TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

Chương 1427

 

Công bằng mà nói, bọn họ đều là dược tôn, vẫn luôn đã xem thường những luyện dược sư này, nếu Tân Trạm nói, bọn họ sẽ thể nào không tin.

 

“Một dược sư hậu bối có thể có được sự hiểu biết trình độ như thế này, cân nhắc đến như vậy, đúng thật là thiên tài, tôi tự hỏi năm đó cũng không có được sự hiểu biết này. Cũng may có tôi ở đây, nếu không mọi người thực sự là xử oan cho một đại sư tương lai rồi”

 

Mọi người nghe xong đều xấu hổ.

 

Đặc biệt là Khổng Việt, người khi nãy kêu gào nhiều nhất, hai má đỏ bừng, người lúc nào cũng nhảy lên nhảy xuống, bôi nhọ Tân Trạm và Du Túc, nhưng hóa ra ông ta mới lại là một tên hề.

 

“Đại hội trưởng, không liên lạc được với Tân Trạm, có lẽ cậu ấy đã đi xa rồi”

 

Du Túc truyền âm hồi lâu, nhưng không có hồi âm, bất lực nói.

 

“Cũng đúng, chúng ta đã trì hoãn lâu như vậy, không thể để mọi người chờ lâu nữa, bây giờ công bố kết quả đi”Lôi Sĩ nói.

 

Du Túc hào hứng gật đầu, bay lên đài cao, thông báo kết quả.

 

Và khi tin tức về chiến thắng của Tân Trạm truyền đến, ban đầu khán giả yên lặng, sau đó là một tiếng náo nhiệt rất lớn nổ ra.

 

Vô số người đã bị sốc và không thể tin được.

 

Tân Trạm, dược sư chưa từng nghe tên, thực lực đã đánh bại thiên tài của Đông vực.

 

“Tôi thua rồi”

 

Diệp công tử lắc lắc người, nhìn băng linh trên không trung, tất cả kiêu ngạo trên mặt đều biến mất không còn tăm tích.

 

Từ nhỏ anh ta đã được kế thừa thượng cổ, anh ta đã chiến thắng rất nhiều trận chiến, chiến thắng không thua một trận nào, đây chính là nguồn gốc về sự kiêu ngạo của anh ta.

 

Nhưng mà, hôm nay, anh ta lại thua Tân Trạm, hơn nữa thắng bại lại giống như tảng đá đè xuống, khiến anh ta không nói nên lời.

 

Diệp công tử chắp tay về phía mọi người một cách cay đắng, bỏ đi trong tuyệt vọng.

 

“Người này thiên phú không tồi, nhưng thật đáng tiếc là đường đi quá suôn sẻ, có thể để cậu ta chịu chút trở ngại, có lẽ cũng là chuyện tốt”Lôi Sĩ lắc đầu.

 

“Thánh nữ, cô thế nào rồi?“Nhìn thấy Ngu Như Mỹ có chút ngây người, Lôi Sĩ cười.

 

“Không có gì đâu, chỉ là tên của Tân Trạm giống với tên của người bạn cũ của tôi, nhưng nghĩ lại thì chắc không sao cảNgu Như Mỹ hoàn hồn, lắc đầu cười.

 

Đại lục Thượng Giới thật sự rất lớn, có rất nhiều người trùng họ tên, hơn nữa Tân Trạm làm sao có thể tới thế giới này được chứ?

 

“Đại hội trưởng, Tân Trạm đó, hay là mời cậu ta quay lại, gặp mặt một chút?”Ông già tóc bạc nói.

 

“Bỏ di”Lôi Sĩ suy nghĩ một chút lắc đầu.

 

“Không phải nói cậu ta tới là vì lệnh bài sao? Khi nào thánh cảnh Đông Hoàng kết thúc, tôi sẽ tìm cơ hội khác gặp cậu ấy”

 

Mặc dù Lôi Sĩ có phần quan tâm đến Tân Trạm, nhưng điều ông ta quan tâm nhất lúc này chính là thánh cảnh lập tức sắc được mở ra.

 

“Tân Trạm này là cây giống tốt, đáng tiếc là có sư truyền rồi, bằng không tôi cũng thật muốn nhận cậu ấy làm đồ đệ”Lôi Sĩ xúc động nói.

 

“Nhưng đại hội trưởng, Tân Trạm lại nói bản thân mình là tan tu”Du ‘Túc sững sờ nói.

 

“Tan tu? Tuyệt đối không thể”

 

Lôi Sĩ nói không nên lời:”Một người tan tu, có thể trẻ như vậy có được loại trình độ và tâm tư này sao? Tuy cậu ấy nói như vậy, nhưng sư phụ của cậu ấy không thích bàn luận thế tục, cố ý ẩn trốn thì thôi. Theo.

 

tôi thấy, sư phụ cậu ấy, ít nhất phải có cảnh giới dược tôn cấp năm, thậm trí là cao hơn”

 

Du Túc hơi sững sờ, sư phụ của Tân Trạm, lại có thực lực như vậy, bản thân ông ấy cũng chỉ mới là dược tôn cấp hai mà thôi Nhưng vì sư phụ Tân Trạm mạnh như vậy, tại sao phải tự mình đi tìm dược tôn cấp năm ?

 

Mặc dù có chút nghi ngờ nhưng Du Túc không nói nhiều.

 

“Thánh nữ, đi thôi. Về vấn đề lấy lại trí nhớ đã mất mà cô nói, tôi cũng sẽ nhúng tay một chút”

Bình luận

Truyện đang đọc