VỢ CŨ TÔI KHÔNG MUỐN LÀM NGƯỜI THAY THẾ

Chương 875

Nhập gia tùy tục, cô mặc một chiếc váy dạ hội ôm phần trên với thắt eo và tùng váy xòe, đội chiếc mũ rộng vành ngồi trên xe ngựa đi tới.

Là một người đẹp phương đông hiếm hoi có mặt ở đó, Nam Mẫn được rất nhiều người quan tâm săn sóc.

Mà cô không còn khiêm tốn và điềm đạm như trước nữa, cùng đám Robert chơi đùa ầm ĩ, vui quên cả trời đất, có người đến gần cô cũng cười tươi như hoa tán gẫu với người ta vài câu.

Như em đào trong những nơi xa hoa trụy lạc.

Thế nhưng khí chất và dáng vẻ của cô lại tao nhã và cao quý như thế, có thể ví cô như một đóa hoa mẫu đơn hình người ở nhân gian, khiến kẻ khác không thể dùng những suy nghĩ hèn hạ của mình để thèm khát hay mắng chửi cô.

Thế nhưng tạo ra sự náo động như thế cũng rất dễ khiến con người ta khó chịu, dẫn tới việc bị ghen ghét.

Nam Mẫn đang cười nói với một vị công tước thì có một cô gái mặc váy lễ hội màu đen, đội chiếc mũ lưới màu đen, trong tay là ly rượu đỏ cất bước đi về phía này.

Khi đi tới bên cạnh Nam Mẫn, ly rượu trong tay cô ta đang định nghiêng qua đã bị một bàn tay đỡ lại.

Nam Mẫn cất giọng thanh lạnh: “Thưa cô, mời cầm chắc cốc của cô”.

Người phụ nữ khẽ quay người, nhìn thẳng đôi mắt của Nam Mẫn, tự giới thiệu: “Tôi là Catherine Mey Brangues, chủ nhân của sơn trang Họa Mi. Tôi là một quả phụ, người ở đây đều gọi tôi là phu nhân Mey”.

Nam Mẫn giữ phép lịch sự cơ bản, nhàn nhạt nói: “Xin chào, tôi là Grace”.

Công tước thấy bọn họ hình như có chuyện cần nói, biết ý đi khỏi.

“Cô là em gái của bá tước Shirvan?”

Phu nhân Mey hỏi: “Vậy cô cũng họ Shelby à?”

“Không”.

Nam Mẫn sử dụng tiếng anh lưu loát, thản nhiên nói: “Chúng tôi cùng mẹ khác cha”.

Ở nước ngoài, cùng mẹ khác cha hay cùng cha khác mẹ đều rất thường thấy, quan hệ huyết thống họ hàng cũng không sâu sắc bằng trong nước.

Phu nhân Mey thản nhiên “ồ” một tiếng, nói tiếp: “Tôi chưa từng nghe anh ấy nhắc đến có một cô em gái như cô”.

“Rất bình thường”.

Nam Mẫn bình thản, cười nhạt: “Chỉ có thể cho thấy hai người không thân thiết”.

Không biết có phải phu nhân Mey bị nghẹn không, hơi ngẩn người, sau đó cô ta cười, bỗng ghé lông mi dài của cô ta đến trước Nam Mẫn, thấp giọng nói:

“Tôi và anh trai cô từng lên giường với nhau, quan hệ như vậy, có coi là thân không?”

Nam Mẫn không nói gì, cảm thấy người phụ nữ này có thể là mắc bệnh nặng gì, thần kinh có vấn đề.

Cô hơi ngước mắt, nhìn bóng hình từ chỗ không xa đi đến, thản nhiên nói: “Câu hỏi này, hay là để anh trai yêu quý của tôi trả lời cô đi”.

Phu nhân Mey nghe vậy hơi ngạc nhiên, quay đầu thì nhìn thấy Lạc Quân Hành chậm rãi đi đến giữa đám đông vây quanh.

Anh ta mặc một bộ vest có màu sắc tinh tế với hai hàng khuy nâu sẫm, thắt lưng hoa văn ẩn màu đen, ngũ quan lập thể ngay ngắn, anh tuấn và nho nhã.

Bình luận

Truyện đang đọc