VÔ TẬN ĐAN ĐIỀN

Xã tắc thương quá nặng, hắn cưỡng ép nâng lên nên bị thương nặng.

- Đáng sợ!

- Người này là Thiết Linh, trong cơ thể có được huyết mạch thượng cổ thần thú, thực lực cũng đạt tới hai ngàn sáu trăm năm mươi đầu đại đạo, người mạnh như thế không thể nâng lên, xem ra ta cũng không có biện pháp.

- Khảo hạch năm nay thật đáng sợ, xã tắc chi thương, thứ này không có thực lực hai ngàn tám trăm đại đạo không thể năng lên.

- Đừng phàn nàn, chỉ có thể thử một chút...

Nhìn thấy đại hán xếp cuối cùng trong văn khảo thi không nâng lên nổi, tất cả mọi người lộ ra thần thái kính sợ.

Xã tắc chi thương đại biểu lực lượng xã tắc, cũng không đủ thực lực, muốn nâng nó lên sẽ bị cắn trả, không có khả năng thành công!

- Thiết Linh thất bại, tiếp theo!

Thiết Linh thất bại, đài cao bộc phát hào quang truyền tống hắn ra ngoài, quan chủ khảo mặt không biểu tình hô to.

Khảo hạch bắt đầu với tốc độ cực nhanh, chỉ chốc lát người thông qua văn khảo thi đều khảo hạch gần hết, chỉ còn đám người Kiền Huyết tứ quân tử và Nhiếp Vân.

- Văn khảo thi đệ nhất vô dụng, phải có đủ thực lực mới được.

Mộc Huyền bài danh thứ năm, hắn cười lạnh nhìn Nhiếp Vân và đi lên bình đài.

Kiền Huyết tứ quân tử chính là người có khả năng đoạt quán quân lớn nhất, vốn tưởng rằng văn khảo thi có thể đại phóng hào quang, có thể che tất cả mọi người, hiện tại lại bị một tiểu tử không biết tới từ nơi nào ngăn cản, đổi lại là ai cũng cảm thấy khó chịu.

Mộc Huyền càng có loại cảm giác này, lúc hắn nhìn rõ dung mạo của Nhiếp Vân đã sinh ra ý ngạo nghễ.

Văn khảo thi ngưu bức, không có nghĩa là vũ lực cũng mạnh mẽ, vũ lực không đạt được, mặc dù văn khảo thi đệ nhất thì thế nào?

Cho nên hắn xem ra, quán quân văn khảo thi chỉ là hư danh, không có gì, đi trước không có nghĩa là thành công, Mộc Huyền nhìn về phía Nhiếp Vân với ánh mắt mang theo khiêu khích, hắn vài bước tới gần xã tắc chi thương và quát lớn, hai tay dùng sức, trường thương nâng lên.

Ầm ầm ầm!

Thân thương chấn động, không gian xé rách, một đạo thương khí mang theo khí thế đáng sợ gào thét bay thẳng tới gần Nhiếp Vân.

Hắn đang dùng lực lượng của trường thương cố ý ra oai phủ đầu Nhiếp Vân!

Xã tắc chi thương có uy lực to lớn, chỉ nâng nó lên và không luyện hóa, uy lực của nó vẫn bày ra đó, thương khí bắn ra khắp bốn phía, nham thạch trên mặt đất vỡ tan và xuất hiện một khe rãnh thật dài.

- Không được đả thương người!

Thấy động tác của hắn, quan chủ khảo phát tay áo hóa giải thương khí đầy trời phóng tới trước mặt Nhiếp Vân.

- Ha ha!

Mộc Huyền cười cười, hắn buông trường thương xuống và ngạo nghễ đi xuống.

Động tác của hắn vừa rồi của hắn cũng không có ý định đả thương Nhiếp Vân, chỉ ra oai phủ đầu, cho hắn biết cái gì là cường giả, văn khảo thi thứ nhất cũng không có gì.

- Ách!

Nhìn thấy hành động của mọi người, Nhiếp Vân không thèm biết hắn nghĩ gì và lắc đầu.

Hắn đạt được thứ nhất chỉ là tùy ý mà làm, không nghĩ tới lại làm cho Kiền Huyết tứ quân tử kiêng kị, ngược lại chuẩn bị không kịp.

Cho dù kiêng kị cũng không sao cả, mục tiêu của hắn là Kiền Huyết hoàng đế, Kiền Huyết Long Ấn, những lũ tiểu nhân này vật này không cần quan tâm.

Cũng chính bởi vì loại tâm tình này làm thái độ của hắn ngạo nghễ, đám người Diêm Siêu nhìn thấy liền tức giận.

Có Mộc Huyền mở đầu, mấy người khác cũng không nổi giận, cả đám đều đi lên nâng trường thương và không nói gì.

- Vân Đồng!

Lúc này mọi người đã khảo hạch xong, chỉ còn lại một mình Nhiếp Vân.

Ba trăm người thông qua văn khảo thi và nâng xã tắc chi thương chỉ còn một nửa, còn một trăm năm mươi người.

Không để ý tới ánh mắt những người khác, Nhiếp Vân đi tới trước trường thương, cũng không cần hai tay, cánh tay phải nắm lấy trường thương.

Ầm ầm!

Bàn tay chấn động, trường thương nâng lên, nó quay cuồng và bắn ra thương hỏa về phía trước.

Vèo!

Một đạo thương khí sáng ngời xuát hiện và lao thẳng về phía Mộc Huyền.

Vừa rồi Mộc Huyền dùng thương khí ý định làm hắn không hạ đài được, hắn hiện tại ngụy trang Vân Đồng kiệt ngao bất tuần, làm sao có thể nuốt cơn tức này,cho nên hắn phả trả thù.

- Ta nói rồi, không được đả thương người!

Không nghĩ tới Mộc Huyền muốn đối phó hắn, người này quá biết báo thù, quan chủ khảo cau mày, hắn vung tay áo lên, một đạo lực lượng ngăn cản trường thương.

Lực lượng hắn đụng một cái, thương mang cũng không ngừng và đâm về phía trước giống như đâm rách tờ giấy, một tiếng giòn tan vang lên.

- Cái gì?

Mộc Huyền cho rằng đối phương công kích tối đa hù dọa mà thôi, cũng không có làm phòng bị gì, nằm cũng không ngờ trái ngược với hắn suy nghĩ lúc này không kịp trốn tránh bị đánh trúng vào ngực.

PHỐC!

Bị thương mang đánh trúng, máu tươi phun tung tóe, Mộc Huyền bay ra ngoài và xuất hiện cái động lớn.

- Ngươi...

Nhiếp Vân cũng không hạ sát thủ, vết thương tuy lớn nhưng không đánh chết, cùng là một chiêu nhưng đồng tác như nhau, không làm người này bị thương căn bản, chính bởi vì như thế nên Mộc Huyền tức giận kêu gào suýt ngất đi.

Quan chủ khảo không thể ngăn cản thương khí của Nhiếp Vân, sắc mặt hắn không dễ nhìn, đang muốn phát tác đã thấy hắn buông xã tắc chi thương xuống, cũng không nói nhiều và hừ một tiếng.

- Rất tốt, tiểu tử này đủ càn rỡ, qua một hồi tỷ thí, ta xem hắn làm sao có thể hung hăng càn quấy như hiện tại!

Đám người Diêm Siêu công tử không nghĩ tới Vân Đồng dám làm như thế, dám vạch mặt với nhau tại đây, bọn họ vô cùng tức giận.

Bọn họ được xưng Kiền Huyết tứ quân tử, là một chỉnh thể, nhất vinh câu vinh nhất tổn câu tổn, Mộc Huyền bị một thương đánh bị thương, tương đương với tát vào mặt bọn họ, bọn họ làm sao nuốt cục tức này.

Đám người Diêm Siêu sắp tức điên, những người khác lúc này giật mình.

Nhất là một người cầm xã tắc chi thương bằng một tay, mọi người vô cùng bội phục.

Bọn họ tốn sức toàn thân mới có thể nâng thanh xã tắc chi thương lên cao, đối phương chỉ dùng một tay đã nâng cây thương lên, thực lực mạnh không kém gì những kẻ gọi là tứ đại quân tử!

Khó trách dám trực tiếp khiêu khích tứ quân tử, thì ra hắn có chỗ dựa vào.

- Quá lợi hại, qua một hồi đấu võ sẽ có trò hay để xem.

- Ta vốn cho rằng đám người Diêm Siêu công tử có thể đạt được quán quân, hiện tại xem ra Vân Đồng vô cùng có khả năng.

- Cũng không nhất định, hắn công nhiên đả thương Mộc Huyền, tất nhiên lọt vào đám người Diêm Siêu bắn ngược, thời điểm võ đấu sẽ ra tay độc ác với hắn, hắn có thể tránh thoát hay không còn khó nói.

- Dù sao hắn cũng là một người.

Mọi người nghị luận liên tục, lén nói thầm với nhau.

Bình luận


T
Trung nguyễn
26-03-2023

Bộ này là vô danh công pháp mà

L
lvL
26-03-2023

trọng sinh đã vô lí rồi còn quay ngược lại thời gian mấy tập sau này tác giả có giải thích không ? quay ngược lại thời gian hơi ảo

D
Dũng Tây
26-03-2023

Bộ này main mấy vk vậy ạ

T
thiên ma
26-03-2023

Quay ngược thời gian giống cổ chân nhân rồi

T
Thu Trang
26-03-2023

Chia cảnh giới thế nào vậy ad

H
HyN Assin
26-03-2023

Nhận xét sau hơn 700 chương bỏ truyện. Truyện rất nhiều sạn, không thông suốt, logic truyện vô lý. Nhân vận sống lại với lợi thế lão quái sống mấy trăm năm mà tâm tính non, đầu óc ngu dốt, càng nghe càng ức chế nên nghe hơn 700chương thì bỏ. Truyện nghe chơi thì được, chứ bảo hay thì bỏ đi đỡ phí thời gian.

N
Ngoc Anh Nguyen
26-03-2023

Truyện này NVC kiếp đầu siêu ngu, t/g cho trùng sinh cũng vẫn ngu. :)

N
Nơ Đễnh Nguyễn
26-03-2023

Nghe vô địch văn chuyển sang phế vật lộ tuyển quật khởi xáo lộ. Nghe chối thật! Để lại tia thần liệm

T
T & T
26-03-2023

Mở đầu nghe vô lý zậy, quay lại 300 năm như zậy nó xáo trộn lịch sử à , ko biết mấy chương sau tác giả giải thích ntn cho hợp lý nữa

T
Thành Phát
26-03-2023

Hay

D
Diep Huynh
26-03-2023

Rất hay... Cám ơn

N
Non Nguyễn
26-03-2023

Đọc truyện vạn tộc chi kiếp đi bn ơi truyện đó hay lắm

Y
yno chan yêu hệ thống
26-03-2023

Tạm

Truyện đang đọc