chưa?”

Lời này vừa nói ra không chỉ Huyền Nữ mà các tiên nhân biết chuyện đều sửng sốt.

Đây là quang minh chính đại muốn đội nón xanh cho hắn(Bạch Chân) sao, có thể nhẫn nhịn không? Tất nhiên là không thể nhẫn rồi! Không đợi Huyền Nữ mở miệng nói Bạch Chân đã đứng dậy nở nụ cười như không cười nói: “Đa tạ Thiên Quân nâng đỡ Huyền Nữ, nhưng Thanh Khâu đang chuẩn bị hôn sự cho chúng ta rồi.”

Thiên Quân kinh ngạc nhướn mày: “Hả? Trùng hợp vậy sao hôm nay ta lại không làm bà mối được rồi, nhưng mà đến lúc đó bản quân cũng nên mặt dày đến uống một ly rượu mừng mới được.”

Bạch Chân cười nói: “Đây là tất nhiên, nếu như Thiên Quân đại giá quang lâm đến Thanh Khâu, chúng ta nhất định sẽ đón tiếp chu đáo.”

Nói xong hắn kéo Huyền Nữ hành lễ với Thiên Quân sau đó chậm rãi ngồi xuống. Lúc này tất cả mọi người đều đã biết Huyền Nữ sắp trở thành người của Thanh Khâu, tất cả đều nhìn Bạch Chân bằng ánh mắt hâm mộ, có một số việc hiểu rõ trong lòng mà không thể nói được đó là thực lực của Thanh Khâu lại tăng thêm một bậc.

Trải qua chuyện này Bạch Chân không hề có tâm tư muốn đi hòa giải với bọn họ, cũng may từ đầu đến cuối Huyền Nữ không liếc mắt nhìn Ly Kính đến một cái, cuối cùng cũng có một chuyện làm cho hắn vui mừng.

Nhưng mà ánh mắt tiểu tử kia nhìn Huyền Nữ quá mức lộ liễu, Bạch Chân quyết định phải giáo huấn cho hắn một trận, sau khi yến hội kết thúc Bạch Chân ném nắm bột lấy được ở chỗ Huyền Nữ lần trước lên ng Ly Kính.

Mà Ly Kính vẫn không biết bản thân mình đã trúng chiêu còn dựa vào men rượu nhìn chằm chằm Huyền Nữ! Hài tử đáng thương lúc về không biết lại phải đối mặt với điều gì đâu.

Huyền Nữ thấy rõ động tác nhỏ của Bạch Chân, nhưng nàng cũng biết Bạch Chân vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện kiếp trước nàng ở chung với Ly Kính cho nên hôm nay phát tiết ra được cũng tốt.

Nàng coi như không biết cái gì thôi!

Trên đường trở về Bạch Chân cứ dùng bộ dạng cứ nói lại thôi nhìn Huyền Nữ, Huyền Nữ không rõ nguyên do tự hỏi chẳng lẽ vừa rồi tứ ca còn làm cái gì sao?

Sắp đến về đến Thanh Khâu cuối cùng Bạch Chân cũng mở miệng nói thầm vào tai Huyền Nữ: “Huyền Nữ vừa rồi tứ ca hạ dược gì cho Ly Kính vậy……”

Huyền Nữ cảm thấy hơi khó nói vì loại thuốc mà tứ ca hạ là loại lần trước nàng từng hạ cho Ly Kính.

Huyền Nữ ngượng ngùng nói với Bạch Chân chuyện lần trước, Bạch Chân khong nhịn được cười ha hả, bỗng nhiên hắn có chú hối hận vì đã hạ thuốc Ly Kính làm sao bây giờ?

Đến khi về đến Thanh Khâu Bạch Chân vẫn không thể ngừng cười, cho đến buổi tối……

Bạch Chân buồn bực nhìn kết giới đã được gia cố trước mắt, than thở, đôi khi nương tử pháp lực quá cao cũng không tốt lắm……

Nhưng người phải than thở tối nay không chỉ có hắn, Ly Kính đang ở Dực Giới cũng phát hiện ra thứ đồ kia của mình lại không dùng được, bây giờ cha hắn đã bị nhốt trong chuông Đông Hoàng, ca ca hắn cũng đã bị hắn nhốt lại, vậy rốt cuộc là ai đã hại hắn?

Chẳng lẽ Dực Giới còn có người có ý đồ hãm hại hắn sao? Hơn nửa đêm cả Dực Giới lại bị Dực Quân đích thân đi kiểm tra một lần.

Có lẽ hắn cũng không thể ngờ chuyện này sảy ra vì hắn không khống chế được mắt của mình nên mới mang đến tai hoạ này.

Bình luận

Truyện đang đọc