VỢ TRƯỚC ĐỪNG KIÊU NGẠO

Chương 126

Chị Vương đội mưa đi ra có chút th ở dốc. Nhưng sau khi nhìn thấy Ôn Hủ Hủ tới, trên mặt chị ta lại nở nụ cười, giống như cuối cùng cũng hoàn thành một nhiệm vụ gì đó.

Chẳng lẽ Dận Dận thật sự còn chưa ngủ?

Ôn Hủ Hủ thấy chị Vương sốt ruột cũng không có tâm tư hỏi lại, cô cầm ô đi theo chị Vương đi vào.

Khi hai người cùng nhau đi vào bên trong biệt thự. Ôn Hủ Hủ rất nhanh phát hiện, dưới lầu trong đại sảnh đèn vẫn còn sáng, nhưng phòng vẫn trống rỗng,không nhìn thấy con trai.

Con cô đâu rồi?

Ôn Hủ Hủ nhìn về phía người giúp việc: “Chị Vương, Dận Dận đâu?

“A? Dận Dận? Cô nói tiểu thiếu gia sao? Cậu ấy ngủ rồi làm sao vậy? Cô Ôn tìm tiểu thiếu gia có việc gì sao?”

Chị Vương đang tìm khăn lông khô giúp Ôn Hủ Hủ. Chị ta thấy được vị bác sĩ Ôn này tóc ướt, quần áo cũng không được khô nên lo cô sẽ bị cảm lạnh, vì thế vừa vào liền đi tìm khăn lông.

Ôn Hủ Hủ lại sửng sốt!

Dận Dận vậy mà đã ngủ rồi?

Vậy… chị Vương đã trễ như vậy còn đang chờ cô, là vì…?

“Được rồi được rồi, cuối cùng cũng tìm được. Bác sĩ Ôn, cô lấy cái này lau trước đi, lát nữa tôi nấu cho cô chút canh gừng đưa lên lầu ba.”

“Lầu ba?”

“Đúng rồi, không phải cô đến châm cứu cho ông chủ sao? Ông chủ vẫn chưa ngủ, tôi nghe nói ngài ấy cứ đi ra đi vào phòng làm việc. Cô mau lên xem, nếu được cô có thể điều trị cho ngài ấy rồi cô cũng sớm về nhà.”

Chị Vương cầm khăn mặt, vừa giải thích cho bác sĩ trẻ tuổi này, vừa thúc giục cô đi lên sớm một chút.

Ôn Hủ Hủ không nói lời nào.

Thì ra, dài dòng rắc rối cả nửa ngày là để đểchuwax bệnh cho hắn. Có thể, trước khi dì Trần đi đã nói cho chị ta biết, mỗi buổi tối cô đều tới đây châm cứu cho ông chủ của họ.

Vậy bây giờ cô có nên đi lên không?

Ôn Hủ Hủ một chút cũng không muốn di chuyển. Đặc biệt là khi cô nhớ tới ban ngày hai người ở trong phòng làm việc cãi nhau một trận. Cô đã kiệt sức, lòng cô như chết lặng.

Đối với người đàn ông này ngoại trừ chán ghét, hình như cô không tìm được từ nào khác.

“Bác sĩ Ôn?”

“…… Biết rồi.”

Ôn Hủ Hủ đành phải đi lên. Vì giờ cô chỉ nghĩ tới Hoắc Dận, nghĩ tới lời hứa sẽ trị bệnh cho ba cậu.

Ôn Hủ Hủ lê đôi chân nặng nề và mệt mỏi, từng bước từng bước lên lầu……

——

Lầu ba.

Hoắc Tư Tước quả thật còn chưa ngủ, hắn đang ở trong phòng làm việc mở cuộc họp video của công ty.

Nửa đêm mười hai giờ, nếu như nói Hoắc Tư Tước trước kia còn bệnh, giờ này lại tổ chức mở cuộc họp như thế này thì ban lãnh đạo cấp cao của công ty còn hiểu cho hắn. Dù sao cũng vì do hắn ốm, cả đêm không ngủ được nên dày vò bọn họ là chuyện bình thường.

Bình luận

Truyện đang đọc