XUYÊN KHÔNG TỚI VƯƠNG TRIỀU ĐẠI KHANG

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mà mỗi lần ra ngoài, Lạc Lan đều có một chiếc xe ngựa mở đường, theo sau là một nhóm cựu binh, uy nghiêm hơn nhiều tiểu thư ở các gia tộc lớn, giọng điệu nói chuyện và vẻ mặt đều cực kỳ tự tin.  

Các tú bà khiến các nha hoàn thanh lâu run lẩy bẩy cũng phải khách sáo khi gặp Lạc Lan.  

Những nha hoàn không thể tưởng tượng được Lạc Lan - người có khí chất mạnh mẽ như vậy thế mà cũng là một nô tỳ giống họ.  

“Làm nô tỳ cũng không phải là chuyện vinh quang gì, ta không cần lừa gạt mọi người”.  

Lạc Lan nói: “Ta thực sự là một nô tỳ nhưng Kim tiên sinh và phu nhân không vì thân phận của ta mà coi thường ta, ngược lại họ rất tin tưởng ta, không cần e dè gì dạy ta cách làm ăn, thậm chí còn giao một việc ở nơi quan trọng như kinh thành cho ta xử lý”.  

“Lạc Lan cô nương, cô đúng là may mắn”.  

“Đúng thế, sao ta không gặp được người chủ nào tốt như Kim tiên sinh nhỉ?”  

“Người chủ tốt như thế quá ít, có lẽ cả thiên hạ cũng chỉ có một mình Kim tiên sinh”.  

“Nếu có thể giúp Kim tiên sinh làm việc như Lạc Lan cô nương, ta có nằm mơ cũng có thể cười tỉnh giấc”.  

“Ngươi thì thôi đi, Lạc Lan cô nương không chỉ biết chữ biết đọc mà còn có thể biết viết biết tính, lại có thể quản lý việc làm ăn lớn như vậy một cách có trật tự, ngươi thì làm được gì?”  

“Tiểu Liên, cô đánh giá thấp Xảo Vân cô nương rồi, nàng ta có thể làm ấm giường cho Kim tiên sinh, người ta là người của Kim Nguyệt Các, biết nhiều thứ lắm”.  

“Các ngươi lại nói bậy rồi, xem ta xé miệng các ngươi đây”.  

Các nha hoàn nói một lúc rồi thì cười ha ha náo loạn.  

Nhưng ánh mắt họ nhìn Lạc Lan đều tràn đầy sự ngưỡng mộ.  

“Mọi người nói đúng, Lạc Lan cũng thấy may mắn lớn nhất đời này là gặp được chủ nhân tốt như tiên sinh và Tiểu Bắc phu nhân”.  

Lạc Lan thấy đề tài lại lệch đi hướng khác nên nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng, cười nói: “Được rồi, mọi người yên lặng một chút, tiếp theo mời Thiết Chùy đại ca cho chúng ta xem thanh Trảm Tinh Đao thứ ba”.  

Các nha hoàn ban đầu không có hứng thú với thanh Hắc Đao, nhưng bây giờ bọn họ đều dán mắt vào Thiết Chùy giống các công tử bên cạnh, muốn nghe xem trên Hắc Đao thứ ba khắc câu gì.

Xoẹt!  

Thiết Chùy rút thanh Hắc Đao thứ ba ra.  

Tất cả mọi người mở to mắt nhìn về phía mặt sau của đao.  

“Một người liên tục chiến đấu ba ngàn dặm, một đao từng địch trăm quân thù!”  

Tần công tử lớn tiếng đọc dòng chữ khắc trên đao.  

Bình luận

Truyện đang đọc