BÀ XÃ GIẢ VỜ YẾU ĐUỐI



Phòng khách đột ngột chìm vào im lặng, cả người Diệp Khánh Thy run lên, mấy người giúp việc đồng cảm với Diệp Khánh Thy cảm thấy chị cô ta không biết xấu hổ đi làm người thứ ba đều ngoái đầu lại nhìn.

Diệp Mộc Châu giả vờ luống cuống: "Chẳng lẽ tôi nói sai sao? Ngài Cửu, anh đã nói như thể mà."
Hoắc Việt Bách hơi nhướng mày, mặt mày mang theo phong thái và khí chất của kẻ bề
trên.


Anh không hứng thú lắm, giọng điệu vững vàng: "Không sai, tên là Diệp Mộc Châu."
Diệp Khánh Thy muốn mở miệng giải thích theo thói quen, lại bị Diệp Mộc Châu giành trước.

Cô đeo kính mát, đôi môi đỏ khẽ mở: "Hóa ra đổi tên thật à, nhưng dáng dấp của cô không giống Diệp Mộc Châu lắm, không đẹp bằng cô ấy, khí chất càng không xuất chúng bằng Diệp Mộc Châu...!Cô phẫu thuật thẩm mỹ thất bại sao?"
Hoắc Việt Bách: "..."
Lần đầu tiên anh gặp phải người phụ nữ tự khen mình trắng trợn như thế.

Vẻ mặt Diệp Khánh Thy vừa lúng túng vừa cứng ngắc, cả người lảo đảo như sắp ngã: “Tôi...!Tôi không phải Diệp Mộc Châu..."
Thể mà lại nói dáng dấp cô ta xấu hơn Diệp Mộc Châu!! Đồ khốn!!
Trong phòng khách yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng hít thở.

Hoắc Ngạn Lâm tiến lên giải vây: "Ngài Cửu, bà chủ Hoắc, vợ sắp cưới của tôi là Diệp Khánh Thy, không phải Diệp Mộc Châu."
"Nói như vậy là tôi nhớ sai rồi.


" Ý cười không chạm đáy mắt, Diệp Mộc Châu tỏ vẻ oán trách: "Việt Bách, lúc đầu anh nói vợ cậu Hoắc là Diệp Mộc Châu hại em mất mặt rồi nè."
Nét mặt Hoắc Việt Bách không hề thay đổi: "Hệ thống tình báo của nhà họ Hoắc tới giờ chưa từng sai, vợ sắp cưới của Ngạn Lâm đúng là Diệp Mộc Châu, Diệp Khánh Thy là em gái của Diệp Mộc Châu, sao...!Đổi người rồi?"
Nếu như nói những lời đó của bà chủ Hoắc còn có thể coi là lỡ lời nói nhầm thì mấy câu này của ngài Cửu chẳng khác gì nói toạc ra cho người khác biết...!
Vợ sắp cưới của Hoắc Ngạn Lâm trước nay đều là Diệp Mộc Châu!
Ngài cửu có thể nhầm sao? Anh là gia chủ nhà họ Hoắc, chút chuyện cỏn con này cũng nói nhầm chắc nhà họ Hoắc đã sớm phá sản!
Vì thế đó là sự thật!
"À..." Diệp Mộc Châu bừng tỉnh hiểu ra: "Hóa ra Diệp Mộc Châu mới là vợ sắp cưới của Ngạn Lâm à, sau đó anh lại nhìn trúng em gái nên mới hủy hôn rồi quen Diệp Khánh Thy, loại chuyện này nói thẳng thì hay rồi, chúng tôi là người lớn còn có thể trách anh sao?"
Hoắc Ngạn Lâm siết chặt nắm đấm, vừa xấu hổ vừa luống cuống sợ mình để lại ấn tượng xấu với ngài Cửu: "Ngài Cửu..."
"Cơ mà bây giờ vợ sắp cưới của anh mới là người thứ ba, sao hai người lại hắt nước bẩn lên đầu Diệp Mộc Châu chứ? Chuyện này cũng ác quá rồi? Người ta vốn bị em gái phản bội cướp mất chồng sắp cưới cũng đã đủ khổ sở rồi, sao truyền ra ngoài Diệp Mộc Châu lại trở thành người thứ ba vậy?"
Hoắc Việt Bách vô thức nhìn Diệp Mộc Châu một cái.

“Mất đi chồng sắp cưới cũng đã đủ khổ sở rồi...”
Cô đã từng đau lòng vì chuyện đó?
Diệp Khánh Thy nghe thấy mấy chữ “người thứ ba” đó suýt ngất đi!

Cô ta không phải người thứ ba, cô ta không phải! Tại sao không ai chịu hiểu cổ ta? Loại người không được yêu như Diệp Mộc Châu mới là người thứ ba, vì thế Diệp Mộc Châu nhường chỗ là đáng lắm!
Chú Chương thở dài: “Hỏa ra Diệp Khánh Thy mới là người thứ ba à, dẫu sao vừa rồi tôi cũng đã đồng cảm với cô như thế...!Đúng rồi, hình như cô là con gái riêng nhỉ? Tôi lẩm cẩm quá, cứ ngỡ cô mới là có cả nhà họ Diệp, cô...!Đứa con riêng như cô sao lại mặt dày vu oan cho con cả nhà họ Diệp chứ ?"
Người giúp việc xung quanh cũng rối rít gật đầu: “Mặt dày thật."
"Đúng thể, rõ ràng bản thân là người thứ ba..."
"Chú Chương nói cô ta là con gái riêng, vậy mẹ cô ta cũng là người thứ ba rồi, quả nhiên người thứ ba mới có thể dạy ra đứa con cũng là con giáp thứ mười ba"
Diệp Khánh Thy dường như muốn ngất đi!
Cô ta đến Thủy Nguyệt Vân Sơn để hưởng phúc chứ không phải đến để bị đám người giúp việc này giễu cợt!
Cô ta là cô chủ, đám người giúp việc này là cái thá gì? Còn có bà chủ Hoắc rõ ràng là một hồ ly tinh thấp hèn còn không tốt bằng một nửa mình này nữa, đều là đồ đê tiện!
"Bà chủ Hoắc, tôi đã chọc giận cô hay sao cô lại sỉ nhục tôi..."
"Chọc giận?" Diệp Mộc Châu lắc đầu, giọng điệu vừa vô tội vừa thảo mai: "Không có nha, chẳng qua tôi chỉ không ưa con gái riêng với người thứ ba mà thôi, thế mà cô lại có cả hai nên tôi mới ghét cô...!Cô lương thiện như vậy hẳn sẽ không so đo với tôi nhỉ?"


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi