VÔ TẬN ĐAN ĐIỀN

Đã có đồng ý, đương nhiên cũng có không đồng ý, chuyện yêu ai không phải ai cũng hợp ý nhau. Nhân duyên trong mắt người khác có tốt tới mấy, ở trong mắt người trong cuộc sợ rằng cũng chưa chắc đã là tốt nhất.

- Bởi vì là ngày lễ vui mừng, cho nên chuyện cự tuyệt trước mặt mọi người hiển nhiên sẽ không tốt. Dù sao cũng là chuyện làm ảnh hưởng tới mặt mũi cho nên cũng không dễ làm. Nếu như buộc một cái khăn màu trắng bên hông, như vậy đối phương sẽ biết hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, sẽ tự động rời đi!

Tộc trưởng giải thích.

- Phức tạp như vậy sao?

Nhiếp Vân âm thầm nhớ kỹ ở trong lòng.

Những thứ này đều là phong tục của bọn họ. Muốn sinh tồn ở trong cái thế giới này, nhớ kỹ chuyện như vậy chung quy cũng không có gì là xấu.

- Đồng ý!

- Đồng ý!

- Đồng ý!

- Đồng ý!

Trong lúc hắn đang cùng với tộc trưởng nói chuyện phiếm, trong đám người trước mặt, thanh âm hoan hô của thanh niên nam nữ đã giống như thủy triều truyền tới.

La Bạt là người trẻ tuổi mạnh nhất, thông minh nhất. Mà Uyển nhi lại là người có tài năng xuất chúng trong đám nữ nhân trong tộc. Xinh đẹp hào phóng lại là tôn nữ của tộc trưởng, đương nhiên sẽ có rất nhiều người coi trọng bọn họ. Hy vọng bọn họ có thể kết hợp với nhau thành một đôi.

- Nha đầu này tùy tiện, giống như nam nhân vậy, luôn khiến cho ta lo lắng không thôi. Nếu như có thể đòng ý, như vậy cũng coi như đã giải quyết xong một cọc tâm nguyện của ta.

Tộc trưởng đã bị bầu không khí trước mắt làm cho lây nhiễm, dưới ánh lửa chiếu rọi làm cho sắc mặt của hắn đỏ bừng, khóe miệng tươi cười.

Tôn nữ này của hắn luôn muốn làm nữ cường nhân, đối với nam nhân không quan tâm. Khiến cho hắn buồn bực gần chết, nếu như hôm nay đồng ý với đối phương, như vậy tất cả mọi thứ sẽ trở nên rất là đơn giản.

Ý nghĩ của hắn rất tốt, bất quá lời còn chưa nói hết thì đã thấy trên bàn tay của tôn nữ hắn xuất hiện một cái khăn tay màu trắng, sau đó giắt vào bên hông, đồng thời cũng không để ý tới La Bạt nữa, lại tiếp tục đi về phía trước.

- Ài...

Thấy một màn như vậy, chúng nhân đã biết La Bạt thất bại, cả đám không khỏi thở dài một trận.

Đồng thời, cũng không thiếu người hai mắt sáng rực lên.

Uyển nhi không có đồng ý La Bạt, như vậy chẳng phải bọn họ sẽ có cơ hội hay không?

Mọi người đang dị động thì đã có một người thanh niên lại đứng lên:

- Ha ha, La Bạt, ta đã sớm nói với ngươi rồi, ngươi không được, ngươi cứ không nghe, vẫn là để cho ta đi..

Người thanh niên này cười một tiếng, từ phía sau lưng lấy ra một cái vòng hoa to lớn xinh đẹp rồi đi tới phía trước.

- Đây là Quán Giang, là tôn tử ruột của ta!

Lần này tộc trưởng chưa nói, Quán Lăng ở cách đó không xa nở nụ cười một tiếng. Xem ra hắn rất có lòng tin đối với đứa cháu này.

Đối với việc ai có thể lấy được trái tim của Uyển nhi, Nhiếp Vân cũng không thèm để ý. Hắn chẳng qua chỉ là một vị khách qua đường, cho nên hắn cười nhìn về phía Quán Giang này một cái.

Nhìn một hồi, hắn không khỏi âm thầm gật đầu.

Mới vừa rồi hắn nhìn ra thực lực của La Bạt kia, đã đạt tới cấp bậc Chúa Tể. Nhìn tình huống của Thanh Sơn Bộ bây giờ, bằng vào chừng ấy tuổi đã có thể có được thực lực như vậy, tuyệt đối cũng coi như không tệ.

Mà vị Quán Giang trước mắt này, mặc dù còn không có đạt tới cấp bậc Phong Vương, thế nhưng nhìn lực lượng mênh mông trên người, chuyện đột phá cũng chỉ ở trong một khoảng thời gian gần đây mà thôi. Nếu như không có gì đáng ngại mà nói, trong vòng một tháng tất sẽ có đột phá!

Mặc dù đột phá so với kém hơn La Bạt, thế nhưng nhìn từ tuổi tác, so với La Bạt còn nhỏ hơn mấy tuổi. Như vậy, ưu thế hết sức rõ ràng, hiển nhiên thiên phú so với người trước còn cao hơn một tia.

Câu Hỏa tiết, tất cả mọi người đều bằng khả năng của mình lấy được trái tim của nữ nhân. Không không liên quan tới thực lực, Quán Giang thấy La Bạt không thành công, trong lòng mừng rỡ như điên, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy.

Vòng hoa trong tay Quán Giang, mỗi một bong hoa đều không giống nhau, chừng mấy trăm loại hoa, chỉ từ dáng vẻ bề ngoài cũng đã biết hắn đã phí không ít tâm tư.

- Uyển nhi tiểu thư, ta có thể xin nàng nhảy một bài được không?

Đưa vòng hoa tới, vẻ mặt Quán Giang tràn ngập vẻ khẩn trương.

- Xấu hổ quá….

Nhìn thấy vòng hoa trước mắt, Uyển nhi cũng không giống như những nữ tử khác, cứ như vậy mà đồng ý. Nàng khẽ lắc đầu một cái, lần nữa lấy ra một cái khăn tay màu trắng thắt vào bên hông.

Loại Câu Hỏa tiết này, rất nhiều nam tử tuấn tú, nữ nhân xinh đẹp đều chuẩn bị không ít khăn tay. Nếu không, muốn cự tuyệt người khác cũng sẽ không làm được, như vậy thực sự sẽ rất mất mặt.

Sau khi Câu Hỏa tiết kết thúc, không ít người sẽ lấy số lượng tay để so với nhau, nếu như số lượng khăn tay bên hông nhiều, như vậy đã nói rõ bản thân cự tuyệt nhiều người, cũng có mị lực nhất.

Vì vậy, trong Câu Hỏa tiết, khăn tay càng nhiều thì mị lực càng lớn, đây đã là quy định bất thành văn.

Chính là bởi vì có loại so sánh này. Cho nên mới có vài người vì khăn tay mà cảm thấy phiền lòng khó nhịn, mà có một ít người thì đang mong đợi có thể có thêm nhiều khăn tay hơn một chút, trở nên nổi bật.

- Ách...

Thấy động tác của nàng, Quán Giang đã biết mình cũng thất bại, sắc mặt hắn lập tức tối sầm lại.

- Ha ha, còn nói ta, ngươi cũng không khá hơn một chút nào a!

Nhìn thấy bộ dáng của hắn như vậy, cảm giác mất mát mới vừa rồi của La Bạt lập tức bị quét sạch.

Chê cười ta, ngươi cũng không thành công đi!

- Uyển nhi tiểu thư không chọn ta, ta không gì nói. Chỉ có thể nói ta còn chưa đủ, bản thân còn chưa đủ ưu tú, chẳng qua là... Ta muốn hỏi một chút, Uyển nhi tiểu thư, rốt cuộc tiểu thư đã có người thương hay chưa?

Không để ý tới La Bạt đang cười nhạo, Quán Giang ngẩng đầu nhìn về phía nàng, ánh mắt lấp lánh.

Nghe hắn nói như vậy, những người khác cũng đều nhìn qua, dường như sợ mình bỏ lỡ cái gì đó.

Liên tục cự tuyệt hai người thiêu niên ưu tú nhất bên trong tộc, chẳng lẽ Uyển nhi này không có thích ai? Nếu như quả thật đã có mà nói, như vậy sẽ là ai?

Thậm chí tộc trưởng cũng trợn to hai mắt, tôn nữ này luôn là tâm bệnh trong lòng hắn, nếu như đã có người thương, như vậy thì dễ làm.

- Người thương?

Uyển nhi do dự một chút, đột nhiên nhìn quanh một vòng, khóe miệng nhếch lên, sau đó nhìn về phía một phương hướng.

Bình luận


T
Trung nguyễn
26-03-2023

Bộ này là vô danh công pháp mà

L
lvL
26-03-2023

trọng sinh đã vô lí rồi còn quay ngược lại thời gian mấy tập sau này tác giả có giải thích không ? quay ngược lại thời gian hơi ảo

D
Dũng Tây
26-03-2023

Bộ này main mấy vk vậy ạ

T
thiên ma
26-03-2023

Quay ngược thời gian giống cổ chân nhân rồi

T
Thu Trang
26-03-2023

Chia cảnh giới thế nào vậy ad

H
HyN Assin
26-03-2023

Nhận xét sau hơn 700 chương bỏ truyện. Truyện rất nhiều sạn, không thông suốt, logic truyện vô lý. Nhân vận sống lại với lợi thế lão quái sống mấy trăm năm mà tâm tính non, đầu óc ngu dốt, càng nghe càng ức chế nên nghe hơn 700chương thì bỏ. Truyện nghe chơi thì được, chứ bảo hay thì bỏ đi đỡ phí thời gian.

N
Ngoc Anh Nguyen
26-03-2023

Truyện này NVC kiếp đầu siêu ngu, t/g cho trùng sinh cũng vẫn ngu. :)

N
Nơ Đễnh Nguyễn
26-03-2023

Nghe vô địch văn chuyển sang phế vật lộ tuyển quật khởi xáo lộ. Nghe chối thật! Để lại tia thần liệm

T
T & T
26-03-2023

Mở đầu nghe vô lý zậy, quay lại 300 năm như zậy nó xáo trộn lịch sử à , ko biết mấy chương sau tác giả giải thích ntn cho hợp lý nữa

T
Thành Phát
26-03-2023

Hay

D
Diep Huynh
26-03-2023

Rất hay... Cám ơn

N
Non Nguyễn
26-03-2023

Đọc truyện vạn tộc chi kiếp đi bn ơi truyện đó hay lắm

Y
yno chan yêu hệ thống
26-03-2023

Tạm

Truyện đang đọc