VÔ TẬN ĐAN ĐIỀN

- Tuy ngụy bổn nguyên không thể diễn sinh rất nhiều đại đạo lại có thể làm cho rất nhiều đại đạo tăng cường thuộc tính đặc biệt, giống như không gian đại đạo có thể diễn sinh ra Thiên Đạo thuộc về mình, cho nên ta mới nói đây là năng lực của chúa tể, không học được!

Tiêu Diêu Tiên lắc đầu.

Tuy hắn không biết vì sao người trẻ tuổi trước mặt lại khăng khăng muốn tìm phương pháp luyện hóa tiểu thế giới mà không tổn thương Thiên Đạo, nhưng xem bộ dáng nghiêm túc của hắn như thế, khẳng định là rất quan trọng, chính mình uống nhiều rượu của đối phương như vậy lại không giúp được gì, mặc dù hắn tiêu dao không bị trói buộc cũng có chút xấu hổ.

- Thì ra là như vậy...

Nghe xong đối phương nói như thế, Nhiếp Vân cũng không có suy nghĩ chuyện luyện hóa thiên địa lục đạo, mà là khó có thể bình tĩnh nổi.

Cường giả chúa tể chỉ có thể đạt được ngụy bổn nguyên? Thế nhưng mà... Chủ đan điền của mình thật sự có năng lực diễn sinh đan điền ah.

Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Trước kia vẫn cho rằng là thiên phú ba ngàn đan điền và ba ngàn đại đạo cùng một ý nghĩa, không có khác nhau quá lớn, hiện tại xem ra không phải như vậy.

Đầu tiên, đan điền có thể dung hợp, từ đó phát huy lực lượng cường đại hơn, đại đạo lại không được!

Tiếp theo đan điền thiên phú chi khí có thể tùy ý cho người khác mượn sử dụng, vòng tròn đại đạo của Chủ Tể Phù Ấn lại không được.

Đơn từ hai điểm này có thể thấy được thiên phú đan điền chính là hàng cao cấp hơn đại đạo, tại sao nó cao cấp hơn đại đạo?

Nhưng nếu không phải như vậy, chủ đan điền diễn sinh vô số đan điền là xảy ra chuyện gì?

Chẳng lẽ... Chủ đan điền là đại đạo bổn nguyên chân chính?

Chuyện này quá mức cổ quái, nói ra không có người tin tưởng là chuyện nhỏ, gây chuyện không tốt sẽ bị người ta bắt lấy làm chuột bạch thí nghiệm.

Cho nên tạm thời nhai nát trong bụng thôi.

- Nếu đan điền còn cao cấp hơn đại đạo, vì sao thiên địa lục đạo lại nhỏ yếu như thế, Tà Nguyệt Chí Tôn Vực cường đại như vậy? Không hợp lý ah...

Nhiếp Vân càng nghĩ càng mơ hồ:

- Xem biểu hiện của người Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, dường như bọn họ không biết thiên phú đan điền, nếu như bọn họ tìm được một người của thiên địa lục đạo, hơi chút nghiên cứu nhất định sẽ biết không ít chuyện.

- Ân? Không đúng... Chẳng lẽ Nhiếp Đồng bảo ta luyện hóa thiên địa lục đạo là ý nghĩa này?

Nghĩ vậy, Nhiếp Vân sợ hãi sắc mặt tái nhợt.

Xem ra vị trí thiên địa lục đạo quá mức ẩn nấp mà xem nhẹ một việc.

Chính mình làm ra phiền toái lớn cho Kiền Huyết hoàng đế như vậy, đánh cắp Kiền Huyết Long Ấn, làm như vua của một nước, cường giả hai ngàn chín trăm chín mươi chín đầu đại đạo làm sao không cẩn thận điều tra?

Loại nhân vật này nếu quả thật muốn điều tra, chỉ sợ dùng không bao lâu sẽ tra ra bản thân hắn không phải người Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, thậm chí còn có thể tìm hiểu nguồn gốc và tìm tới thiên địa lục đạo!

Đương nhiên, cho dù hắn tìm không thấy, A Dục Vương làm cường giả hỗn độn phong vương nhất định có thể tìm được!

Làm ra động tĩnh lớn như thế, oanh động thiên hạ, A Dục Vương sẽ biết nhanh thôi, chính mình hắn không thèm để ý nhưng Tu La Vương thì sao? Làm địch nhân của quá khứ nhưng xuất hiện trong Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, làm sao có thể không truy tra? Vạn nhất cẩn thận truy tra, tìm được thiên địa lục đạo, không cần nghĩ nhất định sẽ mang tới tai nạn cho thiên địa lục đạo.

Cho nên Nhiếp Đồng nhất định nghĩ tới điểm này nên bảo mình luyện hóa thiên địa lục đạo, mục đích là tùy thân mang theo và bảo hộ căn cơ thật tốt, cũng không phải là nhằm vào Đạm Thai Lăng Nguyệt, làm cho Lăng Nguyệt biến thành ý thức của mình.

- Luyện hóa mới có thể tùy thân mang theo, Nhiếp Đồng đang muốn bảo hộ thiên địa lục đạo... Là ta nghĩ nhiều.

Rốt cuộc Nhiếp Đồng hiểu ý của Nhiếp Đồng, hắn bừng tỉnh đại ngộ.

- Đa tạ tiền bối chỉ điểm, ta biết phải làm sao, cáo từ! trước

Sau khi hiểu xảy ra chuyện gì, Nhiếp Vân vô cùng vội vàng, hắn không ngừng suy nghĩ và nói với Tiêu Diêu Tiên một tiếng, thân thể khẽ động và rời khỏi tiểu thế giới tiến thẳng vào trong hướng hỗn độn hải dương.

- Trực tiếp ra khỏi thế giới của ta?

Thấy thân ảnh Nhiếp Vân biến mất ngay lập tức, Tiêu Diêu Tiên kinh ngạc.

Tuy vừa rồi không có cố ý khống chế tiểu thế giới lưu lại đối phương nhưng hắn dù sao là cường giả chúa tể, tiểu thế giới vô cùng chắc chắn, không phải bất cứ kẻ nào muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, thiếu niên này có thể rời đi, thậm chí hắn còn chưa chú ý tới, đây là bản lĩnh gì?

Cho dù lĩnh ngộ thâu thiên đại đạo cũng không làm được điểm này.

- Gia hỏa này còn chưa trở thành chúa tể đã gây ra động tĩnh lớn như thế, về sau tiền đồ bất khả hạn lượng!

Cảm khái một tiếng, Tiêu Diêu Tiên lắc đầu, đang muốn rời khỏi tiểu thế giới lại phát hiện đối phương rời đi lưu lại mười hồ lô.

Mở nắp bình ra, mùi rượu xông vào mũi.

- Ha ha, tiểu tử này đạt đến một trình độ nào đó!

Nhìn thấy thứ này, lập tức biết đối phương cố ý lưu cho mình, Tiêu Diêu Tiên cười ha ha.

Vụng trộm lưu lại rượu ngon, ngay cả tửu quỷ như hắn cũng không phát hiện, hắn bây giờ càng ngày càng chờ mong Nhiếp Vân, không biết thiếu niên này những năm sau sẽ đi tới trình độ thế nào.

Có lẽ có thể xông ra con đường sáng rọi mà cường giả chúa tể như hắn không làm được!

Vù vù vù!

Tiến vào hỗn độn hải dương, Nhiếp Vân cải biến phương hướng vài chục lần và cố ý bố nghi trận, lúc này mới bay thẳng về hướng thiên địa lục đạo.

Biết rõ mục đích của Nhiếp Đồng là vì bảo hộ thiên địa lục đạo, gánh nặng trong nội tâm cũng nhẹ đi.

Dù sao là vì bảo vệ,cùng lắm thu thiên địa lục đạo vào nạp vật thế giới!

Dù sao nạp vật thế giới địa vực rộng lớn, nó lớn không kém gì Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, đừng nói một thiên địa lục đạo, cho dù mười cái cũng dư thừa.

Quá trình quay về thiên địa lục đạo, Nhiếp Vân cũng không nói cho đám người Huyền Thiền Vương, chỉ bảo bọn họ an tâm tu luyện trong nạp vật thế giới.

Trên đường quay về, Nhiếp Vân cố ý tiến vào thế giới Cửu Thiên, Đại Hiên hỗn độn vực to như vậy để tiến hành mê hoặc, quấn một vòng lớn sau đó mới quay về thiên địa lục đạo.

Thiên địa lục đạo.

Trên chín tầng trời có một cung điện to lớn, từng đạo khí tức cường đại không ngừng nổ vang hình thành dòng lũ năng lượng bao phủ cả Linh giới.

- Ha ha, Vân nhi lưu lại thứ này quả nhiên lợi hại, không nghĩ tới ta hiện tại cũng là cường giả Tru Thiên Cảnh!

Một thân ảnh tươi cười đi tới, Nhiếp Khiếu Thiên vô cùng hưng phấn.

Bình luận


T
Trung nguyễn
26-03-2023

Bộ này là vô danh công pháp mà

L
lvL
26-03-2023

trọng sinh đã vô lí rồi còn quay ngược lại thời gian mấy tập sau này tác giả có giải thích không ? quay ngược lại thời gian hơi ảo

D
Dũng Tây
26-03-2023

Bộ này main mấy vk vậy ạ

T
thiên ma
26-03-2023

Quay ngược thời gian giống cổ chân nhân rồi

T
Thu Trang
26-03-2023

Chia cảnh giới thế nào vậy ad

H
HyN Assin
26-03-2023

Nhận xét sau hơn 700 chương bỏ truyện. Truyện rất nhiều sạn, không thông suốt, logic truyện vô lý. Nhân vận sống lại với lợi thế lão quái sống mấy trăm năm mà tâm tính non, đầu óc ngu dốt, càng nghe càng ức chế nên nghe hơn 700chương thì bỏ. Truyện nghe chơi thì được, chứ bảo hay thì bỏ đi đỡ phí thời gian.

N
Ngoc Anh Nguyen
26-03-2023

Truyện này NVC kiếp đầu siêu ngu, t/g cho trùng sinh cũng vẫn ngu. :)

N
Nơ Đễnh Nguyễn
26-03-2023

Nghe vô địch văn chuyển sang phế vật lộ tuyển quật khởi xáo lộ. Nghe chối thật! Để lại tia thần liệm

T
T & T
26-03-2023

Mở đầu nghe vô lý zậy, quay lại 300 năm như zậy nó xáo trộn lịch sử à , ko biết mấy chương sau tác giả giải thích ntn cho hợp lý nữa

T
Thành Phát
26-03-2023

Hay

D
Diep Huynh
26-03-2023

Rất hay... Cám ơn

N
Non Nguyễn
26-03-2023

Đọc truyện vạn tộc chi kiếp đi bn ơi truyện đó hay lắm

Y
yno chan yêu hệ thống
26-03-2023

Tạm

Truyện đang đọc