ẢNH ĐẾ THẦN BÍ TRỘM CƯỚI: VỢ YÊU, TỚI PK

Thẩm Tu bị lời nói này làm nghẹn: " Ta không phải ý này."

Sau đó nhìn về phía Thẩm Tử Hào, ánh mắt lại rơi ra phía sau cậu ta: "Thế nào, giữ lại rồi sao?"

Ông ta khịt mũi coi thường: "Cho là làm ồn ào vậy, liền có thể trở về sao? Nói cho cô biết, Thẩm gia chúng tôi không thể nhượng bộ! Một khóc hai nháo ba thắt cổ!"

Ông ta châm chọc nói xong câu đó, liền nhìn ra sau lưng Thẩm Tử Hào, thế nhưng, sau lưng Thẩm Tử Hào, lại rỗng tuếch, không có người theo vào.

Thẩm Tu sững sờ, "Hạ Noãn Noãn đâu?"

Thẩm Tử Hào đã không biết nên nói cái gì rồi.

Cậu ta chỉ đứng ở đó, nhìn chằm chằm Thẩm Tu.

Sau đó lại lần quay đầu nhìn về phía nhóm giúp việc.

Những người kia cúi đầu, thế nhưng ánh mắt nhìn cậu ta, mang theo thương hại, còn có một số người, nghe được Thẩm Tu nhắc tới Hạ Noãn Noãn, liền lộ ra vẻ mặt khinh bỉ.

Làm giúp việc nhà họ, thu nhập mỗi tháng đều hơn vạn.

Cho nên năm vạn đối với bọn họ mà nói, thật sự cũng không tính là gì.

Giờ này khắc này, trong lòng của họ, khẳng định đều khi dễ Hạ Noãn Noãn.

Cuối cùng cậu ta mình bạch câu nói kia của Hạ Noãn Noãn, là có ý gì rồi...

Thẩm Tử Hào không khỏi mang theo tức giận, cậu ta ngẩng đầu lên, muốn nói chút gì, lại đối đầu ánh mắt ân cần của Mai Phượng, dừng một chút, nuốt xuống.

Một lúc sau, cậu ta mới mở miệng nói: "Qua mấy ngày cô ấy sẽ lại về nhà."

Thẩm Tử Hào nói xong câu đó, liền nhìn thoáng qua Thẩm Tu: "Cha, dì Mai, đã trễ như vậy, mọi người mau đi nghỉ ngơi đi."

Thẩm Tu nghe nói như thế, nhướng mày.

Một lúc sau, ông ta mới chậm rãi mở miệng nói: "Ừm."

Sau đó liền theo Mai Phượng lên lâu.

Người chung quanh cũng bắt đầu tán đi.

Quản gia quay người, đang muốn rời khỏi, lại chợt nghe Thẩm Tử Hào gọi: "Quản gia."

Quản gia dừng bước.

Thẩm Tử Hào nhìn ông mở miệng nói: "Tôi muốn tất cả video quay lại trong nhà."

Quản gia nghe nói như thế, hơi sững sờ: " Hả? Sao vậy thiếu gia?"

Ông ta cảm thấy, chính mình giống như nghe lầm?

Thế nhưng Thẩm Tử Hào lại trấn định: "Đưa đến thư phòng của tôi."

Quản gia lập tức cung kính mở miệng: "Được rồi, thiếu gia."

Sau năm phút, ghi hình được đưa đến phòng Thẩm Tử Hào.

Cậu ta xem từ lúc năm vạn bị trộm, đến khi phát hiện tại hành lý của Hạ Noãn Noãn một lần.

Hạ Noãn Noãn không có lấy tiền.

Hiện tại có thể khẳng định.

Nếu không, cô sẽ không nổi giận như thế.

Thế nhưng câu ta xem đi xem lại ghi hình trên lầu hai nhiều lần, cũng không có phát hiện bất kỳ lạ thường.

Huống hồ...

Những ghi hình đó, cũng không có bị xử lý, rõ ràng là bộ dáng lúc trước, không phải sửa đổi.

Cái này đã nói lên...

Sau khi năm vạn mất, ngoại trừ Hạ Noãn Noãn, thật sự là không có người tiến vào phòng ngủ bọn họ!

Nhưng sau đó tiền lại bị phát hiện ở trong phòng bọn họ...

Xem nghiêm túc, gần như có thể xác định, tiền phải do Hạ Noãn Noãn trộm!

Cho nên... Đến cùng là xảy ra vấn đề ở đâu?

Mà năm vạn này, cũng không thể tự mình có chân, chạy tới hành lý của Hạ Noãn Noãn?

Thẩm Tử Hào nhíu lông mày, nhìn chằm chằm video trên máy tính.

Cả người sa vào trầm tư.

Mấy giờ trước, cậu ta cũng là bởi vì suy đoán này, mới xác định tiền là do Hạ Noãn Noãn lấy, mà bây giờ...

Thẩm Tử Hào bỗng dưng nghĩ tới điều gì, đôi mắt xoát lập tức sáng lên!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi