TUYỆT THẾ VŨ THẦN

Trong hoàng thành đế quốc Long Sơn, có một đám người đứng giữa hư không, đứng ở trước những người đó là một hàng người mặc trường bào hoàng thất, nhất là người cầm đầu lại khoác trường bào Thần long, cực kỳ uy vũ, trên người lộ ra một cỗ khí vương giả.

Người này chính là chí tôn đế quốc Long Sơn, từng tự mình đặt chân đến Mê thành ở Tuyết Vực, quân vương của đế quốc Long Sơn, phụ thân của Quân Mạc Tích, mà những người đứng phía sau đều là người của hoàng thất đế quốc Long Sơn.

Ngoại trừ bọn họ, ở hai bên trái phải cũng có mấy đám người hùng dũng. Theo thứ tự thì là người của Đường gia, đệ nhất gia tộc của đế quốc Long Sơn, thế lực cường đại của đế quốc Long Sơn, Tinh Mộng các. Lúc này, tất cả ánh mắt của mọi người đều nhìn về phương xa, dường như là đang đợi người nào trở về.

Trừ những người đó ra, tại trên không, cũng là trùng trùng điệp điệp những người là người, bọn họ cũng đang đứng đợi, cùng đợi anh hùng trở về.

Nghe nói lần đại hội Tuyết Vực này, đế quốc Long Sơn bọn họ có sáu người bước vào top 16. Điều này cũng có nghĩa là thế lực tam đại đế quốc khác chỉ có thể phân chia nhau mười vị trí còn dư lại, đây quả thật là quá khó khăn rồi.

Hơn nữa, còn có đồn đại rung động hơn nữa. Lần đại hội Tuyết Vực này, top 4 thì có ba người là người của thế lực đế quốc Long Sơn, điện hạ Quân Mạc Tích đoạt thứ tư.

Tuy rằng lời đồn này còn cần kiểm chứng, nhưng chắc hẳn cũng không khác sự thật là bao. Ngay cả quân vương của đế quốc Long Sơn cùng toàn bộ người của các thế lực lớn đều đến đây, rất hiển nhiên lần đại hội Tuyết Vực này, thế lực đế quốc Long Sơn thật sự là đoạt được vinh quang.

Lúc này, trên mặt đất, mọi người cũng đang nghị luận, suy đoán. Lần đại hội Tuyết Vực này rốt cuộc là người nào đoạt được vị trí thứ nhất, chẳng lẽ là người của thế lực đế quốc Long Sơn bọn họ?

- Thi Vận, hiện tại ngươi đang suy nghĩ gì.

Lúc này có một trung niên nhìn về thiếu nữ xinh đẹp bên cạnh, mở miệng hỏi.

Hoắc Thi Vận khẽ lắc đầu, trên mặt theo thói quen hiện lên một chút cười cứng ngắc.

- Thi Vận.

Lúc này, một bóng thanh niên đi đến trước mặt Hoắc Thi Vận cười nói:

- Rất nhanh, huynh trưởng ta sẽ trở về đến đây. Hắn đã truyền tin cho ta, tuy rằng lần đại hội Tuyết Vực này không thể bước vào top 16, nhưng thu hoạch cũng là không nhỏ, tu vi tiến bộ cực kỳ lớn, chờ sau khi hắn trở về, ta liền hướng Hoắc gia cầu hôn, gia tộc của ta cũng sẽ dốc sức ủng hộ.

- Ta không có hứng thú.

Hoắc Thi Vận lãnh đạm nói, khiến ánh mắt thanh niên tối lại.

- Vô Tâm, Thi Vận vô tình với chuyện nam nữ, ngươi có thể coi trọng Thi Vận là vinh hạnh của Hoắc gia ta, nhưng là việc này thì không cần nhắc lại nữa.

Hoắc Cửu Dương cũng cau mày lên tiếng. Tên Vô Tâm này chính là hạng người háo sắc không nghề nghiệp, không học vấn, căn bản không xứng với nữ nhi của hắn. Hơn nữa có chuyện xưa, Hoắc Cửu Dương cũng sẽ không miễn cưỡng Hoắc Thi Vận làm chuyện gì nữa, không thích chính là không thích.

Thôi Vô Tâm há mồm ngậm miệng đều là huynh trưởng của hắn, chỉ biết ỷ vào huynh trưởng Thôi Vô Mệnh hùng mạnh.

- Hoắc Cửu Dương, Thôi Vô Tâm ta đã rất nể mặt mũi các ngươi rồi, các ngươi không nên không biết xấu hổ, chờ huynh trưởng ta trở về, ta sợ các ngươi đảm đương không nổi.

Thôi Vô Tâm hừ lạnh một tiếng, khiến sắc mặt Hoắc Cửu Dương càng khó coi. Tên khốn khiếp này, chính mình vô năng lại chỉ biết dựa vào huynh trưởng. Trước kia còn nói chuyện khách khí, hiện giờ Thôi Vô Mệnh sắp trở về, ngữ khí của hắn cũng trở nên càn rỡ hơn rất nhiều.

- Tới rồi, hình như có người tới.

Nhưng vào lúc này, có tiếng kinh hô truyền ra, ánh mắt của mọi người nhìn về phương xa, nhìn thân ảnh oai nghiêm từ không trung phía xa đi đến không khỏi tập trung ngưng thần.

Yêu thú, rất nhiều yêu thú, dường như đã thực sự trở về.

- Tốt, huynh trưởng ta trở về.

Thôi Vô Tâm cười lạnh, quét mắt nhìn Hoắc Cửu Dương và Hoắc Thi Vận một cái, trong ánh mắt hiện lên vẻ tham lam. Bởi vì chính mình vô dụng cho nên hắn cho rằng Hoắc gia khinh thường hắn, càng khiến hắn thêm kiên quyết muốn lấy được Hoắc Thi Vận.

Ánh mắt Hoắc Cửu Dương và Hoắc Thi Vận cũng nhìn về hư không phía xa, nhìn một hàng người từ một điểm đen rất nhanh lớn dần.

- Chính là yêu thú của đế quốc Long Sơn, người tham gia đại hội Tuyết Vực đã trở về.

Ánh mắt mọi người đều run lên, gắt gao nhìn chằm chằm hàng người trở về. Nhưng trong nháy mắt, tất cả ánh mắt của bọn họ liền trực tiếp rơi trên một người, Quân Mạc Tích.

- Quân Mạc Tích điện hạ, thanh niên đệ nhất đế quốc Long Sơn, đã trở về, không biết hắn đoạt được vinh quang ra sao.

Còn có Đường U U, Thanh Mộng Tâm, Thôi Vô Mệnh, Lãnh Huyết đều bình yên vô sự, còn có bóng dáng một thanh niên xa lạ, ngội trên người một con yêu thú hung bạo, trên người khoác một trường bào màu trắng, ánh mắt mơ hồ không biết đang nhìn cái gì. Người này, phần lớn bọn họ chưa thấy qua, nhưng yêu thú này, chính là mãnh thú Cùng Kỳ.

Mà lúc Hoắc Thi Vận cùng Hoắc Cửu Dương thấy thân ảnh này đôi mắt bọn họ cũng run rẩy, nhất là Hoắc Thi Vận, thân thể nàng thậm chí còn hơi run run.

- Chính là Lâm Phong, thật sự là Lâm Phong, hắn mất tích cũng chưa chết, còn sống thật khỏe, Lâm Phong còn sống, hơn nữa còn tham gia đại hội Tuyết Vực.

Trong đầu Hoắc Thi Vận trong nháy mắt đã hiện lên rất nhiều ý nghĩ, cắn chặt mội, trên đôi môi đỏ mọng động lòng người kia bởi vì răng nanh nàng dùng sức mà rịn ra một vết máu.

Nhìn thấy Lâm Phong còn sống, nàng có vẻ rất kích động, tâm cũng thở phào nhẹ nhõm.

Thanh niên sạch sẽ này là người nam nhân đầu tiên làm cho nàng động tâm.

Tiếng gió gào thét xẹt qua hư không, hàng người từ xa trong nháy mắt đã đi tới trước mặt đám người đế quốc Long Sơn.

- Quân... Mạc.... Tích.

- U U!

- Mộng Tâm!

Ba giọng nói gần như là đồng thời vang lên, quân vương, người đứng đầu Đường gia, cùng với sư tôn của Thanh Mộng Tâm đều hô lên, trên mặt hiện lên vài phần vui mừng. Vị trí top 10, chỉ tính riêng đế quốc Long Sơn, không tính các nước phụ thuộc đã có ba người, mà Tuyết Vực có những mười ba quốc gia.

Đều thành thục, vãn bối của bọn họ so với trước khi đi cũng càng thêm thành thục hơn, cơ trí hơn, hơn nữa khí chất cũng trở nên hoàn toàn khác biệt. đại hội Tuyết Vực chính là một cuộc lịch lãm chân chính, bọn họ gánh tử vong trên vai, nếu bọn họ không khiêu chính mình, thì khiêu chiến những thiên tài khác, những việc này làm cho bọn họ đều nhanh chóng trưởng thanh lên.

- Tốt, không tệ, đại hội Tuyết Vực lần này, đế quốc Long Sơn ta cùng nước phụ thuộc có tổng cộng sáu người tiến vào top 10, bốn người tiến vào top 6 thì có ba người của chúng ta. Hơn nữa, quán quân đại hội Tuyết Vực cũng là thế lực đế quốc Long Sơn chúng ta. Lúc này đây, chư vị vất vả rồi, các ngươi đã mang đến vinh quang cho đế quốc Long Sơn.

Quân vương sảng khoái cười nói khiến ánh mắt mọi người mở lớn, chiến tích thật là rung động, quán quân đại hội Tuyết Vực cũng là người của thế lực đế quốc Long Sơn, là ai?

Ánh mắt mọi người đảo qua đám người trong hư không, ánh mắt tập trung nhiều nhất là nhìn về phía Quân Mạc Tích, thanh niên đệ nhất đế quốc Long Sơn. Nếu nói là có người đoạt được quán quân của đại hội Tuyết Vực thì nhất định là hắn đi.

- Tinh Mộng các, Thanh Mộng Tâm, đứng thứ mười đại hội Tuyết Vực, ngươi vì đế quốc mang đến vinh quang, cảm ơn.

Quân vương khẽ khom người với Thanh Mộng Tâm làm cho ánh mắt mọi người ngưỡng mộ không thôi. Quân vương đây là cấp cho những chiến sĩ mang vinh quang về sự tôn kính chân thành, cảm tạ bọn họ vì đế quốc mang đến vinh quang.

- Quân vương!

Toàn bộ mọi người đều ngẩng đầu, ánh mắt trang nghiêm, quân vương làm vậy, bọn họ tự nhiên cũng cảm động lây, bọn họ cũng là một phần tử của đế quốc.

- Vân Phi Dương, ta bây giờ còn không biết ngươi là người của quốc gia nào, là người của đế quốc Long Sơn ta hay là nước Thiên Phong, hay là người của nước Tuyết Nguyệt. Nhưng bất kể ngươi là người của nước nào, lần này người cũng vì đế quốc đoạt được vị trí thứ tám đại hội Tuyết Vực, mang đến vinh quang, cảm ơn.

Ánh mắt mọi người lập tức tập trung lên người Vân Phi Dương. Là hắn, người may mắn thấy qua cuộc chiến đấu ở Hoàng thanh lúc trước, đối với Vân Phi Dương rất có ấn tượng. Người này là lấy yếu thắng mạnh, làm cho người ta rung động không thôi, không nghĩ tới, hiện giờ ở sân khấu thiên tài, đại hội Tuyết Vực cũng đạt được vị trí thứ tam, cũng vất vả rồi.

- Đường gia, Đường U U, vị trí thứ sáu đại hội Tuyết Vực, ngươi vì đế quốc mang đến vinh quang, cảm ơn.

Thanh âm Quân vương dần dần cao vút, không ngờ Đường U U lấy được vị trí thứ sáu, lợi hại, nàng và Thanh Mộng Tâm không hổ là hai nữ tử có thiên phú nhất của đế quốc Long Sơn, hơn nữa còn là nữ tử cực kỳ xinh đẹp.

- Hoàng thất, Quân Mạc Tích, vị trí thứ tư đại hội Tuyết Vực, ngươi vì đế quốc mang đến vinh quang. Hiện tại, ta tứ phong ngươi làm Thái tử của đế quốc Long Sơn.

Lời nói của Quân vương làm cho mọi người trong lòng giật mình, Quân Mạc Tích, phong làm Thái tử, nhưng Quân Mạc Tích hắn sao chỉ đứng thứ tư?

Quân vương đã nói, top 4 đại hội Tuyết Vực có ba người là người của thế lực đế quốc Long Sơn, như vậy hai người còn lại là người phương nào?

- Đạt được vị trí thứ hai đại hội Tuyết Vực, Thái tử Đoàn Vô Đạo chưa có tới, nhưng ta cũng cảm tạ hắn vì đế quốc mang đến vinh quang.

Đoàn Vô Đạo, không ngờ là Đoàn Vô Đạo, Thái tử nước Tuyết Nguyệt lấy được vị trí thứ hai.

Thứ hai và thứ nhất đều là người của thế lực đế quốc Long Sơn, thứ nhì là Đoàn Vô Đạo, vậy thứ nhất đâu?

Ánh mắt mọi người không ngừng đảo qua, dò xét mấy người, nhưng nghĩ mãi mà không rõ, rốt cuộc là người nào đạt được quán quân đại hội, xưng bá đại hội Tuyết Vực, mang về vinh quang cao nhất!

Bình luận

Truyện đang đọc